
ếng vang nào.
Âm thanh tích tích vang lên trong rừng cây cách đó năm thước, ánh sáng đỏ lóe lên.
Triển Du chỉ do dự trong vài giây thì một viên đạn gây mê trong phút chốc đã bay thẳng vào lưng cô.
Nguy hiểm đến đột ngột, ánh mắt Triển Du trở nên lạnh lùng, thoăn thoắt nghiêng người, khó khăn lắm mới thoát
khỏi đòn đánh lén của địch, đang định giơ súng lên bắn, kết quả còn chưa bóp cò thì phía sau lưng truyền đến một cơn đau, ngay sau đó tất cả cảm quan của cô đều mất đi tri giác.
Trước khi thân thể sắp ngã trên mặt đất lại lọt vao một vòng ôm quen thuộc khiến cho cô sởn tóc gáy.
“Nhóc con kia, lại bị tôi bắt được rồi.” Giọng nói mềm nhũn của Jason vang lên bên tai, lửa giận trong lòng
Triển Du cuồn cuộn, hận không thể phanh thây xẻ thịt gã ta ra, nhưng mà
lúc này ngay cả chớp mắt cũng không có sức.
***
Khi tỉnh lại Triển Du phát hiện mình
đang nằm trên một cái giường rộng lớn mềm mại, căn phòng tối đen, trên
lưng đang có một cánh tay cứng răn vô cùng siết chặt lưng cô, giữ lấy
cô, nhưng không thuộc về Nam Khôn, Triển Du cảm thấy da đầu run lên từng đợt, thân thể vô lực giống như đã trúng phải hóa cốt miên chưởng.
“Ồ…bảo bối tỉnh rồi?” Jasom cảm thấy Triển Du đang giãy giụa, vươn tay mở đèn lên.
Ánh sáng nhu hòa xua tan đi bóng tối, không hề chói mắt nhưng lại làm cho Triển Du cảm thấy khó chịu.
Bởi vì bên dưới tâm chă đơn mỏng manh, cô không có một tấc quần áo.
“Đồ khốn nạn! Có giỏi thì mày giết tao đi!” Lửa giận ngập trời bùng cháy khiến huyệt thái dương của Triển Du đập thình
thịch, nhưng thân thể lại bị Jason hạ thuốc, ngay cả sức trừng mắt cũng
không có, ánh mắt vốn hung tàn lạnh lùng đến cực điểm bởi vì thiếu lực
mà trở thành vẻ hờn dỗi giữa nam nữ.
“Giết em? Làm sao tôi cam lòng chứ.”
Jason bị ánh mắt của cô làm cho nội tâm
nóng bừng, xoay người ép người dưới thân thể mình, nhè nhẹ vỗ lên gò má
bóng loáng của Triển Du, ánh mắt ẩn chứa ngọn lửa nóng bỏng: “Một năm không gặp, em vẫn mê người như vậy nhỉ, đáng tiếc vốn là vật sở hữu của tôi lại để cho tên Nam Khôn chiếm được trước…”
Toàn thân Triển Du sởn tóc gáy, dùng hết sức mà quát: “Câm miệng!”
Jason làm như không nghe thấy, giọng nói dịu dàng không nghe ra chút tức giận nào: “Em nói xem, em đền bù tổn thất cho tôi thế nào đây?”
Triển Du hiểu quá rõ tính cách của tên
này, không muốn tự rước lấy nhục, ngậm miệng không nói, chỉ dùng ánh mắt lạnh lùng như băng nhìn gã ta.
Một năm trước tên trùm khủng bố Tây Âu
Luz đã lên kế hoạch dùng vũ khí hạt nhân tiến hành các hoạt động khủng
bố quốc tế quy mô lớn tại các biên giới, lúc ấy vì muốn điều tra ra vị
trí và mật mã nơi chứa vũ khí hạt nhân nên Mục Hàn đã hóa thân thành
phần tử khủng bố quốc tế nổi tiếng kiêm chuyên gia nghiên cứu súng hạt
nhân Đồ Khuê, ẩn núp trong đại bản doanh của tổ chức khủng bố lớn nhất
châu Âu “ETA”, mà Triển Du hóa thân thành Long Ảnh là phụ tá của anh lúc ấy.
Khi đó gã đàn ông trước mặt tên là John, nhị đương gia dưới quyền Luz, cũng là chuyên gia nghiên cứu vũ khí hạt
nhân cùng chuyên gia virus sinh học nổi tiếng – nghe nói năm đó gã 29
tuổi bởi vì sự kiện virus độc hại bị rò rỉ ra ngoài đã hại chết vài chục mạng người mà bị tuyên án chung thân. Về sau giả chết trong tù, sau đó
thoát khỏi nhà tù gia nhập Loos – một chi nhánh của tổ chức khủng bố.
Lần đó tuy nhóm của Mục Hàn thành công
điều tra ra vị trí cùng mật mã nơi chứa vũ khí hạt nhân nhưng vốn bọn bọ tính bắt sống Luz nhưng cuối cùng lại bị John giết chết, lúc hắn ta tẩu thoát còn bắt Triển Du đi.
Nếu Mục Hàn không đến kịp thì không biết Triển Du đã bị hắn tra tấn thành cái gì nữa, không ngờ lúc này lại rơi
vào tay gã biến thái này.
Giờ phút này trong lòng Triển Du ngoại trừ phẫn nộ thật ra càng thấy khiếp sợ hơn: “Mày chính là Kuluojiama?”
Liên hệ với những sự việc đã xảy ra lúc
trước cùng với lời Nam Khôn nói, thân phận của gã đàn ông này đã hoàn
toàn không cần nghi ngờ nữa.
Chỉ là không biết hiện giờ tình hình bên Mục Hàn và Nam Khôn thế nào rồi, hơn nữa sao gã này biết được kế hoạch của bọn họ?
Gã đàn ông này như đã nhìn thấu suy nghĩ của cô, cười híp mắt nói: “Thật ra tên gọi thật của tôi là Jason Kono.”
Kono!
Chẳng lẽ gã ta chính là người đứng đầu chưa từng xuất hiện trước mặt mọi người của gia tộc kia?!
Lời vừa nói ra thì trong nháy mắt Triển Du trừng lớn mắt: “Thì ra mày chính là người đứng sau lưng Nam Duệ!”
Lúc trước bọn cô đã điều tra ra Nam Duệ
cấu kết với người của gia tộc Kono nhưng lại chết sống vẫn không tra ra
đến tột cùng người kia là ai.
Khó trách gã ta lại biết rõ kế hoạch của bọn cô như vậy!
Nam Duệ chết tiệt! Bội bạc, lại còn dám đối địch với chính phủ, đúng là rồi chán sống!
Jason mây trôi nước chảy nói: “Lúc
trước nếu Nam Khôn không cầm cái đầu của ba tôi đi tranh công thì em cho rằng lão già kia sẽ giao Xích Thủy cho hắn sao? Không giúp Nam Duệ, làm sao tôi trả được mối thù giết cha này?”
Lúc trước nhà họ Nam và gia tộc Kono vẫn không ngừng tranh chấp trong thị trường vũ khí Trung Đông, lão Kono vẫn muốn tìm cơ hội diệt trừ ông ngoại của Na