
i trên mặt bàn lại không thức
thời vang lên, anh không suy nghĩ, một bên ấn nghe, một bên đuổi chạy ra bên ngoài.
"Mộ Dung Trần, Tiết Tinh Tinh nhập cảnh phi pháp rồi. Bên người cô ta có mang theo sát thủ, mấy ngày nay các con phải cẩn
thận một chút, đừng để Tình Tình chạy ra ngoài." Mộ Dung Trần không
nghĩ tới mục đích mà Tiết Thiệu Trạch gọi điện thoại tới lại là vì
chuyện này! Mẹ con Tiết Tinh Tinh năm đó bị Tiết Thiệu trạch vận dụng
quan hệ ném ra nước ngoài, ai có thể ngờ được cô ta thế nhưng lại cấu
kết với phần tử hắc đạo, trở thành người tình được sủng ái nhất của đại
ca hắc đạo ở Ấn Độ.
Mục đích trở lại lần này của cô ta nhất định không đơn thuần . Vậy Tình Tình. . . . . .
"Cha, con cúp trước." Vừa nghĩ tới một khả năng, Mộ Dung Trần trong lòng chợt lạnh. Lập tức cúp điện thoại của Tiết Thiệu Trạch, vừa vội vã chạy đến
cửa thang máy, nhưng đáng chết là Tình Tình đang sử dụng thang máy này.
Liền nhanh chóng mở ra thang máy khác đi vào.
"Anh hai, lập tức
điều động tất cả nhân viên bảo an cùng bảo vệ ngăn Tình Tình lại." Không chờ Mộ Dung Nghiên chất vấn, Mộ Dung Trần đã trực tiếp cúp điện thoại.
Không có ai nhìn thấy lúc này tay đang cầm điện thoại di động của anh đang run lên.
Lao vào thang máy, Tình Tình không dự liệu được nguy hiểm đang từng bước
tiến đến gần mình, vẫn đang đắm mình trong bi thương và khổ sở.
Mộ Dung Trần từ một thang máy chuyên dụng khác đi ra ngoài, thấy Tình Tình đang muốn lao ra cửa công ty, lúc này, bước chân của thiếu gia nhà Mộ
Dung vẫn luôn luôn ưu nhã thế nhưng lại mất đi thong dong thường ngày:
"Tình Tình, không được đi."
Anh lớn tiếng gọi, nhưng Tình Tình lại không để ý đến anh mở cánh cửa kia ra. . . . . .
Mọi chuyện xảy ra trong nháy mắt. Đồng thời trong lúc tiếng súng vang lên,
máu trong người Mộ Dung Trần nghịch chuyển, không có một tia do dự liền
trực tiếp chạy về phía cô, bảo vệ cho cô. Anh ôm lấy cô rồi vội vàng
xoay người, đem cô đẩy té nhào xuống đất.
Đạn bắn nát kính thủy
tinh, còn vô số tiếng súng vang lên liên tục, Tình Tình lập tức mất hết
tất cả lý trí, sợ hãi nhìn người đàn ông đang gắt gao bảo vệ mình trong ngực, sau khi dừng lăn lộn, cô luôn miệng hỏi: "Mộ Dung Trần, anh có
sao không?"
Những người đó nổ súng liên tiếp như vậy chính là
muốn đưa bọn họ vào chỗ chết, mặc dù anh đã ôm cô lăn lông lốc vài vòng, nhưng rốt cuộc không biết có bị thương ở đâu không?
Đám cận vệ
của tập đoàn Mộ Dung đã qua huấn luyện nghiêm chỉnh nên khi tiếng súng
đầu tiên vang lên liền vọt ra, kịch liệt bắn trả.
Tình Tình không có ý định quản xem bọn họ đang làm khỉ gió gì, ai thua ai thắng, chỉ lo lắng cho người đàn ông đang ôm lấy mình không biết có việc gì không:
"Mộ Dung Trần, Mộ Dung Trần, anh trả lời em đi."
Tiếng gọi của cô trở nên vừa vội lại loạn, nhưng anh lại không hề có phản ứng gì.
Bàn tay nhỏ nhắn sờ vào lau lưng của anh, không ngờ tay lại thấy ươn ướt,
tim, đột nhiên hẫng một cái, đây là, đây là. . . . . . Gương mặt của cô
trong nháy mắt trở nên trắng bệch.
"Mộ Dung Trần, ai cho anh ôm
lấy em như vậy?" Cô nghẹn ngào, đau lòng đến không thể thở được, nước
mắt trong một giây kế tiếp tràn xuống mi: "Làm sao anh ngốc như vậy,
ngây ngô như vậy, đần như vậy? Ai bảo anh cứu em chứ?"
"Tình
Tình. . . . . ." Anh ho nhẹ , phổi đau quá, có thể một viên đạn đã xuyên qua phổi, nếu không tại sao thở một cái lại đau như vậy? Nhưng từng
giọt từng giọt nước mắt không rơi xuống trên mặt làm cho lòng anh cũng
thấy đau đớn. Cô gái này, vốn là như vậy không để cho người ta tĩnh tâm
chút nào, nhưng đời này anh lại trúng phải độc của cô, không thể tiếp
tục xoay người rời đi được.
"Mộ Dung Trần, cái tên đần độn này!"
"Đừng khóc, anh sẽ đaulòng. Tình Tình, thật xin lỗi, không nên tức giận, được không? Có thể dùng sinh mạng để đổi lấy tình yêu của em, em có muốn hay không?"
Đôi mắt vẫn đang ngấn lệ cứ như vậy nhìn chằm chằm anh,
cảm thấy choáng váng. Mà anh, cũng không kịp đợi cô trả lời đầu liền
nặng nề rũ xuống.
"Mộ Dung Trần!" Tiếng gọi thê lương giống như muốn kinh động trời cao, tê tâm liệt phế.
Bên ngoài phòng cấp cứu trong bệnh viện của tập đoàn Mộ Dung, đã đứng đầy người nhà Mộ Dung.
Mộ Dung Kiệt là người cuối cùng chạy tới, phía sau của anh vẫn luốn người
vợ dịu dàng như ngọc, có cô ấy ở đây, cả thế giới trong nháy mắt liền
yên tĩnh xuống.
"Như thế nào rồi?" Mộ Dung Kiệt hỏi Mộ Dung khiêm, sắc mặt nặng nề.
"Trúng ba phát, phổi, cánh tay, còn có. . . . . . gần tim." Mộ Dung Khiêm nhìn sang Tình Tình ngồi ở đó khóc đến nói không ra lời, trả lời anh mình.
Trên thực tế, khi Mộ Dung Trần được đưa đến bệnh viện thì đã mất một
lượng máu lớn, lại còn ngưng hô hấp, tình huống thực tế theo lời của anh càng nghiêm trọng hơn.
Lúc bọn họ nhận được tin tức chạy đến,
hiện trường đã khống chế được, hộ vệ cùng nhân viên bảo an của nhà Mộ
Dung đã khống chế được hiện trường, còn có cảnh sát nghe tiếng súng mà
đến đều ở nơi đó, trong quá trình bắn nhau, Tiết Tinh Tinh ngồi ở trong
xe cũng trúng đạn, trên đường cấp cứu đã ngừng thở.