XtGem Forum catalog
Anh Ở Phía Sau Em

Anh Ở Phía Sau Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325081

Bình chọn: 10.00/10/508 lượt.

tôm luộc.

Khung cảnh cầu hôn

phòng bếp hoàn toàn bị phá vỡ.

- Từ

lúc gặp em ngày hôm qua đến giờ anh còn chưa ăn gì đâu, em không cảm thấy việc

anh có thể vì em mà quên ăn đã đủ chứng minh tình cảm của anh hết sức sâu sắc

à? Em hãy nghĩ đến điều đó mà suy xét nhận lời lấy anh đi chứ!

Mặt Ngô Giang đã

nóng đến nỗi tôi nghĩ nếu đập một quả trứng lên cũng có thể rán được thành món ốp-la. Kết thúc của màn cầu hôn phòng bếp là Ngô Giang ăn hết sạch chỗ cháo

tôi mua, trong lúc tôi rửa bát và dọn dẹp thì anh ấy đi tắm. Cho đến bây giờ tôi vẫn chưa chuẩn bị tâm lý để từ chối Ngô Giang, mà nhận lời thì

không được, tốt nhất là tạm tránh mặt anh ấy. Nhân lúc Ngô Giang còn

chưa tắm xong, tôi vội vàng thay quần áo rồi xách túi ra khỏi nhà.

Tôi vặn tay nắm cửa, không mở.

Tôi lục túi xách tìm chìa khoá, không thấy.

Điều này có nghĩa là gì?

Cửa bị khoá rồi, chìa khoá của tôi thì bị lấy mất.

Còn ai trồng khoai đất này chứ, Ngô Giang chết tiệt! Dám khoá cửa rồi giấu chìa để nhốt tôi trong nhà. Người đàn ông xấu xa này!

Không có cách ra ngoài, tôi đành ôm cục tức ngồi chờ ngoài phòng

khách, dùng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống nhìn Ngô Giang. Anh ấy

ngược lại hết sức ung dung đi về phía tôi, trên tay còn cầm theo máy sấy tóc.

- Giúp anh! –Ngô Giang đưa máy sấy cho tôi.

Giúp à? Giúp cái cửa khoá ấy, đúng là cái nết đánh chết không chừa.

Cho dù rơi vào cảnh tàn tật không nhà thì bản chất gian xảo vẫn không

thay đổi.

- Người ta hoàn toàn có thể sấy tóc chỉ với một tay, anh cũng nên thử đi! –Tôi lạnh lùng từ chối.

Ngô Giang không giận, cười cười nhìn tôi.

- Đây là để tăng thêm tình cảm giữa chúng ta.

Tôi nghĩ Ngô Giang nên cảm thấy may mắn vì từ nhỏ đến lớn tôi đều là

con người hoà nhã, không có khuynh hướng bạo lực, nếu không thì chắc

tôi đã dùng cả cái máy sấy đập vào đầu anh ấy.

- Cách cải thiện tình cảm của anh thật độc đáo, anh nhốt em trong nhà của em, đây là hành động gì hả?

Ngô Giang thở dài một hơi, tự nhiên ngồi xuống sàn nhà, ngay dưới chân tôi.

- Anh không biết, chỉ cần là chuyện liên quan đến em thì anh đều

hành động rất vội vã, anh biết làm thế em nhất định sẽ tức giận nhưng

lại không nghĩ ra biện pháp nào khác. Anh sợ mình chỉ cần chậm chạp một

chút em sẽ rời đi mất.

Tôi nhìn mái tóc dày còn ẩm ướt của Ngô Giang, nhẹ nhàng dùng khăn lau tóc cho anh ấy.

Trong nhà rất yên tĩnh, chỉ có tiếng máy sấy kêu không ngừng. Tôi cảm thấy chỉ âm thanh ro ro từ nó mới che giấu nổi tiếng tim đập hỗn loạn

của mình.

- Triệu Lan Phương là ai? –Tôi cố gắng bình tĩnh hỏi Ngô Giang.

Người phụ nữ từng khiến anh ấy bỏ rơi gia đình chắc chắn phải là

người anh ấy có tình cảm sâu sắc. Một Phan Ý An chen vào giữa chúng tôi

đã là quá đủ, tôi cần biết Triệu Lan Phương có thật đã là quá khứ hay

không.

Tiểu thuyết đều nói phụ nữ rất si tình, những nhân vật nữ chính đã

chờ đợi nam chính rất nhiều năm, thậm chí biết người đó có hình bóng

khác trong lòng vẫn cứ yêu điên cuồng, lặng lẽ chờ đợi, tình nguyện hi

sinh…

Tôi không có bản lĩnh đó, chắc vì thế nên đến giờ vẫn chỉ là nhân vật phụ. Nếu người tôi yêu cả đời vương vấn người khác, chẳng thà chúng tôi một lần cắt đứt. Tôi chính là người phụ nữ lòng dạ hẹp hòi, không thể

chịu đựng uất ức như thế.

- Có một khoảng thời gian anh rất phóng túng, Lan Phương là một

trong những người tình của anh. –Ngô Giang nặng nề nói. –Quan hệ giữa

bọn anh cũng coi như trao đổi, anh giúp cô ta tiền bạc và những mối quan hệ để phát triển sự nghiệp.

Cô ta dùng thân xác sưởi ấm anh? Nghĩ thế tôi không khỏi cảm thấy đáy lòng lên men.

- Tại sao trước đây anh lại giấu em?

- Diệp Thư, nếu ngay cả Lan Phương mà em cũng biết thì chắc đã nghe

được nhiều chuyện về anh rồi. Anh thừa nhận trước đây là anh làm bậy,

nhưng từ khi chúng ta bắt đầu anh chưa từng làm chuyện có lỗi với em.

Khi ấy khó khăn lắm em mới chấp nhận anh, nếu em biết anh từng phóng

túng như thế… anh sợ em sẽ liệt anh vào danh sách không bao giờ nên đến

gần.

Nếu chỉ là quan hệ như vậy thì sao Ngô Giang lại ngang nhiên sống

chung với Triệu Lan Phương, thân mật đến nỗi ai cũng tin chắc cô ta sẽ

thành bà hai?

- Anh vì một người phụ nữ chỉ là trao đổi đơn thuần mà bỏ rơi vợ

anh, Ngô Giang, giải thích này em không thể tin được. Nếu anh nói là anh với cô ta vừa gặp đã yêu, si mê điên cuồng đến mức muốn ly dị vợ em còn thấy hợp lý hơn.

Ngô Giang dường như muốn nói gì đó nhưng lại im lặng. Anh ấy cười khổ, ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt tôi.

- Nói đi nói lại em chẳng qua chỉ muốn tìm lý do từ chối anh đúng

không? Nếu không phải vì Cao Phi thì là ai? Hay là cậu bạn học vẫn yêu

thầm em từ thời phổ thông?

Bạn học nào, ai yêu thầm? Tôi không hiểu Ngô Giang đang nói gì nữa. Tôi bực bội đứng lên đi cất máy sấy.

- Anh bớt suy diễn lung tung đi, trí tưởng tượng của anh cũng phong

phú quá rồi đấy. Em chẳng có bạn học yêu thầm nào cả. Chúng ta chia tay

là do giữa anh và em có vấn đề…

Ngô Giang bất ngờ túm vai tôi, đẩy tôi dựa sát vào tường. Hơi thở

nóng rực cùng đôi mắt vằn tia máu khiến tôi run sợ. Cả