
i: “Tôi đang nói thật, mùi vị quả thật
không tệ, mềm mại, nhỉ?”
Nghĩ nghĩ một lúc, đột nhiên
nghĩ đến cái gì, gật đầu khẳng định với Lâm Lệ gật đầu nói: “ Đúng rồi, còn có
ngọt ngào, với tôi mà nói thật là một ký ức tốt đẹp để nhớ lại, biết đâu lúc
rảnh rỗi sẽ hồi tưởng lại!”
Lâm Lệ bị anh ta nói xong, mặt
đều đỏ bừng, lườm anh ta lúc lâu, nghẹn mãi ra hai chữ: “Lưu
manh!!!”
Chu Hàn nhún vai, không hề phản
bác đánh giá của cô, thậm chí anh còn gật đầu đồng ý nói: “ Tôi cũng không phủ
nhận!”
Nhìn bộ dáng xù lông, chu miệng
của cô, trong lòng anh lại cảm thấy có chút dễ thương, khóe miệng bất giác cong
lên thành một độ cong nhu hòa, thậm chí đến chính anh cũng không hề hay
biết.
Lâm Lệ oán hận trừng mắt anh
một lúc lâu, trừng đến khi ánh mắt mình đau đau mới thu hồi ánh mắt, trong lòng,
an ủi mình rằng người mà không biết xấu hổ như vậy vô địch thiên hạ rồi, coi như
bị chó cắn một cái đi, mình cũng đâu thể nhào đến cắn lại nó một cái được
chứ.
Nghĩ như vậy, nội tâm tức giận
nãy giờ cũng bình tĩnh trở lại, dùng ánh mắt liếc anh ta một cái, sau đó mũi hừ
nhẹ, hướng bên cạnh anh đi đến.
Lâm Lệ ra vẻ rất bình tĩnh
nhưng vẫn khó nén cơn tức của mình, thành công chọc cười Chu Hàn, cười đến mức
thang máy đến rồi cũng không phản ứng.
Lâm Lệ tức giận giậm chân đi
về, lúc mới mở cửa đi vào đã bị mẹ Lâm đứng trước cửa kéo vào trong phòng khách,
trong phòng ba Lâm đang ngồi nghiêm chỉnh trên ghế salon, trên bàn trà bày nước
sôi và thuốc mà hôm qua mới đến bệnh viện lấy về.
“Ngồi xuống, ngồi xuống!” mẹ
Lâm kéo tay con gái ngồi đối diện với ba Lâm, sau đó mình thì vòng qua bàn trà
ngồi bên cạnh ông, hai vợ chồng nhìn chằm chằm vào cô con gái trước mặt. Lâm Lệ
bị nhìn đến trong lòng thấy sợ hãi, đưa tay gãi mái tóc ngắn xinh đẹp, không
khỏi hỏi: “ Ba? Mẹ? Hai người muốn nói gì với con sao?”
Giọng nói của ba Lâm có chút
không tự nhiên, họ nhẹ gật đầu, sau đó quay sang nhìn mẹ Lâm một cái, nói: “ Bà
nói đi!”
Lâm Lệ bị bộ dáng nghiêm trang
của hai người hù dọa, hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì, mơ hồ cũng cảm giác
được chuyện bọn họ muốn nói không đơn giản, nhìn mẹ Lâm dò xét hỏi: “Mẹ! Mẹ! mẹ
rốt cuộc muốn hỏi gì thế? Đã xảy ra chuyện gì sảy ra sao?”
Mẹ Lâm liếc cô, hỏi: “Có phải
con đang giận dỗi với Chu Hàn không?”
Lâm Lệ sững sốt, nghĩ thầm biểu
hiện của mình qua rõ ràng sao? Làm sao mà ba mẹ có thể nhìn
ra!
Nhưng mà tất nhiên là không thể
thừa nhận rồi, chỉ có thể giải ngu nhìn mẹ, cười khan: “Mẹ nói cái gì vậy, khi
nào thì con giận Chu Hàn chứ!”
