The Soda Pop
Bang Chủ Dụ Phi

Bang Chủ Dụ Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322001

Bình chọn: 9.00/10/200 lượt.

g nên đụng vào ta, để cho ta có chút thời gian suy nghĩ thật tốt được ko?"

Mai Phượng Tuyết cùng Đỗ

Trọng Khang ở trên giường sẽ bắt đầu chơi trò đuổi bắt. Thể nào hắn cũng giở trò với nàng, mà nàng thể nào cũng sẽ mềm nhũ dưới tay hắn chẳng

suy nghĩ được cái gì.

Lần này nàng lấy y phục của mình, nhảy thật nhanh xuống giường, né tránh trái phải, để tránh mấy tình huống đỏ mặt xảy ra.

"Mai Mai, có phải nàng không thích ta, có phải không hề yêu ta?" Đỗ Trọng Khang đi theo nàng xuống giường, vẻ mặt như đưa đám.

"Không phải!" Mai Phượng Tuyết liều mạng khoát tay, nhanh chân chạy trốn. Nàng đã quá rõ hắn dù ở đâu cũng có thể muốn nàng. "Chỉ là còn có một số

chuyện rất quan trọng khác. . . . . . A!" Nàng đột nhiên thức tỉnh, thét chói tai.

"Thế nào?" Đỗ Trọng Khang khẽ cau mày, không biết cái đầu óc bã đậu của nàng đang nghĩ đến cái gì.

Mai Phượng Tuyết nói nhanh: "Ta hiểu rõ rồi, ta với ngươi cùng chết cũng

không sao, nhưng mà hoàng thượng nếu như hoàng thượng tức giận tru di

cửu tộc, thì ta biết phải làm sao? Ta không muốn mẫu thân của ta phải

chết, cũng ko muốn tiểu Thiện chết, họ thật sự vô tội . . . . . . Tiểu

Thiện ta còn có thể nguỵ biện, nói nàng không phải tỳ nữ của ta, để cho

nàng tránh được một kiếp nạn , nhưng ta với mẫu thân ta dáng dấp cũng

rất giống nhau, hoàng thượng thế nào cũng nhận ra, chắc chắn sẽ ko tha

cho mẹ ta?"

"Không sao cả!" Ba chữ này cũng không phải Đỗ Trọng

Khang trả lời, mà là Mai đại nương hào khí can vân*! (*: hào khí có ngất tận trời xanh)

Mai Phượng Tuyết cùng Đỗ trọng Khang ánh mắt đồng thời chuyển sang người đứng ở trước cửa. "Mẹ, người tới khi nào vậy?"

Nàng kinh ngạc, trợn to mắt.

Trời ạ, nói tới mẹ liền thấy mẹ, quả thật là thần kì?

Bởi vì cùng mẹ Mai Phượng Tuyết nói chuyện ở phòng ngủ thì ko tiện, ba người liền đi tới phòng khách.

"Mẹ, mẹ tự tìm đường tới đây hay sao?" Mai Phượng Tuyết nháy nháy mắt, ko nghĩ mình sẽ được gặp mẫu thân ở đây.

"Ta hỏi đường tới nơi đây." Mai đại nương đột nhiên nghĩ đến điều gì đó,

nhìn sang bên mỉm cười với Đỗ Trọng Khang. "Đỗ trang chủ, ngươi xem ta

với Tuyết Nhi, người nào xinh đẹp hơn?" Nàng mở to mắt nhìn Đỗ Trọng

Khang, giống như là muốn người ta ca ngợi sự xinh đẹp của nàng.

Bị mẹ vợ tương lai hỏi như vậy, Đỗ Trọng Khang thiếu chút nữa bị sặc nước. Thật may là hắn có đủ lực khống chế, còn hiểu được, mặt mỉm cười. Hắn

đang muốn lừa dối, Mai đại nương đột nhiên lại bỏ qua."Thôi, ngươi cùng

Tuyết Nhi tốt như vậy, chắc ngươi sẽ không nói ta xinh đẹp đâu, ta khỏi

phải hỏi."

