
ăng sờ xuống phía dưới. Hoàn hảo, không có, ‘đồ chơi’ ( là cái ấy của con trai ) kia cũng không có. Hứa Tiên yên lòng, thân thể này đúng là nữ nhân.
Nếu nửa người trên là nữ nhân, nửa người dưới lại là nam nhân thì chết
mất, không, là sống không bằng chết!
Cô gái mặc cổ trang bên giường chăm chú nhìn một loạt hành động kỳ
quái của Hứa Tiên, nhưng không có mở miệng hỏi, theo nàng thấy, chuyện
tình hôm nay đối với Hứa Tiên đã tạo thành một đả kích quá lớn.
“Này, Hán Văn, muội có đói bụng không, tỷ tỷ đi nấu cho muội chút cháo nha.” Cô gái mặc cổ trang quan tâm hỏi.
“A! nha, được.” Hứa Tiên quay đầu, nhìn cô gái trước mắt, đờ đẫn gật gật.
Cô gái mặc cổ trang rất vui mừng, xem ra Hán Văn thật sự đã nghĩ thông suốt rồi.
“Hán Văn, đừng giận tỷ tỷ nữa, ban đầu cha mẹ cũng là vì tốt cho
muội, cao tăng xem ngày sinh tháng đẻ của muội, mới đem muội nuôi dưỡng
như nam tử, muội đừng nóng vội, chờ đến năm hai mươi lăm tuổi, là có thể khôi phục thân phận nữ nhi, đến lúc đó khổ tận cam lai, chúng ta sẽ dọn nhà đến nơi mà không ai biết chúng ta, tìm một mối hôn sự tốt cho muội. Muội ngàn vạn lần đứng nghĩ quẩn nữa nha.” Cô gái mặc cổ trang trong
lòng vẫn còn sợ hãi khuyên giải.
“Nha, được.” Hứa Tiên lại đờ đẫn gật đầu, đầu óc cô giờ phút này rất
loạn, vô cùng loạn. Cô cần một mình yên tĩnh để sắp xếp lại suy nghĩ của mình.
Cô gái cổ trang nhẹ nhàng rời đi, để lại Hứa Tiên một mình ngây ngốc
ngồi ở trên giường, suy nghĩ về tất cả những điều bất ngờ này.
Hung hăng cấu một cái lên tay mình, đau quá. Không phải là mơ! Nhìn
bốn phía, tuyệt đối không giống với đồ dùng cô quen thuộc. Cô vốn là
đang ngủ ngon ở nhà, làm sao lại xuất hiện ở nơi này? Chợt nhớ tới câu
kia của em họ ‘chị họ, chị coi rẻ thần tiên, cẩn thận thần tiên trừng
phạt chị đó.’ Hứa Tiên hóa đá rồi, sẽ không thật là vậy đi….Có phải
không…Đại khái, có lẽ là không thể nào…..
Mẹ kiếp! Nhưng sự thật tàn khốc nói cho cô là sẽ, sẽ…..
Trong truyện Bạch xà, Hứa Tiên là con gái sao? Chuyện Bạch xà báo ân
xảy ra như thế nào? Chẳng lẽ truyền thuyết chỉ là đồ giả? Sờ sờ cằm, Hứa Tiên chợt hiểu ra, vốn là truyền thuyết, thì không phải là thật. Nhưng
mà bây giờ mình xuyên tới, sẽ như thế nào đây?
Cái này không nói, nhưng mà cha mẹ Hứa Tiên có phải bị thiếu não hay
không a? Cao tăng nhìn ngày sinh tháng đẻ, mà đem con gái mình nuôi như
con trai, còn đến tận năm hai mươi lăm tuổi? Nữ nhân tuổi này ở cổ đại
là thành gái ế đi?
Hứa Tiên nghĩ tới nghĩ lui, đều không tìm được logic phù hợp với thực tế, định nằm úp xuống chuẩn bị ngủ. Có lẽ, ngủ một giấc sẽ trở về thôi!
Đây là hy vọng xa vời, tuyệt đối là hy vọng xa vời.
Vừa mới mơ mơ màng màng, một đoạn trí nhớ không thuộc về cô xuất
hiện. Cái này càng xác định, nơi này thật là thế giới trong truyện Bạch
xà, cô thật sự xuyên qua thành Hứa Tiên, cô gái mặc cổ trang vừa rồi
chính là tỷ tỷ nàng, Hứa Kiều Dung. Nàng hiện tại mới mười lăm tuổi,vẫn
còn đang đi học tại trường tư . Nhưng mà trong nhà thật đúng là không
giàu có gì, Hứa Hán Văn không muốn tiếp tục đi học nữa, không muốn lãng
phí tiền như thế, muốn bỏ học để đi làm. Hứa Kiều Dung vì chuyện này mà
xung đột cùng nàng, nàng kích động rống lên thân nữ nhi cho dù đi học
thi đậu thì có thể thế nào. Rồi rất hận thân phận nữ nhi của mình, chất
vất tại sao lại muốn đem mình nuôi như nam tử.Sau đó quá kích động nên
té xỉu, tiếp theo chính là Hứa Tiên – bạn trạch nữ xuyên qua. Hiện tại
Hứa gia chỉ có Hứa Tiên cùng Hứa Kiều Dung sống nương tựa lẫn nhau, hoàn toàn dựa vào việc Hứa Kiều Dung khâu vá, sửa đồ, giặt đồ cho người ta
mà sinh nhai. Nhưng mà, hình như có một Tiểu bộ khoái đang theo đuổi Hứa Kiều Dung, Hứa Kiều Dung dường như vẫn chưa đáp ứng. Xem ra, cách đoạn
Bạch xà Bạch Tố Trinh báo ân còn một đoạn thời gian nữa.
Hứa Tiên đang trong lúc chóng mặt, cửa bị đẩy ra, Hứa Kiều Dung mắt đỏ hồng đi đến, bưng một chén cháo.
“Hán Văn, nếu như muội không muốn đi học nữa thì tỷ tỷ cũng không
miễn cưỡng muội.” Hứa Kiều Dung nhẹ nhàng nói, “Trước tiên uống chén
cháo này, sao đó chúng sẽ bàn bạc tiếp.”
Hứa Tiên ngồi dậy, trong lòng thở dài, nhận lấy cháo rồi uống. Thầm
nghĩ nếu đã xui xẻo đến cái thế giới này, như vậy kế tiếp mình phải làm
gì? Sống ở đâu thì yên ở đấy? Có lẽ thật như em họ nói, mình đối với
thần tiên bất kính cho nên mới xuyên tới nơi này. Ngồi ăn chờ chết, diễn hết kịch bản mình có thể về nhà sao? Cũng không biết Bạch xà kia bao
giờ thì xuất hiện.Vấn đề là mình không phải bách hợp (ám chỉ đồng tính nữ). Lại nói nàng kia phải báo ân…, mình cũng không thể nào cùng nàng thành
thân. Đến lúc đó biết nên cầu nàng cái gì mới tốt đây? Hỏi nàng có thể
hay không đưa mình quay lại thế giới cũ? Phi! Không được, tìm phách (phách trong hồn phách) sao? Nếu như nàng biết mình không phải là ân nhân của nàng, vậy thì
hỏng bét. Nàng cũng không thể biến đá thành vàng, nếu không ban đầu đã
không đi trộm ngân khố quan phủ rồi, vậy thì không thể đòi tiền tài.
Phải làm sao cho nàng báo được ân, thì cái vở kịch này mới c