Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát

Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324913

Bình chọn: 9.5.00/10/491 lượt.

đích

gì, ít nhất cũng làm cho anh lấy được cô, không phải sao?

“Mộ

Dung tứ thiếu, tôi không muốn truy cứu chuyện này, anh có thể để tôi rời đi không?” Tình Tình nhắm mắt lại, đau khổ trong lòng lại dâng lên.

Trong lòng cô cũng hiểu, anh đường đường là Mộ Dung tứ thiếu, căn bản không

cần dùng thủ đoạn hạ lưu này, mặc dù 2 lần trước anh đối với cô không có ý tốt. Chuyện này nhất định có liên quan đến ly rượu trái cây mà Tiết

Tinh Tinh và Mộ Dung Cầm đưa đến, sau đó 2 người họ đưa cô lên phòng

này. Cô luôn luôn không kết oán với người khác, nhưng vì sao bọn họ lại

muốn tính kế với cô?

Nếu như điều tra ra người bỏ thuốc thì sao?

Cô có thể làm gì? Kiện người đó? Cô lấy gì để kiện Mộ Dung thế gia, cho

dù Tiết Thiệu Trạch có tiền có thế, nhưng đối với nhà Mộ Dung mà nói,

chẳng là gì cả.

Đau khổ, chỉ một mình cô gánh chịu thôi!

“Đối với chuyện đã xảy ra, ngoại trừ bày tỏ áy náy bên ngoài, anh cũng không có khả năng thay đổi, chỉ là, anh có thể bù đắp cho em, Tình Tình”

“Anh quyết định cưới em” Lúc trước anh đương nhiên muốn cô, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện kết hôn.

Nhưng, sáng sớm hôm nay sau khi tỉnh lại, anh ngồi ở bên giường, yên lặng nhìn dung nhan của cô lúc ngủ say, không phải đẹp nhất cũng không phải kiềm

diễm nhất, thậm chí ngay cả trò chuyện đàng hoàng, bọn họ cũng chưa

từng, nhưng nghĩ đến nếu như mỗi ngày thức dậy, có thể nhìn thấy cô bên

cạnh, thật tốt biết bao!

Tại sao? Tại sao? Tại sao cô có thể chạm đến tim của anh? Đối với người phụ nữ mới gặp có 2 lần này, anh tại sao có thể có ham muốn mãnh liệt như vậy? Mộ Dung Trần anh không phải chưa

từng có đàn bà, dạng dung mạo nào chưa từng thấy qua. Tại sao lại thích

cô như thế, muốn buông tay cũng không được. Anh chỉ biết cô tên là Tiết

Tình Tình, ngoài ra tính cách cô thế nào, ưu điểm của cô, như thế nào,

anh cũng không biết, chỉ là anh biết có một thứ gì đó trên người cô

khiến anh mê muội, giống như ma chú vậy. Mặc dù anh thông minh, cơ trí,

nhưng với vấn đề đơn giản như thế này anh cũng nghĩ không ra, cũng

không thể nào lý giải được tâm trạng phức tạp của mình, nhưng anh có thể khẳng định, từ nay về sau anh không muốn cô rời xa mình. Cô là người

của anh, đời này kiếp này, đều là của anh. Chuyện anh làm, anh sẽ tự

mình gánh chịu. Cũng sẽ dùng những thứ tốt nhất để bồi thường cho những

mất mát của cô.

Cưới cô, chính là biện pháp tốt nhất. Đối với

cô, cũng như đối với anh. Tiết gia mặc dù không bằng Mộ Dung gia, nhưng

Tiết Thiệu Trạch cũng có tiếng trên thương trường, đại tiểu thư của Tiết gia kết hôn với tứ thiếu của Mộ Dung gia, cũng xem như môn đăng hậu

đối. Về phần vị hôn phu của cô, tất cả đều tránh qua 1 bên đi.

Mà cô, cũng đã là người của anh, không phải cô sẽ không đồng ý chứ?

Cái gì? Tình Tình giống như bị lạc vào đầm rồng hang hổ, sửng sốt nói không nên lời, người đàn ông chết tiệt này, thế nhưng nói nguyện ý cho cô 1

danh phận, đền bù chuyện tối hôm qua…..

Cô tức giận đến không nói nên lời. Đây là năm nào vậy? Anh dám nói sẽ phụ trách và muốn cưới cô,

hơn nữa còn nói thản nhiên như vậy.

“Anh nghĩ an bài như thế,

đối với em và anh đều tốt” Trong lòng anh muốn lấy vợ, mà cô cũng gả vào hào môn là ao ước của biết bao nhiêu người con gái, bồi thường như vậy, hai bên đều vừa lòng, xem ra cũng không có gì không tốt.

Tình Tình nâng đôi mắt trong veo, yên lặng nhìn hắn.

"Vậy chúng ta trước hết quyết định như vậy, được không?" Nhìn cô mặc dù tái

nhợt, nhưng dung nhan thanh lệ trước mặt vẫn như cũ chạm đến tim anh,

anh kìm lòng không được cúi đầu khẽ hôn lên trán cô một cái : “Em hãy

nghỉ ngơi cho tốt, anh sẽ xuống lầu bảo người giúp việc mang thức ăn lên cho em”

“Mộ Dung Trần, tên hỗn đãn”

Muốn dùng gối sau lưng ném vào mặt của người đàn ông này.

Khốn kiếp! Khốn kiếp! Sau cùng – trong ý thức của Tình Tình chỉ còn lại 2 từ này.

Mộ Dung Cầm mang theo túi xách đi lên thư phòng lầu 2. mỗi lần đi lên một bậc thang lòng của cô đều co rút từng đợt.

Nhưng, cô lại không thể không đối mặt. Tối qua dưới sự khích lệ của Tiết Tinh

Tinh, cô đã bày kế hãm hại Tiết Tình Tình, cả buổi tối, ở trên giường,

cô không tài nào ngủ được. Thậm chí, khi trời sắp sáng, cô đã vội vã

chạy đến ban công, muốn nghe ngóng thử xem anh tư ở lầu dưới có động

tĩnh gì không?!

Nhưng, không có, cái gì cũng không nghe thấy. Hiệu quả cách âm của phòng đó tốt lắm. Cô bất đắc dĩ trở về nằm trên giường.

Sáng sớm, nhân lúc mọi người trong nhà vẫn còn đang ngủ, cô đi tới trước cửa phòng của anh tư, áp tai vào trên cửa phòng, nhưng một chút tiếng động

bên trong cũng không nghe thấy.

Người luôn luôn dậy sớm như Cổ

quản gia, thấy cô còn tưởng rằng mình bị hoa mắt, vì không để người khác nghi ngờ, cô tùy tiện viện cớ sau đó chạy khỏi. Nhưng cả ngày hôm nay,

lòng của cô cứ lo lắng không yên. Rất lo lắng! Không biết Tiết Tình Tình với anh tư tối qua thế nào? Với trí thông minh của anh tư, căn bản

không cần nhờ người đi điều tra cũng biết là cô làm.

Quả nhiên,

cô mới vừa từ phòng học đi ra, xa xa đã nhìn thấy xe đưa đón tr


XtGem Forum catalog