The Soda Pop
Bên Ngoài Thế Giới Em Yêu Anh

Bên Ngoài Thế Giới Em Yêu Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323452

Bình chọn: 8.00/10/345 lượt.

Chị Tô, giả sử người đàn ông chị đã từng yêu say đắm đột nhiên xuất hiện và nói muốn làm lại từ đầu, chị sẽ làm thế nào?”. Trong văn phòng ấm áp

như mùa xuân, cô nhân viên Thái Gia Gia vừa tốt nghiệp đại học, mới đến

công ty chưa được nửa năm hỏi cấp trên của mình là Tô Tiểu Lương câu hỏi như thế.

Tô Tiểu Lương, trong chiếc áo sơ mi trắng tinh, khoác bên ngoài chiếc gile len màu xanh da trời đang cắm cúi soạn thảo tài liệu để báo cáo lên

tổng giám đốc khu vực Châu Á Thái Bình Dương mới nhậm chức, nghe xong

câu hỏi của Thái Gia Gia, bất chợt mười ngón tay thon dài đang lạch cạch liên hồi trên bàn phím chậm rãi dừng lại, rồi khẽ nhoẻn miệng cười và

đáp lại ngắn gọn: “Cho hắn hai cái tát, chửi thêm một câu: Cút! Sau đó

vênh mặt lên trời, giậm gót giầy cao gót thật mạnh, phủi tay bỏ đi

thẳng”.

“Hả? Chị Tô ơi, chẳng biết chị có đọc tiểu thuyết lãng mạng, tình cảm không? Chị đã rung động trước ai bao giờ chưa?”.

Chiếc áo khoác màu hồng phấn rộng thùng thình góp phần tô điểm cho khuôn mặt

xinh xắn của Thái Gia Gia thêm phần đáng yêu như búp bê, khuôn mặt đó

liền chu miệng, nhíu mày tỏ vẻ đang khó hiểu.

Như một bông hoa tới mùa nở rộ, trong mắt cô lúc này, tình yêu mang màu sắc giống như chiếc áo cô đang mặc, nó màu hồng, ngọt ngào dịu đẹp và nhiều mộng tưởng lắm.

Tuyệt đối, tuyệt đối miệng lưỡi Tô Tiểu Lương không thể lạnh lùng đến tuyệt

tình như thế được, lạnh lùng như thể xưa nay chưa yêu bao giờ vậy.

Nếu đã từng yêu say đắm, dù gương đã vỡ thực sự không thể lành lại được thì ít nhất cũng phải ngập ngừng hay đắn đo suy nghĩ một chút chứ!

Hơn nữa, thế nào thì được gọi là yêu say đắm và thế nào thì được gọi là tình yêu nữa?

Mắt dán chặt vào màn hình máy tính 13 inch, trên khuôn mặt trang điểm nhẹ

nhàng mà rất tinh tế của Tiểu Lương, đôi lông mày vòng cung khẽ rướn

lên, trong lòng cô đang có chút xao động.

Có cô gái nào chưa từng biết yêu chứ? Còn như tiểu thuyết tình yêu, cô tin số truyện mình đọc còn nhiều hơn số giáo trình mà Thái Gia Gia đã học

trong bốn năm đại học ấy chứ.

Nhưng, những điều này không ai biết được, cô cũng không muốn để người khác biết.

Thấy cô không lên tiếng, Thái Gia Gia – con người sinh ra để nói nhiều vẫn

không nản lòng, tiếp tục gặng hỏi: “Nếu gặp lại người yêu cũ, chị Tô có

chửi và tát anh ta thật không?”.

“Ừ, thật, nhất định có!”. Trả lời chắc như đinh đóng cột, Tô Tiểu Lương

đoán Thái Gia Gia chắc lại đang dính vào cái gọi là “rắc rối tình yêu”

đây, thế nên cô chỉ muốn mau mau lùa nó ra chỗ khác. Con bé này, nửa năm mà thay đến ba người bạn trai, với tốc độ này thì bà cô Tô Tiểu Lương

hai mươi bảy tuổi chẳng dám ngợi khen – hay đúng là có sự cách biệt giữa hai thế hệ rồi. Có lúc Tô Tiểu Lương cũng từng nghĩ vậy, nhất là lúc

nhìn Thái Gia Gia đang say sưa mê muội trong tình yêu nhưng mắt thì vẫn

mở to nhìn rõ đường.

“Tự nhiên em thấy khổ thân anh người yêu cũ của chị quá, nếu anh ta lỡ có ý định tốt đẹp này thật, không những bị chửi mà còn ăn đánh nữa, thảm

quá…”.

Cô nàng Thái Gia Gia lắm quẻ còn chưa bày tỏ xong nỗi niềm của mình, bỗng

cánh cửa văn phòng đang khép hờ mở toang, hai người đàn ông chậm rãi

bước vào.

Đi trước là một vị ngoài năm mươi, khuôn mặt rất phúc hậu, đó là tổng giám đốc kinh doanh chi nhánh Trung Quốc, ông Trần Quốc An.

“Tiểu Tô, đây là tổng giám đốc Grand Yang mới của chúng ta, cậu ấy có nhã ý

đến gặp gỡ giám đốc kinh doanh các khu vực các cô trước tiên đấy”.

Chưa kịp lịch sự nhoẻn miệng cười để chào đón khách quý, vừa trông thấy

người con trai sau lưng Trần Quốc An, Tô Tiểu Lương bỗng đớ người ra một cách vô điều kiện.

Nhân tính không bằng trời tính, dù là lường trước đủ kiểu tình huống tương

phùng nhưng với cảnh ngộ lúc này thì đúng là chẳng bao giờ ngờ tới. Anh

ta chẳng có chút gì thay đổi, vẫn thanh lịch như thế, vẫn cá tính như

thế, chỉ có điều, sau sáu năm trời, đến ngày hôm nay, ánh mắt dịu dàng

trong sáng của ngày xưa đã đắm chìm trong u tối, thậm chí nó nhọn hoắt

đầy cay nghiệt. Hai cánh tay đang buông thõng một cách tự nhiên khẽ run

rẩy, Tô Tiểu Lương đứng bất động sau chiếc bàn làm việc, toàn bộ máu

trong cơ thể cô như đã đông cứng lại, trái tim trở nên hoang tàn đến tận gốc.

“Chị Tô…”, Thái Gia Gia cũng đứng dậy từ lâu, thấy cấp trên của mình mãi chẳng có phản ứng gì, bất giác khẽ cất tiếng gọi.

Tổng giám đốc mới nhậm chức có vẻ bề ngoài rất ấn tượng, nhưng hình như Tô

Tiểu Lương vốn không phải người thấy trai đẹp là gục ngã, hôm nay chị

làm sao vậy?.

Áo sơ mi đen tuyền, cà vạt tím hồng, bộ vét màu xám bạc, đường cắt tinh

tế, cao 1m79, Dương Duệ nhìn như một cây Quỳnh vừa cao vừa thẳng, lại vô cùng cao quý. Ánh mắt sâu thăm thẳm đầy bí ẩn, khuôn mặt tuấn tú lạnh

lùng của anh ta thoáng nét cười khi nhìn hai bàn tay đang nắm chặt một

cách vô thức của Tô Tiểu Lương. Mỗi khi căng thẳng hay bị kích động,

động tác này của cô lập tức xuất hiện. Sáu năm rồi, vẫn không hề thay

đổi. Một niềm hân hoan không gọi được tên bỗng lâng lâng dấy lên trong

lòng làm Dương Duệ, vốn dĩ còn có chút do dự, bỗng tin