
, thế nhưng cô vẫn nở nụ cười, có vẻ tinh thần đã khá hơn.
Kỷ Thành Minh bước ra khỏi phòng, Kỷ Niệm Hi vẫn đánh giá thái độ của Kỷ Tâm Trừng.
- Em không sao đâu. – Kỷ Tâm Trừng bỗng thay đổi tựa như trở thành một người khác.
Kỷ Niệm Hi thầm nhíu mày, ngắm nhìn cặp anh em này, thoạt nhìn họ có nhiều điểm giống nhau, ví dụ như nội tâm luôn tỏ ra mạnh mẽ hơn so với suy
nghĩ mọi người, chỉ có thể thể hiện sự đau lòng trước mặt người thân
thiết nhất.
Kỷ Thành Minh đích thân lái xe đưa hai cô gái đi
trang điểm và chuẩn bị lễ phục. Kỉ Niệm Hi cũng giúp Kỉ Tâm Trừng chọn
lựa, cô có thể lí giải được tâm trạng của Kỉ Tâm Trừng vào thời điểm
này, hẳn cô ấy muốn thể hiện phong thái xinh đẹp nhất trong hôn lễ này.
Kể cả khi người đàn ông đó không bao giờ thèm để ý đến cô, nhưng cô vẫn
muốn được như vậy, không vì một ai khác, mà là vì chính bản thân mình.
Kỉ Niệm Hi thật bất ngờ trước sự kiên nhẫn của Kỉ Thành Minh, anh ngồi đợi các cô chọn quần áo, làm tóc, trang điểm.
Sau khi sửa soạn chu đáo, tâm trạng cô cũng không còn quá xấu:
- Anh hôm nay cứ như đã biến thành một người khác vậy.
- Em cứ nói rằng tâm trạng em đã tốt hơn rất nhiều cũng được mà.
Nên khiến anh cũng cảm thấy vui vẻ hơn.
Họ đều nở nụ cười.
Khi đến hội trường, họ dường như choáng ngợp trong cảm giác xa xỉ đến tột
cùng. Từ cửa khách sạn đi vào đều được rải những cánh hoa hồng, vì cô
dâu không thích sự phô trương của hoa hồng nhung nên màu hồng phấn nhuộm hồng bầu không khí. Phục vụ vận lễ phục chỉn chu đứng ngay ngắn thành
hàng dài tựa như đang tham gia một nghi lễ quan trọng.
Một phút sau, Kỉ Niệm Hi mới nhận ra sự đối lập của Kỉ Thành Minh.
Có lẽ cô vẫn còn nhớ được cảm giác của mình trong một lễ cưới như thế này.
Dù tình yêu có sâu đậm đến đâu, nhưng khi tận mắt chứng kiến người đàn ông dắt tay một người phụ nữ khác , dường như toàn bộ tình cảm đều bị xóa
nhòa, sự biến hóa trong nội tâm đó rất khó để có thể miêu tả bằng ngôn
từ cụ thể, nhưng có thể hiểu rằng đó chính là sự tuyệt vọng.
Hơn nữa, không sao có thể phục hổi lại được.
Khắp nơi đây đều là những người đàn ông ăn vận chỉn chu sánh vai bên những
người đẹp sang trọng tao nhã, họ cùng đến đây tham dự hôn lễ long trọng
này để chúc phúc cho đôi uyên ương mới.
Kỉ Niệm Hi không dám rời nửa bước khỏi Kỷ Tâm Trừng, cô theo sát luôn sẵn sàng ứng phó cùng Kỉ Thành Minh.
Nhưng Kỉ Tâm Trừng lại chỉ yên lặng chờ đợi, khuôn mặt được trang điểm kĩ
lưỡng không thể hiện bất kì một thái độ nào, nhưng bàn tay cô ấy nắm
chặt lại khiến cô cảm thấy hốt hoảng. Cô thật sự lo sợ, nhất là khi ở
nơi đây còn có biết bao nhiêu người. Có người tiến đến đón tiếp Kỉ Thành Minh, đồng thời anh giới thiệu em gái mình. Trong khi đó, Kỉ Tâm Trừng
không thể không mỉm cười đáp lễ.
