Bạn Gái Cuối Cùng Của Triệu Phú

Bạn Gái Cuối Cùng Của Triệu Phú

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324581

Bình chọn: 7.5.00/10/458 lượt.

trên tay

anh ta hình như còn xách theo một cái túi mua hàng màu xanh, cứ nhìn

quanh quất dưới lầu nhà cô, vừa thấy đã biết không phải người tốt.”

Sắc mặt Nhan Cẩm Hi vừa đỏ vừa trắng, không ngừng biến đổi màu sắc,

cuối cùng trên trán lại rịn ra từng giọt mồ hôi, môi cũng không ngừng

run rẩy. Phùng Sở Sở thấy cô ta như vậy, cảm thấy có chút không ổn, mới

vừa mở miệng bảo Đại Chí đi lấy cốc nước đã thấy Nhan Cẩm Hi vụt đứng

dậy từ trên ghế, vọt vào trong phòng.

Phùng Sở Sở và Đại Chí liếc mắt nhìn nhau, đều không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Mấy phút sau, Nhan Cẩm Hi lại chạy ra từ trong phòng, tay cầm một khung ảnh, giơ ra trước mặt Phùng Sở Sở.

“Người chị nhìn thấy, có phải anh ta không?”

“A, lại là anh ta?!!” Phùng Sở Sở kích động kêu lên, lắc chiếc khung ảnh trên tay, hỏi dồn, “Anh ta là ai vậy?”

“Sao vậy, cô biết anh ta à?” Đại Chí ghé qua, liếc mắt nhìn người

trong ảnh, hình như hơi giống người dưới lầu lúc nãy. Nhưng nghe giọng

điệu của Phùng Sở Sở, hình như không chỉ đơn giản như vậy.

“Trước kia tôi đã từng gặp người này.”

“Chị biết anh ta?”

Phùng Sở Sở gật đầu một cái nói: “Khoảng mấy tháng trước, chính là

lúc cuộc thi Bạn gái cuối cùng của triệu phú vừa mới bắt đầu ghi danh.

Có một buổi tối, tôi tan làm muộn, bị người này theo dõi. Anh ta túm tóc tôi ngay ở cửa công ty, còn tạt axit đầy mặt tôi nữa.”

“Axit?!!!” Nhan Cẩm Hi và Đại Chí đồng thời kêu lên. Nhìn hai má nhẵn mịn của Phùng Sở Sở, nào có dấu vết giống như từng bị tạt axit?

“Thực ra thì chỉ là nước thôi.” Phùng Sở Sở vội vàng chêm thêm một câu, không muốn để cho mọi người hiểu lầm hơn.

“Thì ra là anh ta đã đi tìm chị. Thực ngại quá.” Nhan Cẩm Hi yếu ớt

nói, mặt đầy vẻ xin lỗi, “Tôi cứ tưởng là, sau khi tôi chia tay với anh

ta, anh ta sẽ lý trí hơn một chút. Không ngờ tới anh ta lại vọng động

như vậy, rất may là chẳng qua chỉ là nước, nếu không, tôi thực sự không

thể nào tha thứ cho bản thân mình.”

Phùng Sở Sở đã hiểu chuyện gì xảy ra, chẳng qua là không ngờ tới,

Nhan Cẩm Hi chính là người bạn gái trong miệng gã kia. Cô vốn tưởng là,

cô gái kia nhất định là loại chê nghèo kén giàu, thích vịn cành cao.

Nhưng giờ nhìn lại Nhan Cẩm Hi, lại thấy cô ta và tưởng tượng của mình

hoàn toàn khác nhau. Quả nhiên trên thế giới này, có nhiều chuyện nếu

như dùng ánh mắt quá chủ quan để nhìn nhận thì sẽ thấy chênh lệch rất

nhiều.

Chuyện cần hỏi cũng đã hỏi được kha khá, Phùng Sở Sở đứng dậy muốn

cáo từ. Trước lúc ra khỏi cửa, cô đột nhiên quay đầu lại hỏi: “Cô nhặt

được chiếc đồng hồ đeo tay kia ở chỗ nào?”

