XtGem Forum catalog
Bí Mật Của Tổng Giám Đốc

Bí Mật Của Tổng Giám Đốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322603

Bình chọn: 10.00/10/260 lượt.

kia linh dương, mất đi bầy đàn, chờ bị mãnh thú xé rách ăn nuốt.

Người đàn ông áo đen tay theo thói quen lần nữa cầm vành mũ, xoay người sải bước đi vào khách sạn.

Hai người bước vào thang máy, Dương Tử Uyển đứng ở phía sau anh cúi thấp đầu, thấy âu phục phẳng phiu và giày da không nhiễm một chút bụi nào của anh, nghĩ thầm, anh đúng là một người đàn ông cẩn thận và tỉ mỉ.

Sau đó, người đàn ông áo đen mang theo cô tiến tới một của phòng phía trước, anh đẩy cửa ra đi vào, chờ Dương Tử Uyển vào bên trong, anh liền đóng cửa lại.

"Hello!" Bộ Phong đang ngồi ở trên ghế sa lon uống rượu ngon hướng về phía bọn họ giơ ly lên, "Mỹ nữ, muốn uống một ly không?"

"Không, cám ơn." Dương Tử Uyển lắc đầu một cái.

"Không cần khách khí." Tiếp lời, Bộ Phong nói với người đàn ông áo đen: "Lấy thêm một cái ly đến đây đi."

"Cô ấy hiện tại cần đi tắm." Người đàn ông áo đen trực tiếp đẩy mạnh Dương Tử Uyển vào trong phòng tắm, "Đợi lát nữa nhân viên phục vụ sẽ mang quần áo tới."

Bộ Phong nhún vai một cái, "Tính ưa sạch của cậu vẫn không thay đổi."

Dương Tử Uyển mở cửa phòng tắm ra, thò đầu ra, nhìn người đàn ông áo đen nói: "Anh. . .. . . Vẫn chưa muốn để cho tôi thấy mặt của anh sao?"

Giọng nói của cô yếu ớt, dường như một giây kế tiếp sẽ khóc ồ lên.

Anh sững sờ, sau đó, anh từ từ kéo mũ dạ xuống, lộ ra cả khuôn mặt.

Mặc dù đã khẳng định anh là ai, nhưng khi thấy được rõ ràng bộ dáng của anh, tim Dương Tử Uyển vẫn đập mạnh.

Người đàn ông anh tuấn như thiên thần luôn ở trong đầu cô một phút cũng chưa từng biến mất, khiến cô muốn quên cũng không quên được.

Lại ở nơi này, ở tình huống này gặp nhau, cô có mơ cũng không nghĩ ra.

Loại cảm giác rất kỳ quái này, giống như bọn họ rất quen thuộc, quen thuộc cả đời, rồi lại giống như bọn họ từ trước đến nay chưa từng gặp qua đối phương, xa lạ giống như người qua đường.

Cô vẫn bị sự anh tuấn của anh mê hoặc.

Anh có mái tóc đen thui, hôm nay cũng không giống như lúc bình thường đi làm về được chải ra phía sau, mà xõa ra mặc cho tóc rối bay, cảm giác rất mềm mại. Trên sống mũi anh có một cặp kính, Dương Tử Uyển tin tưởng, đây là người đàn ông đeo kính đẹp nhất mà cô thấy qua, tao nhã lãnh đạm, lại mang theo một loại cấm dục hấp dẫn.

Phía sau cặp kính là đôi mắt thâm thúy, xuống chút nữa là cái mũi có đường cong hoàn hảo cùng đôi môi thật mỏng. Ánh mắt của anh luôn lãnh đạm, lại vô cùng tuấn mỹ, bất kể nhìn từ góc độ nào cũng đều bị anh thiêu đốt.

Dương Tử Uyển nhíu mày một cái, dời ánh mắt đi chỗ khác.

Lòng của cô rung động không thôi, ngực có chút đau rát, đau đến mức cô không thể hô hấp.

Cho đến lúc này, cô mới ý thức được người đàn ông này ở trong lòng cô có trọng lượng như thế nào.

Anh quá tốt, đẹp đẽ đến mức cần có cảnh báo "Cấm tiếp xúc", bởi vì anh như là ma túy, sẽ khiến phụ nữ vừa gặp đã gây nghiện, cho nên lúc trước cô mới luôn luôn đề phòng anh, căm thù anh, chính là sợ tim mình bị đắm chìm.

Nhưng mà, cô lại không tránh thoát được mà lún sâu vào.

Bộ Phong lớn tiếng nở nụ cười, giơ ly rượu lên với Dương Tử Uyển, "Ánh mắt mỹ nữ thật lợi hại a, sao lại nhìn ra được vậy? Công phu hóa trang của Nam rất cao nhá."

Dương Tử Uyển không trả lời, chỉ xoay người đi vào phòng tắm.

"Năm trăm nghìn, đưa đây." Bộ Phong vươn tay, cười mimi nhìn Phương Nam.

Cho dù là bạn tốt, phải thu phí thì anh sẽ thu một chút cũng sẽ không khách sáo.

Phương Nam này vì một phụ nữ, đánh thức anh từ trong chăn ấm áp, còn bắt anh leo lên máy bay đến Châu Phi, thật là đủ rồi!

Las Vegas có quy tắc của Las Vegas, Phương Nam không thể cứng rắn cướp người, nếu không hậu quả sẽ rất phiền phức. Cậu ta nhất định phải dùng quy tắc của Las Vegas cứu người, đó chính là đánh cuộc, hơn nữa nhất định phải thắng, mà phương pháp tốt nhất, chính là xin người xưng là vua Las Vegas anh đây ra mặt.

Phương Nam vì một người phụ nữ mà hoảng loạn như vậy, xem ra người phụ nữ này tuyệt đối không tầm thường.

"Từ từ, tớ không muốn năm trăm ngàn, dùng số tiền đó đổi lấy một nụ hôn của bông hoa nhỏ nhà cậu được không?" Giơ chi phiếu trong tay lên, Bộ Phong cười ám muội.

Ban đầu Nghê Vạn Hùng lựa chọn Phương Nam làm người thừa kế tập đoàn, điều kiện là Phương Nam nhất định phải cưới cháu gái của ông, lúc ấy trong lòng Phương Nam không có chút tình nguyện nào, Dương Tử Uyển này rốt cuộc có mị lực gì, để cho cậu ta phải cố gắng như vậy?

Anh biết Phương Nam còn mời cao thủ xuất thân từ hình cảnh quốc tế, nếu anh thua cậu ta sẽ tính toán cướp người, không ngại cùng hắc đạo trên giang hồ Nam Phi qua lại.

Vì người phụ nữ này, Phương Nam có thể nói đã đánh cuộc tất cả.

"Không được." Dám động tới phụ nữ của anh? Không muốn sống sao? Phương Nam giống như thần bóng đêm, quanh thân tỏa ra khí xơ xác tiêu điều làm cho người ta nín thở.

"Chậc chậc, thật không thú vị." Bộ Phong bỏ ly xuống, thân liễu cá lại yêu đứng lên, "Đã như vậy, nhiệm vụ của tớ đã hoàn thành, có thể đi vui đùa sung sướng chứ?"

"Mau cút." Phương Nam đơn giản gọn gàng hạ lệnh đuổi khách.

※ ※ ※

Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy.

Phương Nam , nhì