Old school Swatch Watches
Anh Hùng Thời Loạn

Anh Hùng Thời Loạn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327403

Bình chọn: 8.5.00/10/740 lượt.

i uống nửa chai mới được!”

Trình Thanh Lam hoàn toàn không ngờ rằng người đầu tiên muốn chuốc cô say lại là Diệp Diễm! Song, người khác muốn chuốc cô, cô còn có thể đẩy Diệp

Diễm ra cản, nhưng nếu Diệp Diễm muốn chuốc say cô.... Cô bi phẫn cầm

chai rượu, nốc một hớp lớn, bị sặc đến nỗi cổ họng vừa cay vừa đau, mặt

lập tức nhăn như khổ qua. Nghe thấy Chu Tấn phì cười, Trình Thanh Lam cố gắng đè nén luồng nhiệt nóng bỏng trong lồng ngực, ngẩng đầu, rất có

khí thế nhìn Chu Tấn, quát: “Có thể nói được chưa!”

Chu Tấn vô cùng oan uổng, người muốn chuốc say cô là Diệp lão đại mà? Thế nhưng lại không thể nói ra, hớp

một ngụm rượu, hắng giọng nói: “Chuyện rất đơn giản. Lần đầu tiên Diệp

lão đại từ Nam Thành tới đây, lưu manh đầu đường Hồng Huân để ý Diệp lão đại, muốn trói về nhà. Kết quả hơn hai mươi người đi theo Hồng Huân

kiếm ăn, bao gồm cả bản thân Hồng lão đại đều bị Diệp lão đại đánh cho

tàn phế.”

A? Còn có chuyện như vậy sao? Trình Thanh Lam hơi phấn khích, Diệp Diễm

mười lăm tuổi mà đã oai như vậy! Cô không kiềm chế được quay đầu nhìn

Diệp Diễm, lại nhìn thấy đôi mắt đen thẳm chứa ý cười của anh.

Mặc dù hai người đã từng thân mật hơn cả bây giờ nhiều, nhưng hôm nay, dưới ánh trời chiều nhìn vào mắt anh, Trình Thanh Lam bỗng nhiên đỏ mặt,

ngượng ngùng xoay đầu lại, thân thể Diệp Diễm bỗng nghiêng về phía

trước, cánh tay dài cầm chai rượu của anh lên, môi lơ đãng xẹt qua mái

tóc dài của cô, khiến lòng người nào đó càng thêm ngọt ngào.

“Cho nên Hồng lão đại mới theo Diệp lão đại lăn lộn?” Trình Thanh Lam hỏi.

Hồng Huân gật đầu: “Chu Tấn và Trần Giai Tân đều là đàn em của tôi.”

Trần Giai Tân hờ hững nói: "Ồ? Vậy năm đó là ai cứ nhờ vả Diệp lão đại nói giúp để được thả?”

Trình Thanh Lam đầu bắt đầu quay cuồng, nhưng vừa nghe đến đó thì hai mắt sáng ngờ. Bạn Trần Giai Tân luôn kiệm lời, hôm nay lại chủ động đá xéo người khác. Thật hiếm thấy!

Hồng Huân ấp úng: “Mẹ nó, chuyện lâu như thế mà anh vẫn còn nhớ à?”

Diệp Diễm ở sau lưng lại nói: “Khi đó Trần Giai Tân là đội trưởng đội canh gác phía Tây, lúc nào cũng muốn tiêu diệt chúng ta.”

Trình Thanh Lam hưng phấn nghĩ, Trần Giai Tân luôn mang bộ dạng đứng đắn, thì ra ngay từ đầu đã là một người có thực lực! Lại nói: “Vậy cuối cùng tại sao Trần Giai Tân lại gia nhập với đám lưu manh mấy người?”

Trần Giai Tân ho nhẹ: “Sáu năm trước, người máy ở đại lục phía Tây phát động chiến tranh lần thứ hai. Khu phía Tây, cũng chính là Tây Bộ hiện tại

của vùng đất chết bị bao vây, tôi bị thương nặng, Diệp lão đại mang theo chúng tôi phản kích, sau đó loài người phản công đoạt lại khu phía Tây, tôi liền trở về quân đội. Hai năm trước, chiến tranh với người hành

tinh Hackley bùng nổ, tôi liền mang quân gia nhập dưới trướng Diệp lão

đại.

Hiếm khi nghe thấy Trần Giai Tân nói một hơi nhiều lời như thế, tóm tắt rõ

ràng mạch lạc. Trình Thanh Lam cũng nghe Diệp Diễm và Đinh Nhất nhắc đến chuyện người máy tấn công đại lục vào sáu năm trước, thế nhưng loài

người đã đánh bại người máy dưới sự thống lĩnh của hai cha con Cố lão

tướng quân và Cố tướng quân hiện tại. Cho nên, đại lục phía Tây đã không còn nhiều người máy sống sót. Nhưng cũng bởi vì thương vong trong trận

chiến với người máy quá lớn, nên mới có thể để cho bọn người ngoài hành

tinh thừa cơ đạt được thắng lợi, khiến mấy vạn người bị biến thành

Zombie.

Nhớ tới vấn đề nặng nề này, Trình Thanh Lam lại cảm thấy không thoải mái.

Cô nhìn về phía Chu Tấn: “Còn anh? Công tử như anh sao lại theo chân họ

vậy?”

Chu Tấn đang định mở miệng, lại thấy ánh mắt Diệp Diễm liếc qua. Chu Tấn

hiểu ý, nhịn cười: “Chị dâu, chị phải uống một ngụm nữa mới có thành ý!

Mấy người đàn ông chúng tôi sao lại tự nhiên nói mấy chuyện xấu trước

kia ra! Nếu không phải chị dâu muốn nghe, chúng tôi không thèm nói đâu!

Đúng không? Giai Tân cũng sẽ không nói.”

Trần Giai Tân gật đầu.

Trình Thanh Lam không biết là do Diệp Diễm bày mưu tính kế, trợn mắt nhìn Chu Tấn. Nhưng đã cùng đám người này chém giết đã lâu, sao cô có thể lề mề, đành phải biết điều cầm lấy chai rượu, uống một ngụm lớn. Trình Thanh

Lam là người thật thà, người ta nói một ngụm lớn thì cô sẽ uống một ngụm lớn.

Ngay sau đó đầu óc cô liền hơi quay cuồng, cổ họng nghèn nghẹt, đầu rất

nặng, khóe miệng lại nở nụ cười ngọt ngào. Chu Tấn thấy vậy thì ngẩn

người, lập tức dời tầm mắt đi, uống một ngụm rượu lớn, mặt liền đỏ. Anh

ta lại mỉm cười, nhìn Hồng Huân nói: “Cha tôi là nghị sĩ của khu Đông,

lại đầu hàng dưới trướng người Hackley. Trong cơn nóng giận tôi đi theo

Diệp lão đại, tiện thể đem hết tiền tài vũ khí của cha tôi theo.”

Trình Thanh Lam cười he he: “Anh bỏ gian tà theo chính nghĩa hả?”

Chu Tấn đã hơi say, giọng nói trở nên nhè nhẹ: “Đúng. Chu Tử là bạn từ thuở nhỏ của tôi, là sinh viên tài cao của trường đại học Đế Đô, cuối cùng lại bị tôi lừa tới đây.”

Mọi người nhất thời im lặng.

Trình Thanh Lam vốn đã vô cùng choáng váng, nghe được hai chữ Chu Tử, trong

đầu lại lập tức hiện lên hình ảnh Chu Tử dũng cảm theo đội ngũ chịu

chết.

“Chu Tử....” Tr