“À, là trên ghế salon ở trong phòng khách.” Nhan Cẩm Hi quay đầu lại chỉ chỉ ghế salon, giải thích.

Phùng Sở Sở không nói gì thêm, xoay người bỏ đi. Trên đường về, cô đã nghĩ ra được đại khái. Đồng hồ của Tô Thiên Thanh, hẳn là bị cô ta

không cẩn thận kéo rớt lúc đỡ Nhan Cẩm Hi. Lưu Dục cũng đã nói, lúc bọn

họ đỡ Nhan Cẩm Hi vào nhà đã đặt cô ta trên sofa trước, sau đó mới tìm

được phòng cô ta, đỡ cô ta qua. Cho nên, đồng hồ đeo tay mới rơi trong

phòng khách chứ không phải là căn phòng mà mọi người tưởng tượng.

Mặc dù Tô Thiên Thanh không chịu nói một đêm kia anh ta đi đâu, nhưng Phùng Sở Sở vẫn tin anh ta sẽ không, cũng không cần phải làm một chuyện như vậy. Trái lại, gã đàn ông dưới lầu kia, bạn trai cũ của Nhan Cẩm Hi lại có vẻ rất khả nghi.

Chuyện sau đó, phát triển cũng rất thuận lợi, thuận lợi ngoài dự đoán của mọi người. Nhan Cẩm Hi báo chuyện bạn trai cũ loanh quanh dưới nhà

cô ta và tập kích Phùng Sở Sở cho cảnh sát đang điều tra vụ án của cô

ta. Những cảnh sát kia đã xử lý qua bao nhiêu vụ án như vậy, kinh nghiệm rất phong phú, tùy tiện suy nghĩ cũng luận ra đạo lý trong đó.

Vậy nên lập tức bắt người lại, cả đêm tra hỏi. Gã kia cũng chỉ là dân thường, nhìn dáng vẻ thẩm vấn phạm nhân của cảnh sát, chối mấy lần rồi

cũng nhận hết.

Thì ra, gã vì chuyện Nhan Cẩm Hi chia tay với mình mà vẫn ghi hận

trong lòng. Đầu tiên là dùng nước giả làm axit đi tạt Phùng Sở Sở, sau

này lại biết được bạn gái đã vào tận chung kết, càng không nén được cơn

giận. Vậy nên cả ngày nấp dưới lầu nhà cô ta, định gây phiền phức cho cô ta.

Buổi tối hôm đó, gã thấy hai người đàn ông đưa Nhan Cẩm Hi về, cơn

giận tích lũy lâu ngày đã lên đến cực điểm. Nhưng vì sức vóc không đủ,

không đánh lại nổi hai người nên đành đứng yên. Không ngờ, hai người kia đi lên không bao lâu đã xuống hết. Lúc này gã cảm thấy, đây là một cơ

hội rất tốt.

Gã dùng chiếc chìa khóa nhà Nhan Cẩm Hi đã lén làm trước kia, chạy

vào phòng. Thấy cô ta uống say, ngủ rất trầm. Vậy nên mới làm ra chuyện

như vậy. Sau đó trước khi đi còn thuận tay cầm chìa khóa nhà cô ta theo, định đánh hết cả chùm, lần sau thừa dịp cô ta không ở nhà sẽ lẻn vào

tìm chứng cứ giữa cô ta và gian phu.

Chuyện rốt cục cũng rõ ràng, Phùng Sở Sở nghe Lưu Dục thuật lại những gì nghe được, thở phào nhẹ nhõm một tiếng. Tổng biên tập đứng một bên

cuối cùng cũng lộ ra nụ cười, không hành hạ vài cọng tóc ít ỏi trên đầu

mình nữa.

“Có một chuyện, tôi hơi khó hiểu.” Tổng biên tập x


pacman, rainbows, and roller s