pacman, rainbows, and roller s
Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời

Ai Sẽ Theo Em Đến Cuối Cuộc Đời

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324944

Bình chọn: 7.5.00/10/494 lượt.

ng còn gì

hết, bao gồm cả cô con gái của bà. Tôi vốn không phải là con ruột của bà mà chỉ là một đứa trẻ do bà nhặt được mà thôi.

Khi điên, bà Ngô

Tĩnh Văn cho rằng mình còn một người thân thiết quan trọng ở bên cạnh,

mà khi tỉnh táo, bà lại nhận ra mình chẳng còn gì trên đời.

Bà Ngô Tĩnh Văn đã tuyệt vọng ôm cô và nói rằng, sao con không phải là con gái mẹ, con không phải…

Trước đó, bà thường hành hạ đánh đập cô, có lẽ sâu trong nội tâm bà vẫn biết

điều đó, chẳng qua là do bà không muốn thừa nhận mà thôi.

Kỷ

Thành Minh bỗng hiểu ra, ngày ấy anh đi tìm cô vì hi vọng cô sẽ hiến tủy để chữa bệnh cho Hướng Tư Gia. Nhưng cô đã từ chối, thậm chí cô không

chịu gặp anh, đơn giản tất cả là vì cô căn bản không phải là chị em ruột với Hướng Tư Gia. Cô không thể cứu được Hướng Tư Gia, nên cô mới như

vậy. Hơn thế cô cũng rất hận Hướng gia.

Kỷ Thành Minh im lặng thật lâu, nhưng không hề mở miệng hỏi cô tại sao hồi ấy cô không nói ra sự thật.

Kỷ Niệm Hi nuốt nước bọt:

- Ngày ấy khi anh đưa tôi từ bệnh viện về nhà, tôi cho rằng anh hẳn sẽ rất hận tôi vì tôi đã không cứu Hướng Tư Gia. Anh hận tôi thì nhất định sẽ muốn làm gì đó với tôi, kể cả là hành hạ, nhưng anh nhất định sẽ không để

cho tôi chết. Mà hiện lúc đó, tôi hoàn toàn lạ lẫm với hoàn cảnh thay

đổi, đồng thời một mình tôi cũng rất nguy hiểm, nên tôi đã không nói gì

hết, ở lại bên cạnh anh, ít nhất anh cũng sẽ bảo vệ sự an toàn của tôi.

Cô thật không ngờ, Kỷ Thành Minh chẳng hề hành hạ cô, nhiều lắm chỉ khiến cho cô đau lòng thôi.

Khi nói ra tất cả, cô cảm thấy rất nhẹ nhàng, để sinh tồn, chính cô đã luôn thận trọng tính toán, cô không hề tốt đẹp, thậm chí cô còn lợi dụng một vài thứ xung quanh.

Cô đã sớm không còn trong sáng đơn thuần

nữa, cô vẫn hi vọng, mỗi khi cô nhìn lên bầu trời, cô muốn tự hỏi bản

thân, liệu cô có còn có thể trở lại thuần khiết như xưa hay không.

Thời gian thật tàn nhẫn, khiến cô đã sớm không thể nhận ra chính con người cô.

Tất cả đều chỉ để sinh tồn, bất cứ ai cũng không ngoại lệ. Nên cô oán trách Giang Thừa Dự, nhưng cô vẫn tôn trọng quyết định của anh, đây đều là

những lựa chọn trong cuộc đời, không ai có tư cách để phán xét, chẳng

qua là do bản thân cô lựa chọn không thể chấp nhận mà thôi.

- Không trách tôi ư? – Tự nhìn lại, cô cảm thấy bản thân thật ích kỷ.

Kỷ Thành Minh nhắm mắt:

- Anh tin rằng em có nguyên nhân của riêng em, đương nhiên anh không thể đoán ra những điều em vừa kể.

Anh tin tưởng vào đôi mắt của mình hơn tất cả, cô có khả năng sẽ đau lòng

vì mất đi gia đình, nhưng cô sẽ không vì thế mà bỏ mặc một người cô có

thể cứu sống. Ờ bên nhau một thời gian, anh đâu có mù, anh chắc chắn

rằng cô có nguyên nhân của cô.

Đây có thể gọi là đó tin tưởng không?

Trong lòng cô chợt cảm thấy cảm động, gặp Kỷ Thành Minh, cô thật không hiểu bản thân may mắn hay bất hạnh nữa.

- Anh không biết là thế sự trêu người à? – Cô nhìn xuống, sau khi lần đầu

tiên nhìn thấy văn kiện bí mật trong vụ của Giang Thừa Dự, cô liền cảm

thấy rất khó chịu.

Phụ nữ luôn có những điều khó xử của phụ nữ,

rõ ràng đàn ông là người sai, nhưng phụ nữ lại luôn phải gánh chịu hậu

quả. Hơn thế khi vừa nghe thấy nhắc đến kẻ thứ ba, họ không thèm phân

biệt tốt xấu, lập tức xông lên đánh chửi. Kể cả kẻ thứ ba đều xứng đáng

bị chửi rủa, nhưng vẫn có những người vô tội.

Ví dụ như trường hợp của bà Ngô Tĩnh Văn.

Khi bà yêu ông Hướng Mạc Vân, ông vẫn chưa kết hôn. Nhưng sau đó ông ta

quay lưng nhanh chóng cưới một người phụ nữ khác có gia thế là bà Nam

Lị, vì thế mà bà Ngô Tĩnh Văn trở thành kẻ thứ ba.

Bà Ngô Tĩnh

Văn đã từng chấp nhận sự thật, bà quyết định ra đi, vì người đàn ông đó

không thể mang lại tương lai cho bà, dù bà vô cùng yêu người đàn ông bạc tình đó.

Nhưng bà lại mang thai, bà muốn sinh ra đứa trẻ này.

Bà Nam Lị đã thuê một toán côn đồ, chực sẵn trên đường, gào thét chửi bới

bà là tiểu tam và đánh bà. Tất cả mọi người trên đường đều là vỗ tay

đồng tình đòi đánh chết kẻ bại hoại xã hội ấy, nhất định phải bắt người

phụ nữ vô đạo đức như thế biến mất khỏi thế gian.

Đứa con của bà Ngô Tĩnh Văn đã bị đánh chết tươi.

Người yêu ra đi, bản thân trở thành cái đích cho tất cả mọi người chỉ trích,

đứa con duy nhất cũng không còn trên đời, bà Ngô Tĩnh Văn rốt cuộc đã

không thể chịu nổi mà phát điên.

Nếu như không phải vì nhặt được đứa trẻ bị bỏ rơi trước cửa bệnh viện là Kỷ Niệm Hi, có lẽ bà Ngô Tĩnh Văn đã ra đi từ lâu.

Cuộc đời người phụ nữ luôn phải đau khổ vì gặp phải một người đàn ông không

tốt. Nên khi một người phụ nữ quyết định gửi gắm bản thân cho ai đó, họ

nhất định phải hiểu rõ người đàn ông này, xem anh ta có có tình nguyện

gánh vác trách nhiệm với cuộc sống của mình hay không.

Sau khi kể lại tất cả mọi chuyện, Kỷ Niệm Hi cảm thấy thật mệt mỏi.

Tình yêu là như vậy đấy, đủ để cho người con gái uổng phí dành trọn cả đời,

đủ để hủy hoại cả một cuộc đời người con gái, nhưng cô không muốn mình

sẽ trở thành một cô gái như thế.

Kỷ Thành Minh dừng xe lại ven đường:

- Rốt cuộc em yêu Giang Thừa Dự nhiề