pacman, rainbows, and roller s
Bạn Giường Mười Triệu Của Tổng Giám Đốc

Bạn Giường Mười Triệu Của Tổng Giám Đốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322325

Bình chọn: 7.5.00/10/232 lượt.

n họ.

Mặc dù sau đó hồi tưởng lại, Dương Hiểu Hi vẫn như cũ không cách nào hận hoặc ghét Đinh Điềm Hâm được.

Cô cũng không kiêu căng, từ đầu tới đuôi cũng chưa từng lộ ra giọng điệu ra lệnh cho cô, có chỉ là không ngừng khẩn cầu.

Đinh Điềm Hâm nói với cô: "Tôi van cầu cô, tôi thật sự yêu học trưởng, tôi cầu xin cô đem anh ấy nhường cho tôi có được hay không?"

Hai người ngồi ở trong phòng khách của cô cùng Trương Thác Tái, Đinh Điềm Hâm thiếu chút nữa quỳ xuống, Dương Hiểu Hi lúc ấy bởi vì quá mức khiếp sợ, nhất thời không phản ứng kịp học trưởng trong miệng Đinh Điềm Hâm là ai.

Sau, cô mới ngơ ngác hồi tưởng lại, Thác Tái hình như có đề cập với cô người tên Đinh Điềm Hâm, là cô ấy giúp Thác có cơ hội tiến vào Khoa Học Kỹ Thuật Khai Ích, cô chính là Thiên kim Đổng Sự Trưởng Khoa Học Kỹ Thuật Khai Ích, cũng là học muội của Thác Tái.

Dương Hiểu Hi dùng âm thanh khàn khàn kêu: "Thác Tái là người, không phải đồ vật, không phải nói nhường thì có thể nhường cho người này hoặc người kia."

"Không, chỉ cần cô nguyện ý…." Đinh Điềm Hâm kích động cầm tay Dương Hiểu Hi: "Thật xin lỗi, trước khi tới tôi đã cho người điều tra qua cô...cô cùng học trưởng đều là cô nhi, các người đã mến nhau ở chung nhiều năm, những năm gần đây nâng đỡ lẫn nhau, cũng lệ thuộc vào nhau…."

Dương Hiểu Hi mong mỏi muốn tránh thoát khỏi cô lại không giãy thoát được.

"Tình yêu của tôi đối với học trưởng cũng không thua cô, từ năm nhất lần đầu tiên nhìn thấy học trưởng thì tôi đã yêu anh ấy, những năm gần đây vẫn không thay đổi, học trưởng cũng không bao giờ nói chuyện riêng của mình, tôi cũng là sau mới biết được sự tồn tại của cô, tôi cũng tự nhủ bản thân mình nên từ bỏ … Nhưng mặc kệ tôi cố gắng thế nào đều vẫn là không bỏ được học trưởng… ." Đinh Điềm Hâm nói đến tình yêu nhiều năm của mình cay đắng mà lã chã rơi lệ.

Người đẹp chính là mỹ nữ, mặc kệ dù khóc thế nào xem ra còn là rất đẹp.

So sánh với người ta, cô Dương Hiểu Hi giống như một con vịt xấu xí rất khác biệt, không có dáng ngoài, không có gia thế, không có tự tin.

"Không ai mua bán tình yêu…."

"Tôi hiểu biết rõ yêu cầu của tôi là quá mức… ." Đinh Điềm Hâm nói lên thỉnh cầu của cô: "Nhưng tôi với cô không giống nhau, tôi có thể cho học trưởng một tương lai thành công, mặc dù học trưởng rất cố gắng cùng ưu tú, đợi một thời gian anh ta tuyệt đối có thể ra ngoài tạo nên bầu trời riêng thuộc về mình, nhưng là anh ta nếu ở cùng với tôi… Không cần mấy năm lập tức liền có thể đạt tới giấc mộng của anh ấy, một bước lên mây."

"Cô… Nói như vậy thật là quá đáng, chẳng lẽ giống như cô nhi chúng tôi cũng không xứng phải có tình yêu sao?"

"Không, tôi tuyệt đối không có ý này… Thật xin lỗi, vì tôi quá yêu học trưởng, tôi cũng sẽ không đối với cô nói lên thỉnh cầu vô lý của mình như vậy." Đinh Điềm Hâm nắm thật chặt tay Dương Hiểu Hi không chịu buông.

"Chúng ta cùng yêu học trưởng, nhưng tôi có thể cho học trưởng nhiều hơn cô, tôi tin tưởng cô cũng không nhẫn tâm để học trưởng mỗi ngày làm việc cũng vượt qua mười hai giờ, tình nguyện chà đạp sức khỏe của mình để đạt được thành tựu trong sự nghiệp, anh ta chính là người như vậy, một khi hoạch định mục tiêu nhất định sẽ đạt cho bằng được."

Đinh Điềm Hâm nói không sai, Thác Tái đích xác là người như vậy.

"Vì học trưởng, tôi cầu xin cô… Chỉ cần cô chủ động rời khỏi học trưởng, nhất định học trưởng sẽ dành tình cảm cho tôi, tôi đối với cô thề, cả đời sẽ yêu anh ấy, sẽ mang lại hạnh phúc cho anh ấy."

Bị lời cầu xin chân thành của cô làm sắc mặt Dương Hiểu Hi thay đổi trở nên trắng bệch, tay chân cũng phát ra rung.

Cô yêu Thác Tái như thế, làm sao có thể rời đi anh ấy.

"Không được, không thể."

"Tôi van cầu cô." Cuối cùng Đinh Điềm Hâm quỳ xuống.

Dương Hiểu Hi đảm đương không nổi, cô cũng không biết nên đối mặt như thế nào, cô chạy vào phòng khách, trốn vào trong phòng ngủ, đau lòng khóc lớn.

Cô biết Đinh Điềm Hâm nói đúng, Thác Tái cùng với cô tuyệt đối không thể có tương lai được bằng với cô ấy, Đinh Điềm Hâm cái gì cũng có, mà cô không có gì cả.

Coi như cô đã tốt nghiệp đại học nhưng vẫn không tìm được công việc cố định, cái gì cũng lệ thuộc vào anh.

Có lẽ đúng theo lời như Đinh Điềm Hâm, sau khi cô rời khỏi anh ta sẽ có một tương lai tốt đẹp phía trước…

Từ đau lòng tỉnh táo lại, Dương Hiểu Hi sờ sờ gò má của mình mới phát hiện nước mắt đã sớm rơi đầy mặt, cô rất sợ đánh thức Trương Thác Tái, đem nước mắt trên khuôn mặt lau đi, vội vội vàng vàng rời khỏi khách sạn… Edit: sendyle

Beta: Hương Quỳnh

Ngày hôm sau, Dương Hiểu Hi kéo lê thân thể mệt mệt mỏi đi làm, quả nhiên, kết quả của việc phóng túng quá độ sẽ dẫn đến cảm giác khó chịu.

Nhớ tới kích tình đêm qua thân thể Dương Hiểu Hi không tự chủ cùng khuôn mặt cũng nóng lên, cô vội vàng lắc đầu đem những hình ảnh kiều diễm kia bỏ ra khỏi đầu.

"Hiểu Hi, bưu kiện của bạn này." Ngoài cửa có đồng nghiệp hô: "Mình thuận tay giúp bạn ký nhận nha."

"Uhm, cám ơn."

Đồng nghiệp ký tên xong, sau đem bưu kiện đưa đến trước bàn làm việc của cô.

Đó là một cái hộp hình vuông, viền bạc