
viên của dự án S, các giám đốc bộ phận phải có nghĩa vụ phối hợp
và trợ giúp.
Tuy nhiên, chỉ vài phút sau đó, những tin tức sơ bộ về dự án S đã
được truyền đến tai hết thảy mọi người. Dự án S chính là công trình xây
dựng sân bay ở thành phố A, Tập đoàn JSCT đã nắm được toàn bộ gói thầu
này ở khu vực Trung Quốc, trở thành công ty dự án duy nhất của bộ Thông
tin, JSCT đảm nhận phụ trách phần thông tin của cả gói thầu, tổng mức
đầu tư của dự án vào khoảng năm mươi tám triệu Nhân dân tệ, tiến hành
thi công theo ba giai đoạn.
Đây là hợp đồng lớn nhất mà JSCT giành được kể từ sau khi thành lập
công ty nên mọi việc cả công ty coi đây là dự án lớn chắc chắn là một
điều không cần phải bàn cãi. Trong lúc tất cả mọi người đang bàn tán sôi nổi về “tính hoành tráng” của hợp đồng này thì Amy - nhân viên bộ phận
Nhân sự - đột nhiên gọi cho Tô Duyệt Duyệt, yêu cầu cô lên phòng họp
tầng trên. Vừa sáng sớm đã phải phiền lòng vì chuyện Durex xảy ra trên
xe của Doanh Thiệu Kiệt, Tô Duyệt Duyệt đang đau đớn, khổ sở không biết
phải làm sao thì bị triệu tập gấp lên phòng họp, liền nghĩ ngay rằng
không biết có phải vì mình đã làm sai việc gì đó không, trong lòng cảm
thấy vô cùng lo lắng.
Tuy nhiên khi cô lên đến phòng họp ở tầng trên liền bắt gặp ngay nụ
cười lạnh nhạt của Amy: “Sue, họp xong cô đến chỗ tôi lấy bản đánh giá
thời gian thử việc vừa rồi nhé!”
“Vâng!”
Tô Duyệt Duyệt vội vã gật đầu, trong lòng hoang mang, lo lắng mang
theo tập tài liệu đi vào phòng họp, trong phòng đã có rất nhiều đồng
nghiệp làm việc ở các bộ phận như bộ phận Thu mua, bộ phận Dự án, bộ
phận Chất lượng, bộ phận Phục vụ, bộ phận Kỹ thuật,… đến cả
đồng nghiệp làm việc tại bộ phận Tài vụ cũng theo sau Tô Duyệt Duyệt
tiến vào phòng họp. Tuy nhiên, đây không phải là điều quan trọng nhất.
Tréo ngoe nhất mà cũng quan trọng nhất chính là kẻ “dâm đãng” với cái
mũi lọ hoa đang đứng thẳng lưng trong bộ com lê trên bục chủ tọa của
phòng họp, cất giọng sang sảng: “Các bạn đồng nghiệp thân mến, tôi tin
rằng tất cả các bạn đều đã nhận được thông báo của công ty, đối với JSCT thì dự án S chính là một trong những dự án trọng điểm nhất của năm nay
và cả trong năm tới, vì vậy, việc mời mọi người đến đây dự buổi họp công khai dự án như thế này cũng chính là để nhận được sự ủng hộ, phê chuẩn
của các đồng chí giám đốc phụ trách từng bộ phận. Đương nhiên, nếu các
vị không đồng ý tham gia vào dự án này thì có thể trình bày ngay tại
đây, tôi tuyệt đối sẽ không ép buộc hay gây khó dễ gì cho các vị cả.”
Mọi người hoặc gục gặc đầu hoặc giả vờ lật giở mấy trang tài liệu đặt trên bàn nhưng tuyệt nhiên không một ai đưa ra kiến nghị gì với lời nói của Doanh Thiệu Kiệt. Điều này không có nghĩa là Doanh Thiệu Kiệt đã
thuyết phục được tất cả mọi người, mà là khoảng cách giữa mọi người với
anh ta đang quá xa cách, xa tới mức tất cả đều không biết phải nói gì
với vị Giám đốc kỹ thuật vừa được tổng bộ điều tới này.
“Xin lỗi, tôi làm phiền một chút.” Đúng lúc đó, cánh cửa phòng họp
đang đóng chặt chợt bị đẩy ra, một mùi nước hoa nam tính nhẹ nhàng phảng phất bay vào trong phòng. Tô Duyệt Duyệt còn chưa kịp thu lại ánh mắt
kinh ngạc của mình thì người đàn ông vừa bước vào phòng đã cất tiếng
nói: “Eric, xin lỗi một chút, tôi đang cần cô Sue giúp cho một vài việc. Hơn nữa, cô ấy vẫn chưa có đủ kinh nghiệm quản lý những hợp đồng lớn
như thế này. Tôi đã nói với Roger rồi, Tiểu Ngô bên bộ phận Quản lý hợp
đồng trong công ty chúng ta thích hợp đẻ làm việc này hơn cả.”
“Kevin, lúc trước Shelly đã đồng ý việc này rồi.” Doanh Thiệu Kiệt đã biết sự bất mãn của Chu Hâm đối với Tô Duyệt Duyệt trong buổi họp liên
hoan cuối năm nên giờ tự mình đưa ra yêu cầu Tô Duyệt Duyệt gia nhập vào dự án S tuy không thật sự thỏa đáng lắm nhưng việc này có thể giúp cô
ấy tránh được việc bị người khác kèn cựa, hãm hại nên đã đưa ra yêu cầu
này với Shelly, mà Shelly tức trước đã ngầm đồng ý với Chu Hâm là nhất
định phải đá Tô Duyệt Duyệt ra khỏi JSCT, nếu để cô ta gia nhập dự án S
mà phạm phải bất cứ một sai lầm nhỏ nào thì ngay đến Tống Dật Tuấn cũng
không thể che chở cho cô ta được nữa. Vì vậy, theo lẽ tự nhiên, Shelly
liền đồng ý ngay với yêu cầu của Doanh Thiệu Kiệt.
“Nhưng bộ phận Quản lý hợp đồng, chính là bộ phận của tôi, Shelly chỉ chấp hành theo sự sắp xếp của tôi mà thôi. Người mà tôi điều đến cho
anh chắc chắn phải là người phù hợp nhất đối với bộ phận Quản lý hợp
đồng, cô ấy biết cách giúp anh giải quyết rất nhiều vấn đề.”
“Trên thực tế, tôi cũng đã xem xét trường hợp của Tiểu Ngô, tuy nhiên bộ phận Nhân sự lại báo cho tôi biết rằng cô ấy đang có thai, rất có
thể phải giữ gìn thai nhi thật cẩn thận. Vì vậy, tôi đành phải miễn cho
cô ấy việc này.”
Doanh Thiệu Kiệt trình bày mọi suy nghĩ của mình một cách rất thẳng
thắn và kiên quyết, Tống Dật Tuấn đột nhiên cảm thấy bầu trời của anh ta trở nên u ám, Tô Duyệt Duyệt cũng vậy. Chuyện Tiểu Ngô đang có thai
thật ra là một bí mật mà cả hai người bọn họ đều không hay biết, trong
khi Doanh Thiệu Kiệt - mộ