
hung vì kháng chiến, gác lại bất đồng,
vì sao hai bọn tớ lại không đáng tin chứ?”
[2'> Liên minh giữa Trung Hoa Quốc dân Đảng và Trung Quốc Cộng sản Đảng trong các thời kì 1924-1927, 1937-1945.
“Đàm Bân, nhìn tớ này, cậu hãy nói thật đi, Thẩm Bồi đã từng đề cập đến chuyện kết hôn với cậu chưa?”
Sắc mặt Đàm Bân biến đổi, cô nhìn xuống, chẳng nói một lời.
Con người Thẩm Bồi rất tốt, nhưng có một vấn đề trí mạng, mặc dù cuộc hôn
nhân của ba mẹ anh có thể coi là bình ổn, yên vui nhưng anh lại sợ hãi
chuyện hôn nhân một cách dị thường, anh thường nói hôn nhân là chế độ vi phạm nhân tính nhất trong lịch sử nhân loại.
“Quan hệ của bọn họ vốn đã loạn, có chuyện gì là không thể chứ? Đàn ông đến bốn mươi tuổi
sẽ hoàn toàn tỉnh ngộ, cái đó gọi là lãng tử quay đầu, chuyển mình một
cái lại là một đóa hoa, có thể quay lại tán tỉnh mấy cô nàng mười tám,
đôi mươi, còn cậu thì sao?”
Văn Hiểu Tuệ nhìn hàng mi Đàm Bân rung động, biết rằng lời mình nói có hơi tàn nhẫn nhưng vẫn kiên trì nói nốt.
“Bạn thân yêu, cậu anh minh, quyết đoán trong công việc như vậy mà trong
chuyện tình cảm thực sự quá hồ đồ, sự phát triển của đại não có vẻ không được cân bằng cho lắm.”
Đàm Bân miễn cưỡng cười cười. “Thế nhưng Hiểu Tuệ này, mấy năm nay, tớ cũng chẳng gặp được ai tốt hơn.”
Lần này đến phiên Văn Hiểu Tuệ không nói, cô gắp một miếng salad to, cố nhét vào miệng.
Vết thương của năm năm trước đến nay vẫn chưa khỏi hẳn. Mặc dù vết thương
đã đóng vảy dày, nhưng hễ đụng vào, nó lại nhức nhối như lúc ban đầu.
Văn Hiểu Tuệ còn nhớ rõ dáng vẻ của Đàm Bân lúc tốt nghiệp đại học, khuôn
mặt tú lệ bầu bĩnh như trẻ con, nụ cười rạng rỡ, nằm gọn trong vòng tay
của Cù Phong, từ khóe mắt đến đuôi mày đều toát lên vẻ hạnh phúc viên
mãn của người phụ nữ.
Cù Phong năm đó là nhân vật danh tiếng
trong trường. Anh ta học chuyên ngành thương mại quốc tế, trước bọn cô
hai khóa. Trong buổi dạ hội chào đón tân sinh viên, anh ta cứ nhìn Đàm
Bân chằm chằm, rồi hai người quen nhau, qua lại được bốn năm, họ từng là giai thoại về trai tài, gái sắc trong trường.
Sau khi tốt
nghiệp, Cù Phong ở lại Bắc Kinh ba năm, lăn lộn thế nào cũng không được
như ý, anh ta chuyển đến Thượng Hải để phát triển sự nghiệp. Nửa năm sau thì có tin anh ta đính hôn với con gái một ông chủ người Ôn Châu.
©STE.NT
Văn Hiểu Tuệ nghe được tin tức này qua các bạn học rỉ tai nhau.
Bản thân Đàm Bân không chủ động nhắc một từ tới chuyện này, cô vẫn như
thường lệ đi làm rồi về nhà, có điều cô đã cắt mái tóc dài đến tận thắt
lưng, chỉ để lại một đoạn ngắn ngủn, một tháng mà cô gầy đi gần chục
cân, khuôn mặt chỉ còn to hơn bàn tay một chút, nhìn thoáng qua giống
một cậu nhóc chưa hết tuổi dậy thì vậy.
Ba tháng sau cô xin nghỉ
việc, bắt đầu bước chân vào MPL, từ đó về sau trở thành con người của
công việc, ánh mắt đã trở nên sắc bén, những người đàn ông bình thường
không dám tới gần.
Chỉ đến khi quen biết Thẩm Bồi, cô mới nuôi tóc dài trở lại, giờ tóc vừa chấm vai.
Hiểu Tuệ thầm thở dài, cô cảm thấy cần phải tìm hiểu thêm một chút về con người của Thẩm Bồi.
Tuần làm việc mới lại bắt đầu, Đàm Bân đã hoàn toàn trở về với vai diễn của mình.
Thời gian đấu thầu thu mua tập trung sắp đến gần, hai tháng tới sẽ là khoảng thời gian kịch tính. Sáu tháng cuối năm quota[3'> tiêu thụ của khu vực
Trung Quốc có thể hoàn thành hay không đều đặt cược cả vào dự án lớn
này.
[3'> Có nghĩa: phần, chỉ tiêu.
Mấy nhà cung ứng đa
quốc gia cùng ngành, từ phương án kỹ thuật, cung ứng cho đến quản lý và
dịch vụ hậu mãi cơ bản đều giống nhau, cho nên nói làm kinh doanh, kỳ
thực chính là công việc làm người. Đàm Bân luôn đắn đo, làm sao để hoàn
thiện mạng lưới quan hệ của cô tại trụ sở của Phổ Đạt.
Không may, tinh lực mấy năm nay của MPL đều đặt ở các chi nhánh phía dưới, duy trì quan hệ với trụ sở còn chưa tới nơi, tới chốn. Tuy có thiết lập đội ngũ quản lý khách hàng phụ trách mối quan hệ với tổng bộ Phổ Đạt nhưng vì
cấp bậc quá thấp, trước sau vẫn không thể tạo được mối quan hệ với các
lãnh đạo bậc trung, cao cấp, bình thường chỉ là “tay chuyền hai[4'>” làm
trung gian, lúc đó mới cảm thấy còn có chút liên hệ.
[4'> Tay
chuyền hai: thuật ngữ trong bộ môn bóng chuyền, chỉ vận động viên chạm
bóng thứ hai của đội nhận bóng, mục đích là điều chỉnh bóng sao cho đồng đội dễ dàng tấn công đối phương.
Một năm trước bắt đầu khát nước mới lo đào giếng, tích tiểu thành đại, nhưng rốt cuộc bước khởi đầu vẫn muộn hơn rất nhiều.
Nếu so sánh một chút thì những đối thủ như FSK có kinh nghiệm nhiều năm, về mặt này đã làm rất thông minh, trong công ty vẫn có người giữ chức vụ
VP[5'>, chuyên đảm nhiệm việc phát triển quan hệ với khách hàng cấp cao.
[5'> VP (Vice President): phó tổng.
Đàm Bân đứng im rất lâu trước biểu đồ cơ cấu tổ chức trụ sở của Phổ Đạt.
Do các quan hệ nghiệp vụ khu vực Bắc Kinh nên cô chỉ giao thiệp với bộ
phận kỹ thuật và kỹ sư ở trụ sở, nhưng những quan hệ ấy đều hời hợt, còn mấy nhân vật then chốt hầu như cô chưa từng gặp mặt.
Do dự một
hồi, Đàm Bân vẫn quyết định gửi mộ