
nữa họ cũng không phải nhất định phải hợp tác, vậy Kỷ Thành Minh
nhiều lần đến đây tìm Kỷ Y Đình làm gì?
Cô không tin một người như Kỷ Thành Minh chẳng có việc gì lại tự nhiên chạy đến đây.
Hết giờ làm việc, Kỷ Niệm Hi thu dọn đồ đạc, sau khi chắc chắn Kỷ Y Đình
không có yêu cầu thêm đối với cô, cô liền rời khỏi công ty. Cô gọi một
cái taxi. Lí Hiểu Hoa thường mắng cô là lãng phí, nhưng bản thân cô lại
cảm thấy nên dùng tiền mình kiếm được mà đối xử với bản thân tốt hơn một chút. Cô lấy di động ra làm vài ván game, nhưng sau đó lại mất hứng
nhìn lại màn hình, cô lại nhét di động vào túi.
Mắt cô vẫn không
ngừng dõi về phía trước, vô tình cô nhìn qua gương chiếu hậu và thấy một chiếc xe. Thương hiệu của chiếc xe này không mang lại cho cô nhiều ấn
tượng, chỉ có một suy nghĩ duy nhất đó là hẳn tính năng của nó không
tồi. Cô cúi xuống, định nghỉ một lát.
Khi ngẩng đầu lên, cô vẫn nhận ra chiếc xe qua gương chiếu hậu.
Cau mày, với tính năng của chiếc xe này, đáng lẽ nó phải nhanh chóng vượt
qua chiếc taxi của cô rồi mới đúng, hơn nữa rõ ràng là có không ít cơ
hội.
Tầm mắt cô bị chiếc xe phía sau hấp dẫn, cô phát hiện ra
hình như nó đang theo đuôi cô, vì thế cô nhanh chóng thay đổi địa chỉ,
mặc dù trong đầu cô cũng không hề lo sợ bất kể chuyện gì có thể xảy ra.
Cô đến một quảng trường đông người vô cùng náo nhiệt, cô không tin ở chỗ
đông người như vậy, người ta có thể làm gì cô. Hơn nữa cô vẫn chỉ nghi
ngờ.
Cô xuống xe, thanh toán tiền, cô thấy hơi hối hận, nếu bây
giờ cô mà về đến nhà, cô đã có thể ngủ một giấc ngon lành trên giường
thẳng đến sáng luôn, kể cả hiện trời còn chưa tối.
Cô càng ngày càng thèm ngủ, cô bất đắc dĩ thở dài.
Đi thêm vài bước cô mới nhận ra cô đã quên ngay chuyện chiếc xe khỏi đầu, cô đang định quay lại thì va phải một người:
- Xin lỗi. – Cô mở miệng theo bản năng, tay ôm trán.
- A, không sao. – Kỷ Thành Minh cười với cô, hơi cúi xuống.
Thật là… Cô nhìn anh thật lâu:
- Anh…. Sao lại ở đây?
Kỷ Thành Minh cười vô cùng vui vẻ:
- Anh nói rằng anh nhớ em, em có tin không?
Cô hừ nhẹ một tiếng, đẩy anh ra rồi đi về, nếu sớm biết là anh thì cô đã
chẳng việc gì phải đến đây, thoạt nhìn chiếc xe kia có vẻ đắt tiền, vậy
mà những người đi theo cô sao càng này càng hiếm hoi thế này, cô không
khỏi lắc đầu.
Anh vẫn đi theo cô:
- Nếu đã không tin… Vậy em hỏi làm gì nào?
Đừng khiến cô trở nên vô lí hơn có được không?
Cô quay đi, không thèm nhìn anh:
- Thưa ngài, tôi không quen biết ngài.
Lừa ai thế, vừa nói xong cô đã thầm nghĩ vậy. Buổi tối hôm đó, ba
người đàn ông cùng ngồi thảo luận về rất nhiều vấn đề. Trong khi đó, sếp tổng của cô lại không hề mở lời cho phép cô ra về nên cô đành phải chôn chặt nỗi nhớ mong vô cùng da diết đối với chiếc giường thân yêu tận
dưới mí mắt đang nặng trĩu của mình.
Người ngoài đều cho rằng Kỷ Y
Đình có được thành công trên thương trường đều dựa vào may mắn, nhưng họ không hề biết rằng thương hiệu “Thượng Tinh” đã sớm được đăng ký sở hữu bản quyền, kể cả khi ban đầu không ai nghe đến cái tên này. Thành công
của anh là nhờ một quá trình phấn đấu lâu dài, nhưng rất ít tin tức về
anh được công bố, Kỷ Y Đình không cha không mẹ, tự dốc sức làm việc để
có được vị trí hiện tại. Thế nhưng có lẽ trong mắt người ngoài, họ chỉ
chăm chăm soi mói vào thành công của người khác bằng những từ ngữ khen
ngợi tán dương vô cùng khoa trương.
Ban đầu, Thượng Tinh không hề được xem trọng, thậm chí có đối thủ còn đưa ra một cái giá thu mua một
cách cứng nhắc không hề khách sáo và đều bị Kỷ Y Đình nhất quyết cự
tuyệt, anh đã đổ không biết bao nhiêu tiền vào Thượng Tinh để không cho bất kỳ đối tác bên ngoài có thể khống chế nơi này. Vào thời điểm khả
năng tài chính của Kỷ Thành Minh hạn hẹp nhất, anh vẫn nhất quyết từ
chối. Hơn thế, Kỷ Y Đình ban đầu hoàn toàn lập nghiệp dựa vào bán lẻ,
lợi nhuận từ bán lẻ chiếm 95% tổng lợi nhuận của Thượng Tinh. Trong tình huống đó, có bao nhiều người sẽ tình nguyện tiếp tục đổ vốn vào đây?
Nhưng Kỷ Thành Minh vẫn đổ toàn bộ vốn, anh bỏ qua thị trường tiêu thụ
thực thể mà lựa chọn thị trường thương mại điện tử, hiện tại đã đưa
thương hiệu này trở thành đơn vị bán lẻ số một tại Yên Xuyên.
Một người như Kỷ Y Đình, Kỷ Niệm Hi tuyệt đối không thể tin anh ta sẽ chấp
nhận hợp tác với Kỷ Thành Minh hoặc Lộ Thiếu Hành. Nếu như họ biết rằng, hằng năm Kỷ Y Đình đều dành một ngày để tham gia chuyến hành trình khám phá xuyên qua sa mạc đầy nguy hiểm, họ sẽ hiểu rằng, anh ta là người
không hề e ngại phiêu lưu mạo hiểm.
- Nghe nói anh đang tu tạo lại lĩnh vực hậu cần? – Lộ Thiếu Hành lắc lư ly rượu, không hề nhìn Kỷ Y Đình.
- Tạm thời tôi chưa hề nghĩ đến quyết định này. – Kỷ Y Đình liếc nhìn Lộ
Thiếu Hành, tuy anh thích một nhịp độ phát triển nhanh nhưng sẽ khiến
tình hình tài chính khá căng thẳng, đó là điều anh không thể phủ nhận.
Danh tiếng của Thượng Tinh đang càng ngày càng phát triển tốt với khẩu hiệu
rất thân thiện, khách hàng có thể nhận được hàng ngay trong ngày, đó là
một yêu cầu khá cao tron