XtGem Forum catalog
Bạo Vương Liệt Phi

Bạo Vương Liệt Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323685

Bình chọn: 10.00/10/368 lượt.

giấy, trên đó viết: “Vương, ta không biết chàng có tìm thấy phong thư này hay không, cũng không biết mình có hi vọng chàng nhìn thấy hay không. Nếu chàng có thể nhìn thấy, hóa giải âm mưu của ta, thì nhất định đó là trời cao trợ giúp chàng. Nếu chưa thấy, thật xin lỗi, hãy tha thứ cho ta, ta không muốn thương tổn chàng, thương tổn Bạch đại ca, nhưng mà ta không thể không làm như vậy, đây là sứ mạng của ta, là nhiệm vụ của ta…”

“Đọc đến đây, chàng nhất định sẽ nghi hoặc Lăng nhi rốt cuộc là ai? Thật xin lỗi, Lăng nhi lừa chàng, Lăng nhi không phải tới nương nhờ người thân, Lăng nhi là đến báo thù, tìm chàng báo thù. Còn nhớ tướng quân chết trong tay chàng không? Huynh ấy chính là ca ca của ta, ta đến báo thù cho huynh ấy…”

“Có điều, vận mệnh cũng khéo trêu đùa người, không biết từ khi nào ta đã yêu chàng. Chàng đối xử với ta rất tốt, yêu thương ta, ta không thể thoát ra được, mỗi ngày đều bình lặng sống trong nhu tình của chàng, cũng sống trong dày vò hành hạ. Ban đêm thường xuyên mơ thấy ca ca cầu xin ta thay huynh ấy báo thù. Ta đã nghĩ sẽ giết chàng, sau đó tự sát. Trước đó là không có cơ hội, sau đó là không thể xuống tay được…”

“Cha luôn thúc giục ta báo thù, nhưng chàng sao lại không phát hiện chút nào, còn vui vẻ muốn thành thân với ta, muốn ta làm Vương hậu. Cha muốn ta trong đêm động phòng giết chàng, chỉ là ta không cách nào xuống tay được, có điều, nếu không giết chàng, ta sẽ tự vi phạm lời thề của ta ‘nếu ta không trả được thù, nếu ta yêu chàng, sẽ chết không yên lành’…”

“Cha đúng là đã có dự kiến trước, ông dường như đã sớm đoán được ta sẽ yêu chàng, cho nên bắt ta thề độc, ta nhiều lần đấu tranh, cuối cùng quyết định làm cho chàng cùng Bạch đại ca trở mặt thành thù, nhưng ta phải làm thế nào đây? Chỉ còn cách dùng chính mình. Cho nên ta đã lập một cái bẫy, ta nghĩ chàng đã biết đó là cái gì? Hạnh phúc duy nhất của ta chính là được chết trong tay chàng…”

“Thiên, ta sẽ ở trên trời chúc phúc cho chàng, thay ta xin lỗi Bạch đại ca, nếu quả thật có kiếp sau, ta mong rằng sẽ được làm Vương hậu của chàng. Sau khi ta đi rồi, không cần thương tâm, ở trên trời, ta sẽ phù hộ, để một nữ nhân yêu thương chàng, ở bên cạnh chàng. Thiên, ta yêu chàng, đừng hận ta…” Bức thư trong tay lập tức rơi xuống, Long Hạo Thiên đau đớn nhắm mắt lại.

Vân Yên vội vàng nhặt bức thư lên, cùng với Hắc Ưng xem.

“Nàng có thể nói với ta mà, chẳng lẽ nàng không tin ta có thể bảo vệ nàng sao?” Tay Long Hạo Thiên hung hăng đấm mạnh vào quan tài thạch anh, cho dù nàng không thể yêu mình cũng không nhất định phải lựa chọn cái chết.

“Vương, nàng không phải không tin, chỉ là nàng không muốn mình phải sống trong dày vò, nàng muốn được giải thoát. Nàng không thể quên được thù hận của ca ca, cũng không có cách nào vứt bỏ tình yêu với chàng, cho nên nàng lựa chọn chấm dứt tất cả chuyện này. Có điều, chàng hẳn là cảm thấy vui mừng mới phải, Lăng nhi cũng yêu chàng, Lăng nhi vẫn thiện lương như trước, đáng yêu như trước…” Vân Yên đi tới cầm lấy tay hắn.

“Đúng, nàng vẫn là Lăng nhi của Bổn vương, nàng vẫn luôn thiện lương như vậy.” Long Hạo Thiên lập tức ôm chặt lấy nàng.

“Hạo Thiên, tất cả mọi chuyện đều đã qua, chân tướng cũng đã rõ ràng, Lăng nhi cũng nói ở trên trời sẽ phù hộ cho ngươi, để một nữ nhân yêu ngươi, đến ở cạnh ngươi. Hiện giờ người đã đến, ngươi hãy biết quý trọng Vân Yên.” Hắc Ưng nhìn thấy hai người ôm nhau, khóe môi lộ ra nụ cười vui mừng, có một tình yêu phải hi sinh, hắn sẽ chúc phúc cho bọn họ.

“Vương, chúng ta nên an táng Lăng nhi thật tốt.” Vân Yên buông hắn ra.

“Nên an táng nàng ở nơi nào?” Long Hạo Thiên nhìn chằm chằm vào Lăng nhi đang nằm trong quan tài thạch anh, hắn nên an táng cho nàng thế nào?

“Đương nhiên là hoàng lăng. Vương, chàng đã quên rồi sao, nàng ấy là Vương hậu của chàng.” Vân Yên nói, nàng tin rằng đấy cũng là suy nghĩ trong lòng hắn.

“Vương hậu?” Long Hạo Thiên nhìn nàng, sao nàng có thể nhìn thấu tâm tư của mình như vậy: “Bổn vương giết nàng, có lỗi với nàng, hiện giờ theo như lễ nghi của Vương hậu mà làm.”

“Vương, không phải Vương có lỗi với nàng, là bởi vì chàng yêu nàng, nguyện ý cho nàng danh phận này. Huống chi Vương hậu là do Vương cấp cho nàng, chẳng qua chỉ chậm trễ mất vài năm mà thôi.” Vân Yên nói, chính mình thà là nói hắn yêu mà không phải là áy náy, bởi vì yêu có thể chậm rãi phai nhạt, nhưng áy náy sẽ là cả đời.

“Ta cảm thấy không ổn thỏa.” Hắc Ưng đột nhiên mở miệng.

“Vì sao?” Long Hạo Thiên nhìn hắn.

“Chuyện của Lăng nhi ta nghĩ rất nhiều người đã biết, chẳng qua là giữ trong lòng không dám nói ra, việc yêu đương vụng trộm kia chỉ sợ đã sớm xâm nhập lòng người. Mà giờ ngươi đột nhiên muốn lấy thân phận Vương hậu để nàng hạ táng, tất nhiên sẽ khiến cho người ta đoán ra lý do là Lăng nhi đã chết, hãy để cho nàng yên ổn ra đi đi. Khi nàng còn sống đã phải chịu sự dày vò, sau khi chết, không nên để cho nàng vẫn còn phải chịu điều tiếng. Hạo Thiên, ngươi thấy sao?” Hắc Ưng nói ra lý do của mình.

Long Hạo Thiên suy nghĩ một chút, lúc này mới gật đầu: “Được, sư huynh,