Tránh được một kiếp! Đỗ Trọng Khang trong lòng kêu to nguy hiểm thật.

"Mẹ, sao người bên ngoài lại cho mẹ đi vào?" Mai Phượng Tuyết nhìn mẹ nàng

tâm tình không tốt chút nào, vội vàng nói sang chuyện khác.

"Ta

bảo với bọn họ ta là mẹ của con, bọn họ liền cung kính đưa ta vào, hơn

nữa bọn họ còn nói với ta rất nhiều chuyện tốt đẹp của con với Đỗ trang

chủ. . . . . . Thế nào, muốn vào nơi này rất khó sao?" Mai đại nương

không hiểu, ngưng mắt nhìn nữ nhi.

"Ta cũng không biết nữa." Mai

Phượng Tuyết nhún nhún vai, hồi tưởng lại quá trình mình đi vào tửu

trang, khách quan mà nói, tương đối ly kỳ quanh co một chút ..., về phần có thể khó khăn hay không, nàng cũng không biết.

"Mẹ, người tìm ta làm gì?" Mai Phượng Tuyết lại lên tiếng.

"Còn không phải là vì con đi mua rượu thuốc, mua lâu như vậy vẫn chưa về, ta muốn xem con đang phải xếp hàng như thế nào. . . . . . Vốn là muốn gọi con mau trở về, không mua được rượu thuốc cũng ko sao, chỉ cần theo kịp thời gian vào cung là tốt rồi, tránh cảnh chúng ta bị chém đầu. Nhưng

bây giờ. . . . . ." Mai đại nương nhìn Đỗ Trọng Khang, khóe môi không

nhịn được nổi lên nụ cười hài lòng.

"bây giờ phải làm như thế nào?" Mai Phượng Tuyết không biết tại sao mẹ cười rực rỡ như vậy.

"Nhưng bây giờ ta phát hiện ra con đã tìm được một đức lang quân tốt, vậy ta

còn kêu con trở về vào cung làm gì nữa? Chúng ta cứ đợi ở chỗ này là

được rồi!" Mai đại nương cao hứng bừng bừng, đôi mắt sáng vẫn là nhịn

không được liếc về phía Đỗ Trọng Khang, có thể nói là mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng hài lòng!

"À?" Mai Phượng Tuyết còn chưa nghĩ

được sao tự dưng mẹ mình trở nên lãng mạng như vậy. "Nếu như vậy, ngay

cả mẹ cũng bị chém đầu, mẹ ko cảm thấy lo lắng sao?"

"Dĩ nhiên là không sao!" Mai đại nương bộ dạng cả gan nói. "Đầu bị chặt cũng ko sao, chỉ cần con tìm được một lang quân tốt là ổn rồi." Nàng đột nhiên cười

rất mập mờ. "Ta thấy nữ nhi cùng hắn ở một chỗ, con thật sự vui vẻ và

hạnh phúc mà"

"Mẹ, làm sao mẹ biết?" Mai Phượng tuyết ngượng ngùng chỉ còn thiếu nước đỏ mặt.

"Mẹ dĩ nhiên là biết, quanh mẹ luôn có vô số nam nhân đẹp!" Mai đại nương

tự hào nói. "Chớ nói chi là Đỗ Khang tửu gia trang chuyên sản xuất rượu

thuốc. . . . . . Ta nói, con cùng hắn ở chung một chỗ sau này, mỗi ngày

đều rất khó rời giường đúng ko?" Nàng cười càng thêm có sắc.

"Ách. . . . . ." Mai Phượng Tuyết không biết nên trả lời vấn đề này ra sao. "Mẹ, mẹ thật sự ko sợ hoàng thượng chém đầu?"

"Mẹ ko sợ!" Mai đại nương đối vớ