Duck hunt
Bất Ngờ Lên Làm Thế Tử Phi

Bất Ngờ Lên Làm Thế Tử Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322362

Bình chọn: 9.00/10/236 lượt.

.”

“Khá khen cho nô tài to gan, lại dám nghe lệnh từ một tổng quản đến giám sát ta, chẳng lẽ ngươi quên ta mới đúng là chủ tử của ngươi?”

“Ngươi chẳng qua cũng chỉ là một chủ tử không rõ lai lịch!” Sau khi trấn tĩnh, Tiểu Xuân liền nói.

Ánh mắt của nàng chớp chớp, quả thật Tiểu Xuân nói không sai.”Cho nên ngươi không xem ta ra gì?”

“Hừ!” Tiểu xuân khịt mũi khinh bỉ xoay mặt.

Đáng ghét!”Tiểu Mai, ngươi cũng xem thường ta?” Nàng chuyển mắt sang người đang cúi đầu không dám ngẩng.

“Nô tỳ. . . . . .”

“Nói!” Nếu muốn có những ngày tốt lành ở phủ này, nhất định phải đem hiện tại làm cho rõ ràng.

“Phải . . . . .” Tiểu Mai hoảng sợ lập tức gật đầu.”. . . . . . Thế tử gia

thân phận tôn quý như thế, mà nghe nói nhà Thế tử phi chỉ là gia đình

quan Thất Phẩm nghèo nàn, so với Thế tử gia đúng là muốn với cao, hơn

nữa. . . . . .”

Quan Thất Phẩm coi như gia cảnh nghèo nàn? Cha

nàng Uy Long trại chủ kia không hề có cấp bậc quan lại gì, cùng lắm là

được xưng tụng là một trong ba phái lưu manh. . . . . . Chẳng phải còn

không cao hơn cái mặt bàn à? Nàng chột dạ cười gượng, lại nghe được Tiểu Xuân cũng phát ra một tiếng cười nhạt.

“Hừ!” Coi thường người, nha đầu ghê tởm này!”Tiểu Mai, hơn nữa cái gì? Ngươi nói cho xong đi.”

“Hơn nữa. . . . . . Nghe nói Thế tử phi phẩm hạnh không đoan chính, đã từng

cùng nam nhân. . . . . . Tư thông (lén lút qua lại).” Tiểu Mai càng nói

thanh âm càng nhỏ.

“Tư thông?” Ai da! Cái này khiến mắt nàng mở

to kinh ngạc, nữ nhi của một Quan Gia cùng nam nhân tư thông, đây chính

là chuyện lớn, chuyện xấu lớn a!

“Không sai!” Tiểu Xuân khinh bỉ tiếp lời.”Thế tử phi sẽ không phủ nhận chứ?”

“Nàng. . . . . . Ta cùng nam nhân tư thông như thế nào?” Nàng không nhịn được hỏi.

“Cùng nam nhân tư thông như thế nào?” Tiểu xuân cau mày.”Người là người trong cuộc, cùng nam nhân tư thông như thế nào, chính người rõ nhất, làm sao

lại đi hỏi ta?” Quái nhân!

“Ta. . . . . . Ta chỉ là muốn biết, bên ngoài thế nào. . . . . . loan truyền nhầm lẫn (truyền nhầm) về ta.” Nàng miễn cưỡng nói.

“Truyền nhầm? Hừ, nếu muốn người khác không biết, trừ phi mình đừng làm!” Tiểu Xuân bộ dáng như kiểu nàng đừng mong giải thích.

“Ngươi! Tiểu Mai, vậy ngươi nói đi!” Nàng ngược lại hướng thành thật Tiểu Mai hỏi.

“Cái này. . . . . . Ta cũng chỉ là nghe nói. . . . . . Thế tử phi, người

đừng nóng giận.” Tiểu Mai không muốn rước họa vào thân, bởi vì dù thế

nào, nàng dù sao vẫn là chủ tử.

“Ít rầy rà, nói mau!”

“Người đừng ép nàng ấy, để ta nói.” Tiểu xuân cười chê:”Thân phận người thấp

hèn không xứng với hoàng tộc cũng coi như bỏ qua, nhưng mà tin tức trước khi xuất giá cùng nam nhân trong nhà nhiều lần qua lại tình cảm (ám

thông xã giao), thậm chí cùng nhau bỏ trốn đã truyền khắp nơi!”

“A!” Khó trách bọn hạ nhân đối với nàng khinh thường như vậy, nàng đúng là

xui xẻo, thế thân ai không thế, lại đi giả mạo một nữ nhân mất trinh

tiết, cái này đành ngậm bồ hòn làm ngọt, không trách được người ta xem

thường nàng!

“Nữ nhân như vậy không xuất giá cũng đã khiến Thế tử gia hổ thẹn rồi, cho nên Thế tử gia ngay cả cùng giường với ngươi cũng

không muốn, chúng ta đều đoán xem chừng nào thì ngươi sẽ trở thành người đàn bà bị vứt bỏ.” Tiểu Xuân ác độc nói. “Ai?” Thì ra là Cừu

Thường Khiêm không phải là không giỏi giao tiếp, mà là khinh thường

nàng, cho nên đêm động phòng hoa chúc đã tỏ rõ không hờ hững với nàng,

thậm chí trước đó còn chán ghét lập gia đình đến mức ngay cả tên nàng

cũng không muốn biết. Nàng lắc đầu.”Nếu ngay từ đầu đã tính toán thôi

nàng. . . . . . ta, vậy sao còn phải lấy ta?” Điểm này lại càng kỳ quái, nếu hắn không hài lòng tân nương, lấy thân phận của hắn từ hôn là được, tại sao phải cưới làm gì để chịu nhục?

“Chúng ta cũng không

biết, vì sao đến giờ mới khiến chủ tử bất bình! Nói không chừng là ngươi dùng quỷ kế hèn hạ gì đó, ép Thế tử gia không thể không cưới ngươi, đã

thế cần gì phải ở đây giả bộ? !”

“Ngươi!” Nàng tức giận nghiến

răng, đem giận giữ nuốt vào bụng, nói một cách thẳng thừng, tất cả sai

lầm đều là do Thế tử phi thật gây họa, nhưng lại khiến đồ giả là nàng

phải ngậm bồ hòn làm ngọt thay nàng ta chịu đựng! Thật oan uổng!

Ah? vẻ mặt nàng bỗng dưng nổi lên biến hóa.”Tốt lắm, bây giờ thì ta đã biết rõ nguyên nhân các ngươi xem thường ta rồi, tên kia. . . . . . Thế tử

gia ở đâu? Ta muốn gặp hắn.” Nàng nhanh chóng thu lại vẻ giận dữ, trong

lòng có tính toán mới.

Hì hì, nàng quay đầu mừng thầm, sao ngay

từ đầu lại không nghĩ ra? Nếu danh tiếng đã thúi như vậy rồi, nàng sẽ

đùa một trận cho khoái chí, tin rằng Thế tử gia sẽ không quan tâm để mặc nàng, có khi còn là tốt cho hắn, nói không chừng khi biết nàng càn rỡ

làm bừa, hắn sẽ giận dữ thôi nàng trước thời hạn (sớm thôi nàng), Như

vậy chẳng phải nàng không cần tốn công, vẫn có thể thong dong rời khỏi

nơi này sao?

Đến thời điểm may mắn đó, trở thành người đàn bà bị

bỏ, sau đó còn có một bức hưu thê (giấy bỏ vợ), phí bồi thường cũng

lĩnh, điều quan trọng nhất là nàng bị đuổi ra vương phủ, không phải tự

mình bỏ trố