“Còn nói không có!” mẹ Lâm lườm
cô, nói: “Mẹ thấy rõ ràng, đó không phải giận nhau thì là gì?”
“Nhìn thấy?” Lâm Lệ kinh hãi,
chẳng lẽ chuyện tối qua trong thư phòng bà đã biết rồi!
“Dĩ nhiên là thấy” mẹ Lâm nói:
“Buổi sáng mẹ thức dậy cùng lúc với Chu Hàn, thấy nó từ căn phòng thứ nhất bên
trái đi ra!”
“Căn phòng thứ nhất bên trái?”
Lâm Lệ quay đầu nhìn về phòng ngủ bên kia, nghĩ thầm, phòng thứ nhất bên trái
không phải phòng ngủ chính sao? Chu Hàn từ phòng đó đi ra thì có gì kì
quái?
“Ai!” mẹ Lâm thở dài, một lần
nữa đứng dậy, vòng qua bàn trà ngồi xuống bên cạnh Lâm Lệ, kéo tay cô đặt trên
đùi mình nhẹ nhàng vỗ, mềm giọng, cảm khái nói: “Tiểu Lệ a, mẹ và ba con đã quan
sát từ tối qua rồi, Chu Hàn thật sự không tồi, vừa biết quan tâm vừa biết chăm
sóc cho con, hơn nữa còn đối với chúng ta rất tốt, con a đừng tùy hứng như trẻ
con, vợ chồng có va va chạm chạm là điều bình thường, có rất nhiều cách xử lý,
nhưng đừng bao giờ xa cách nhau, làm như vậy lòng người sẽ lạnh, lòng người ta
mà lạnh rồi thì muốn làm nóng lại sẽ rất khó khăn!”
Lâm Lệ càng nghe càng thấy hỗn
loạn, có chút không rõ mẹ cô lời này là có ý gì, gượng cười nói: “Mẹ! Mẹ đang ở
đây nói cái gì vậy, làm sao con nghe không hiểu”
“Con đừng tưởng gạt chúng ta
nữa, chúng ta biết rõ rồi, Chu Hàn cũng đã nói rồi”- mẹ Lâm nói- “thật ra chuyện
này cũng không thể đỗ lỗi hết cho Chu Hàn, Chu Hàn vốn phải cáng đáng công ty,
công việc vốn bận rộn, thời gian có thể cùng con tất nhiên sẽ ít đi, con làm vợ
cũng nên biết thông cảm mới đúng, tính tính cởi mở chút”
Khóe miệng Lâm Lệ co quắp, hỏi:
“ Mẹ, Chu Hàn…. đã nói gì với mẹ?”
Mẹ Lâm nhìn cô, nói: “Nó nói vì
ngày nào nó cũng làm việc đến nửa đêm cho nên mấy hôm nay con giận dỗi nó, đó là
lý do hai người phân phòng ngủ!”
Lúc này ba Lâm cũng phát biểu ý
kiến, phê bình con gái nói: “ Tiểu Lệ, chuyện này là con không đúng
rồi!”
Lâm Lệ không biết có thể nói
cái gì, khóe miệng co quắp, gượng cười.
Bởi vì buổi tối coi như là bữa
cơm người hai nhà chính thức gặp mặt, cho nên buổi chiều trước giờ tan tầm, Chu
Hàn quay về chuẩn bị đón Lâm Lệ và ba Lâm mẹ Lâm cùng nhau đi tới nhà hàng, về
phần nhà hàng, sáng sớm tinh mơ ngày hôm qua mẹ Chu đã gọi điện thoại tới đây
nói đã đặt xong rồi, đến lúc đó bọn họ cứ thế đến là được.
Buổi chiều Chu Hàn trước đó đã
gọi điện thoại báo cho Lâm Lệ thời gian buổi tối ăn cơm, cho nên lúc anh từ
trong công ty lái xe trở lại, ba Lâm mẹ Lâm hai người cũng đã chuẩ