Trong một hôn lễ không thể xa
hoa hơn, cô dâu chú rể sánh bước bên nhau, là một đôi trai tài gái sắc
xứng lứa vừa đôi không ai có thể hoài nghi.
Nhưng khi chủ trì gọi tên cô dâu, Kỉ Niệm Hi vô cùng khinh ngạc, cô luôn cho rằng Kỷ Y Đình
sẽ cưới nhị tiểu thư của Tô gia Tô Thiên Linh, thật bất ngờ khi người
anh ta cưới lại là Tô Thiên Mặc. Vì khoảng cách khá xa nên cô không thể
thấy rõ được biểu cảm của tân nương đằng sau khuôn mặt được trang điểm
quá mức tinh xảo kia.
Nhưng trên khuôn mặt của cô dâu chú rể đều không hề có nụ cười.
Kỉ Tâm Trừng run lên, Kỉ Niệm Hi nắm chặt bàn tay của Kỉ Tâm Trừng.
- Chị thấy anh ấy yêu cô ta sao? – Kỉ Tâm Trừng bỗng mở miệng.
Dù có hay không thì vẫn sẽ phải thành thật đối mặt với bản thân, rằng anh ta không hề yêu mình.
Có như vậy mới có thể hoàn toàn tỉnh mộng, có khả năng tự nói với bản
thân, tất cả những việc mình đã làm đều là vô nghĩa, ngoại trừ đôi khi
nhớ lại những hành động ngốc nghếch non trẻ của bản thân, mình chẳng còn lại điều gì khác.
Kỉ Y Đình có yêu Tô Thiên Mặc không? Kỉ Niệm Hi khẽ cười, ai mà biết được.
Nhưng ngay sau hôn lễ, có một chút sự cố, khi cô dâu theo sau chú rể, đột
nhiên cô dâu bị vấp, nhưng ngay khi chưa kịp ngã ngửa ra phía sau, chú
rể đã nhanh nhẹn tiến đến đỡ cô dâu trong vòng tay.
Cảnh tượng này diễn ra trong mắt người xem vô cùng tự nhiên thân thiết.
Yêu hay không? Ít nhất trong con mắt đánh giá của người ngoài đó là như vậy. Từ lúc nhìn thấy sự
xuất hiện của Kỷ Niệm Hi tại hội trường, trợ lý riêng của Kỷ Y Đình –
Hàn Mạn chỉ hận không thể bắt Kỷ Niệm Hi làm trâu làm ngựa để sai khiến
hết việc nọ đến việc kia. Cô nàng hoàn toàn quên mất hiện đang ngoài giờ làm việc, cô không có quyền yêu cầu Kỷ Niệm Hi làm bất cứ việc gì ở
đây. Tuy Kỉ Niệm Hi không muốn phối hợp nhất là khi cảm xúc của Kỷ Trừng Tâm vẫn chưa ổn định nhưng Hàn Mạc hoàn toàn bỏ qua suy nghĩ của Kỷ
Niệm Hi, lập tức kéo cô sang một bên:
- Cô nghĩ thân phận của mình là gì đấy? – Hàn Mạn nghiêm mặt nhìn thẳng vào mắt Kỷ Niệm Hi.
Kỉ Niệm Hi thầm thở dài trong lòng, cô có thể hiểu rõ ý của Hàn Mạn, các
cô là nhân viên trong công ty cô chỉ có thể đến hỗ trợ, hoàn toàn không
có tư cách tham dự. Nếu Kỷ Y Đình nhìn thấy Kỷ Niệm Hi đến đây cùng Kỷ
Thành Minh, anh ta r