Ba Con Uyên Ương, Một Đôi Lẻ

Ba Con Uyên Ương, Một Đôi Lẻ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324794

Bình chọn: 8.00/10/479 lượt.

lòng ta. Về phần Giang Thần, khó mà đoán được suy nghĩ của hắn, muốn nắm bắt càng khó khăn hơn, mặc dù không có Vân Châu, ta cũng khó lòng sinh ra cảm giác an toàn ỷ lại nơi hắn. Hôm nay vừa nghe chuyện Thiếu Dung, lòng ta càng thấy không ổn. Hôn sự này thật khó mà an lòng.

Ta lo âu đi ngủ, không ngờ, bữa tối ăn quá ít, đến nửa đêm thành mất ngủ vì đói! Xem ra ta không thể thích ứng với cuộc sống hào môn này.

Ta nằm trên giường do dự giữa ngủ tiếp hay đi đến nhà bếp tìm đồ ăn. Đột nhiên nghe thấy phòng bên cạnh có âm thanh kỳ quái, đã quá nửa đêm, Giang Thần vẫn chưa ngủ sao?

Ta dỏng tai lắng nghe một phen, đột nhiên nghe thấy tiếng roẹt, dường như quần áo ai đó bị xé!

Ta kinh ngạc giật mình, Giang Thần hắn… hắn …! Ta âm thầm cắn răng, hắn một mặt thổ lộ với ta có vẻ chân thành tình cảm, mặt khác lại lén lút ăn vụng, những lời đường mật quả không đáng tin. Ta oán hận cắn răng, ngồi bật dậy, thời cơ đến không thể để mất, đây là lý do để từ hôn ngàn năm một thuở.

Ta vội vàng lay tỉnh Tiểu Hà Bao bảo cô bé đi mời Thích phu nhân nhanh đến. Sau đó ta ra khỏi phòng đi hai bước đến trước cửa phòng Giang Thần, một cước đá mở cửa, cầm đèn lồng soi công lý!

Ta suýt nữa ngất lịm!

Một hắc y nhân to cao, đưa lưng về phía cửa đang dây dưa với Giang Thần, áo Giang Thần đã bị xé mở, lộ nửa bộ ngực. Người kia như chưa tận hứng, chiêu nào cũng lần mò ngực hắn, trái một cái phải một cái, thật nóng bỏng!

Ta vạn lần không ngờ, bắt kẻ thông dâm lại bắt được một người đàn ông, giờ biết phải làm sao?

Hắc y nhân kia che mặt, nghe thấy động tĩnh quay đầu lại nhìn ta rồi song phi qua cửa sổ mất hút.

Ta kinh ngạc nhìn Giang Thần, chua chát trào dâng. Hái hoa tặc này có lẽ nào là người cũ? Ta đột nhiên nhớ ra đêm qua, hắn ôm ta làm Liễu Hạ Huệ cả đêm, chẳng lẽ hắn…hắn đúng là đồng tính?

Sự tình trọng đại, ta phải hỏi rõ ràng.

“Hắn là ai vậy?”

Giang Thần tỏ vẻ vô tội: “Ta không biết.”

Ta căm hận mà nói: “Huynh còn che chở cho hắn?”

Giang Thần nói: “Ta thật sự không biết, kẻ đó không giống thích khách cũng không giống kẻ trộm. Tay không binh khí, lại không đến trộm đồ, chỉ một mực đánh lén ta, ta cũng buồn bực cực kỳ.”

“Nếu không quen biết huynh, tại sao xé quần áo huynh?” Ngoài hái hoa tặc có ai thích làm thế.

“Ta thật sự không biết.”

“Vậy tại sao huynh không tri hô?” Phủ này một bầy tôi tớ, dù không có võ công xuất chúng, nhưng người đông cũng có thể bắt giữ kẻ kia.

“Ta có thể khống chế kẻ đó tại sao phải gọi? Nếu không phải nửa đêm đánh lén, ta không phòng bị, kẻ đó căn bản không phải đối thủ của ta.”

Ta không tin tưởng, ta cảm giác khả năng lớn hai người là người cũ của nhau. Nếu không tại sao người bịt mặt kia tay không tấc sắt đến đánh lén. Giang Thần nhìn thấy thích khách, tại sao không kêu cứu, chỉ sờ soạng dây dưa cùng kẻ kia, dây dưa đến quần áo không chỉnh? Nếu không phải ta xách đèn đến soi, nói không chừng đã dây dưa đến lên giường!

Chẳng lẽ bọn họ là tình cũ, bốn năm không gặp, Giang Thần thay lòng đổi dạ, người kia cuồng si không đổi, nghe nói Giang Thần trở về muốn đến nối lại tình xưa, nhưng Giang Thần cự tuyệt, vì vậy người kia ra tay cưỡng ép? Ta cứ suy nghĩ miên man đến khi đầu óc như nổ đùng một cái, đầu phát đau.

Xem ra hắn không chỉ có nhân duyên với nữ mà còn có nhân duyên với nam, ta… ta thật sự không chịu đựng nổi.

Ta ấn huyệt thái dương thở dài: “Muội không kỳ thị người đồng tính, muội sẽ không nói lộ ra ngoài, thôi, có lẽ huynh và muội nên từ hôn.”

Giang Thần dở khóc dở cười nhìn ta: “Tiểu Mạt, ta có đồng tính hay không chẳng lẽ muội không biết?”

Ta cắn răng nói: “Muội không biết.” Vốn ta cũng không tin, nhưng đêm qua hắn ôm ta làm Liễu Hạ Huệ cả đêm, đêm nay lại một màn này, haizzz, ta hồ đồ mất thôi.

Sau lưng có tiếng Thích phu nhân lanh lảnh rõ ràng: “Tiểu Mạt, nó có phải đồng tính hay không con thử một lần là biết!”

Ta vội vàng quay đầu lại, Thích phu nhân dẫn theo mấy nha hoàn ung dung đi đến, phong tư như tiên.

“Mẫu thân nói rất đúng!”

Giang Thần mỉm cười gật đầu, nhìn ta chăm chú, vẻ mặt chờ đợi, dường như ngóng trông ta thử một lần.

Quả nhiên là Thích phu nhân, chỉ một câu nói liền khiến ta không nói được lời nào.

Ta biết thử thế nào?

Ta đỏ mặt, chán nản về phòng.

Ở phòng bên, Thích phu nhân nói chuyện cùng Giang Thần, cách một bức tường ta không nghe rõ lắm, chắc là hỏi về kẻ bịt mặt kia. Nói mới thấy kỳ quái, ta gặp một kẻ bịt mặt, hắn cũng gặp một kẻ bịt mặt. Tuy nói chúng ta là người giang hồ, nhưng trước giờ tiêu dao ít tham gia giang hồ, rất ít gặp chuyện lạ lùng như thế. Liên tiếp gặp hai kẻ bịt mặt, thật sự không hiểu ra sao.

Nửa đêm bắt gian, ta đói muốn xỉu, vì vậy dẫn theo Tiểu Hà Bao đến nhà bếp tìm ít điểm tâm bỏ bụng.

Đến khi về phòng, Giang Thần đã ngồi trên giường ta.

“Huynh vào phòng muội làm gì?”

Hắn lười biếng tựa vào đầu giường, cười híp mắt nói: “Mẫu thân nói, có lẽ muội nên thử một lần cho thỏa đáng, tránh cho tương lai hoài nghi.”

Tim ta giật thót, vội vàng khước từ “ý tốt” của hắn: “Không, không cần thử.”

Hắn không chịu buông tha: “Vậy muộ


Duck hunt