Polly po-cket
Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời

Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324934

Bình chọn: 9.00/10/493 lượt.

.

- Đó là chuyện của đàn ông các anh. –

Chẳng liên quan gì đến vấn đề của phụ nữ, nếu đó là chiến trường của đàn ông, xin mời họ cứ tự do chém giết.

Thái độ tỏ ra không hề hứng thú của cô khiến Kỷ Thành Minh kéo cô ngồi vào lòng anh:

- Thế này đã liên quan đến em chưa?

Cô còn chưa kịp phản ứng, cửa ban công đã bị đẩy ra, một nữ nhân viên văn

phòng giật mình khi nhìn thấy cảnh này, cô ta nhìn rất lâu, sau đó mới

tỏ ra xấu hổ:

- Thật xin lỗi… thật xin lỗi… - Sau đó chạy biến mất một cách thần kỳ.

Kỷ Niệm Hi nhìn chằm chằm về hướng chạy của cô gái đó, đột nhiên chợt hiểu ra:

- Cũng không tồi. – Cô rời khỏi anh, nếu như vừa rồi là cơ hội lợi dụng giá

trị của cô một cách hoàn hảo nhất, ít nhất cô vẫn có thể chấp nhận được.

- Do mẹ anh sắp xếp. – Một câu nói đơn giản, có thể coi là một lời giải

thích, anh liếc nhìn cô: - Em vừa rồi hình như cũng không hề giãy dụa.

Cô trừng mắt nhìn anh:

- Nên anh muốn thử nếm hậu quả không? – Cô cũng không ngại động võ đâu nhé,

nói xong lại tự cười: - Những chuyện ngây thơ như vậy không hề phù hợp

với thân phận anh đâu.

- Cũng không phải chưa từng làm gì hết. – Rất nhẹ nhàng bâng quơ.

- Điều đó cũng không chứng tỏ rằng chúng ta hợp với nhau. – Cô khẽ nói, sau đó rời khỏi văn phòng.

Kỷ Niệm Hi có cảm giác lần này Kỷ Thành Minh thật sự ra tay, sau khi cô

theo anh tham gia vài bữa cơm cô dễ dàng nhận ra điều đó, nhất là khi

các nhân vật có mặt trên bàn tiệc đều là những ngừoi có máu mặt. Khi

nhìn hành động của Kỷ Thành Minh, cô cảm thấy lo lắng cho Giang Thừa Dự.

Bị một người thấu suốt mọi suy nghĩ của mình, dù sao cũng chẳng tốt đẹp gì.

Kỷ Thành Minh vừa lái xe, anh vừa thốt lên những câu nói khá hèn mọn với cô:

- Em thử nói xem, nếu anh giúp em dành lại 20% cổ phần công ty thì sao?

- Cảm ơn ý tốt của anh, thế nhưng tôi không cần đâu. – Cô thấy hơi phiền

toái, không biết là phiền vì ai, nhưng vì trong lòng bề bộn nên cô muốn

nhân cơ hội này nói hết ra: - Tôi thật sự không muốn bất kỳ thứ gì của

Giang gia. Trước đây vì thiếu hiểu biết, tôi chẳng thể hiểu nổi bất cứ

chuyện gì, nhưng bây giờ tôi đã nhận ra rất nhiều điều, tôi không muốn

liên quan đến Giang gia nữa.

- Kể cả tai nạn của em, em cũng không muốn truy cứu nữa sao? – Kỷ Thành Minh thật bất ngờ trước sự “vĩ đại” của cô.

- Dù sao cũng chẳng thay đổi được gì hết, coi như đó là cách tôi báo đáp

công ơn dưỡng dục của Giang gia. Tôi vẫn luôn ghi nhớ lời dạy của cha

ông xưa, nhận một giọt ân huệ thì phải báo đáp bằng cả một dòng sông.

Kỷ Thành Minh nở nụ cười đầy khách sáo. Sao cô có thể nói ra được những

câu nói đáng ghê tởm thế chứ, đến chính cô còn cảm thấy thật giả dối.

Thật hiếm khi, cô nhắc lại về câu chuyện quá khứ đầy xúc động:

- Thật ra con người tôi cũng chẳng phải là tốt đẹp gì. Thật vậy, ông Giang đối xử rất tốt với tôi như vậy, nhưng tận sau trong nội tâm, tôi không thề

cảm kích, anh có tin được không?

Bà Ngô Tĩnh Văn và ông Giang Huy cùng học dại học, hai người này đều có chung một mối quan hệ đó là ông

Hướng Mạc Vân. Thậm chí có thể nói ông Giang Huy là bà mối của bà Ngô

Tĩnh Văn. Nếu hồi đại học, ông Giang Huy không tích cực đứng sau thúc

đẩy mối tình của Ông Hướng Mạc Văn và bà Ngô Tĩnh Văn, hẳn đã không có

sự tồn tại của đôi tình nhân này. Và nếu như bà Ngô Tĩnh Văn không ở bên cạnh ông Hướng Mạc Vân, thì sao có thể có bi kịch của Kỷ Niệm Hi?

Tất cả những việc làm của ông Giang Huy, dù sao cũng chỉ để khiến bản thân

bớt cảm thấy áy náy. Vậy sự áy náy của ông Giang Huy xứng đáng để cô

nhận ư? Thế giới của đàn ông, cô thực sự không thể hiểu nối. Ví dụ như

việc ông Giang Huy đã biết rõ ông Hướng Mạc Vân đã có hôn ước với bà Nam Lị, vậy sao vẫn muốn gán ghép để ông Hướng Mạc Vân ở bên bà Ngô Tĩnh

Văn. Có thể vì họ đặt mình ở vị trí trên cao nên một khi họ thích một cô gái, họ có thể làm bất cứ việc gì mà không cần phải chịu trách nhiệm,

cũng không cần phải phân chia rõ ranh giới, thậm chí chỉ để lấp đi

khoảng thời gian nhàm chán của họ.

Ỷ lại quá nhiều vào tuổi trẻ, nên bất chấp mọi hậu quả, vì vậy đã gây ra hàng loạt sự việc phát sinh sau này.

Kỷ Thành Minh khá hiểu, nên cô không cần bất cứ thứ gì ông Giang Huy mang

lại cho cô, đơn giản chỉ vì cô không chấp nhận việc làm của ông ta, đây

không phải là chuyện tha thứ hay không tha thứ, chỉ là không thể chấp

nhận mà thôi.

Không phải mọi sai lầm chỉ cần được đánh đổi bằng một chút trả giá là có thể coi như nó chưa từng xảy ra.

Thậm chí, cô chẳng sợ phải cô độc một mình, nhưng cô không cần sự thương hại của những kẻ khác.

Kỷ Niệm Hi nhìn anh, thật ra cô đã có sự chuẩn bị trước chứ không phải vô

duyên vô cớ nhắc lại chuyện này, nên cô hy vọng Kỷ Thành Minh có thể

hiểu được:

- Mẹ của tôi, đã phát điên từ rất lâu rồi. Nhưng khi

bà tự sát, bà lại rất tỉnh táo, bà đột nhiên tỉnh lại và nhìn thấy thế

giới này, vì thế và đã quyết định tự sát, anh có biết vì sao không?

Kỷ Thành Minh tiếp tục lái xe:

- Em cứ tiếp tục đi.

Kỷ Niệm Hi lại cười:

- Bởi vì khi tỉnh lại, bà nhận ra trên thế giới này bà thật sự chẳ