Bánh Xe Định Mệnh

Bánh Xe Định Mệnh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324631

Bình chọn: 7.00/10/463 lượt.

i thân thiết, rốt cục ngày tháng vẫn bình thản trôi đi

như cũ.

Chu Diệp Chương lần này đến thành phố B cũng đã hơn nửa tháng, sau

lần kịch liệt chinh phục và cũng bị chinh phục đến tận cùng đó, họ trở

lại trạng thái bình thường. Hai người cùng có công việc riêng, hàng ngày gặp nhau ở nhà cũng ít giao lưu, trên giường Chu Diệp Chương cũng không còn điên cuồng như lần đó nữa mà luôn là từng bước hướng dẫn, từ từ lôi kéo cô nhập cuộc, chậm rãi hành động để đợi cơ thể cô cùng tận hưởng

khoái lạc. Đối với Khổng Lập Thanh mà nói, chỉ cần cô không quá khắt khe thì quãng thời gian này cũng không quá buồn, dường như còn dễ chịu hơn

trước đây.

Ngày tháng chầm chậm trôi đi, lúc này đã là cuối thu, thời tiết mỗi

ngày một lạnh hơn, ban đêm thi thoảng nhiệt độ đột nhiên giảm liền mấy

độ. Nhưng bất kể ngoài trời biến đổi thế nào thì trong phòng nhiệt độ

luôn để ở mức ổn định, ấm áp dễ chịu, nhất là vào ban đêm. Khổng Lập

Thanh mặc bộ đồ bằng lụa thoải mái dựa trên ghế quý phi đọc một cuốn

sách y học dày cộp. Lớp lụa trơn mềm dán vào người, nhiệt độ phòng vừa

phải, không nóng đến đổ mồ hôi cũng không lạnh run người, mọi thứ đều vô cùng thoải mái dễ chịu.

Khổng Lập Thanh tùy tiện giở sách, đọc được vài trang sẽ ngẩng lên

nhìn ra ngoài cửa sổ, sau khi chăm chú nhìn vào bầu trời tối đen một

lúc, lại quay về vùi đầu vào trang sách, tâm trạng có vẻ bình thản lại

dường như hơi hỗn loạn. Cô cảm thấy, lúc này mình đọc sách cho dù vẫn có thu hoạch nhưng rõ ràng không chuyên tâm được như trước đây, lòng cô

đúng là vẫn còn bất an.

Tuần trước Chu Diệp Chương dẫn Khổng Vạn Tường đi đăng ký học

Taekwondo, còn bắt A Thần hàng ngày đưa đón thằng bé. Như vậy gần như

thời gian cả ngày Vạn Tường đều không ở cạnh Khổng Lập Thanh. Thật ra để khiến A Thần cam tâm tình nguyện chăm sóc cho Khổng Vạn Tường cũng phải trải qua một cơ duyên. Hôm đó sau khi Chu Diệp Chương đưa Khổng Vạn

Tường đi ghi danh lớp Taekwondo về có nói với A Thần một câu: “Chuyện

học võ phòng thân của Vạn Tường sau này giao cho cậu, cậu nhớ để mắt đến thằng bé, giúp nó học mấy đòn lợi hại.” Nói xong liền đẩy Vạn Tường vào lòng cậu ta, quay người đi luôn.

A Thần ngoài mặt không dám công khai phản đối sắp xếp của Chu Diệp

Chương, nhưng trong lòng ấm ức cả đêm. Đợi đến hôm sau, nhà không còn ai mới vội vàng mò đến thư phòng của Chu Diệp Chương, từ cửa đi vào liền

vòng vòng quanh chỗ anh mấy lần, cho đến khi anh không chịu được bị làm

phiền mà ngẩng lên nhìn, cậu ta mới rên rỉ thống thiết: “Em không muốn

chăm sóc trẻ con, em bận lắm, nếu anh không yên tâm thì tìm một tài xế

tin cậy đưa đón Vạn Tường là được rồi, làm gì mà phải giao cho em.”

Chu Diệp Chương cau mày nhìn A Thần bao năm qua vẫn như đứa trẻ không chịu lớn, cũng chẳng bận tâm những lý lẽ dài dòng của cậu ta, nói thẳng luôn: “Năm đó lúc tôi nhận cậu về, có câu nào chê cậu phiền phức không? Lúc cậu còn chưa hiểu chuyện, những lần tôi phải đi sau thu dọn chiến

trường cho cậu còn ít sao? Tôi ở bên cậu hàng ngày, dạy bảo cậu bao

nhiêu năm như vậy, sao chuyện này còn phải nói lại, Vạn Tường chính là

em trai cậu, cậu đã hiểu chưa?” Chu Diệp Chương dạy bảo A Thần một tràng dài, lúc nói đến câu cuối cùng đã có vẻ bực dọc.

A Thần bị hai chữ “em trai” đó làm cho chấn động, chết đứng tại chỗ quên cả phản ứng.

“Cậu phải nhớ, năm đó tôi dạy cậu những gì, cậu dạy lại cho Vạn Tường như thế, sau này thằng bé sẽ là người thân của cậu, tự mình suy nghĩ

lại đi.” Chu Diệp Chương khẩu khí đã tương đối lạnh lùng, có vẻ sắp tức

giận.

A Thần không sợ khí thế áp đảo của Chu Diệp Chương, nhưng lại thực sự bị hai chữ “người thân” một lần nữa làm cho chết đứng. Cậu ta đứng đó

suy nghĩ miên man một hồi, cuối cùng không nói gì, lặng lẽ đi ra.

Thấy A Thần đi ra, lòng Chu Diệp Chương thầm thở phào nhẹ nhõm, A

Thần tên đầy đủ là Chu Mậu Thần, thực ra là cháu gọi Chu Diệp Chương

bằng chú. Cậu bé này thân thế khá phức tạp, ông nội A Thần là bác ruột

Chu Diệp Chương. Nhà họ Chu là dòng họ lớn, mấy chục năm trước đại lục

có nội chiến, trước ngày chiến tranh, cả gia tộc chuyển đến Hồng Kông,

sau đó ba thế hệ vất vả lăn lộn trên thương trường, trải qua không ít

sóng gió. Mười mấy năm trước, nội bộ họ Chu có biến động, Chu Diệp

Chương trong một đêm mất đi song thân, mà nhà A Thần không hiểu sao xảy

ra hỏa hoạn, cha mẹ A Thần đều bị vùi trong biển lửa, còn cậu ta không

hiểu sao mất tích.

Lúc đó Chu Diệp Chương chỉ hai mươi, còn A Thần mới sáu tuổi. Nhà họ

Chu sau biến cố đó gần như bị xóa sổ, Chu Diệp Chương trải qua mấy năm

nếm mật nằm gai cực khổ khôi phục cơ nghiệp tổ tông. Đợi khi họ Chu tạm

ổn định đại cục, Chu Diệp Chương dốc toàn lực, cử người thân tín đi tìm A Thần lưu lạc. Tìm mấy năm liền đều không có kết quả, sau đó một lần

ngẫu nhiên Chu Diệp Chương lại bắt gặp A Thần đi cùng một tên mafia

người Ý. Lúc đó A Thần mười sáu tuổi, mất tích tròn mười năm.

Chu Diệp Chương ra giá cực cao để chuộc A Thần về, sau đó lại phát

hiện A Thần không nhớ chút gì về quãng thời gian trước sáu tuổi, người

thân


Old school Easter eggs.