
ước mắt, hành động của nàng đã nhắc lại cho
hắn một sự thật tàn nhẫn nhất, cõi lòng thoáng chốc âm u vô cùng, lúc này hắn
hoàn toàn bị thống khổ áp lực xâm chiếm.
Hắn nheo đôi mắt u ám, ôm chặt nữ nhân bên cạnh, giơ phút này hắn cần gấp một
nữ nhân để phát tiết, có thể làm chính mình quên đi kí ức thống khổ kia.
Nhìn ánh mắt tràn ngập dục vọng của Doãn Lạc Hàn, nữ nhân bên cạnh tự cho là
có thể làm cho hắn hứng thú, lắc ngực: “Kinh hỉ này người ta phải mất vài ngày
mới nghĩ ra, anh sẽ thích.”
Nữ nhân không khỏi có chút đắc ý, chính mình làm bạn trên giường của hắn tới
bốn tháng, vượt xa tin đồn bên ngoài rằng cảm giác mới mẻ của hắn với nữ nhân
nhiều nhất là ba tháng, hiện tại nàng có lý do tin tưởng vững chắc rằng, không
lâu nữa, mình sẽ đá văng thiên kim Giản thị, để ngồi vào vị trí Doãn phu nhân
không biết bao nhiêu nữ nhân thèm thuồng điên cuồng kia.
Chiếc xe dừng lại trước khách sạn quốc tế Việt Trạch, hai gã gác cửa vừa liếc
mắt liền nhận ra chủ nhân chiếc xe là ai, chầm rãi chạy đến mở cửa xe.
Khách sạn Việt Trạch là sản nghiệp của tập đoàn Đường Thịnh, tổng tài Doãn
Lạc Hàn nhiều năm qua đều ở phòng tổng thống sang trọng xa hoa trên tầng cao
nhất.
Doãn Lạc Hàn nhanh chóng bước xuống xe, hai tay vừa đút vào túi, một cánh tay
mềm mại đã quàng vào khuỷu tay: “Lạc, anh chờ người ta một chút,”
Bạc môi hắn nhếch lên một nụ cười châm chọc, không thèm nhìn đến nữ nhân,
thẳng bước tiến vào khách sạn, vào thang máy chuyên dụng.
Nữ nhân ngẩng đầu nhận ra hôm nay Doãn Lạc Hàn cực độ khác thường, đầu óc
ngu dốt cũng nhìn ra một ít manh mối không thích hợp, nhưng chỉ cần tưởng tượng
đến lúc làm hắn ngạc nhiên cùng vui mừng, nàng không khỏi đắc ý dào dạt. Nàng
hoàn toàn có thể nắm chắc, đến lúc đó hắn sẽ cảm động không thôi, nhờ đó mà địa
vị của nàng trong mắt hắn tăng lên, không chừng hắn sẽ cao hứng mà mua cho nàng
càng nhiều trang sức châu báu.
Trước mắt tựa hồ thấy được viễn cảnh tươi đẹp vô hạn, nữ nhân càng làm càn ôm
chặt thắt lưng hắn, không ngừng dùng bộ ngực đầy đặn ma sát ngực hắn.
Mặc dù cách mấy lớp vải vóc nhưng vẫn có thể cảm thấy thứ mềm mại kia rất
tròn trịa, không chịu nổi khiêu khích, hắn gầm nhẹ một tiếng, đẩy cửa vào phòng
tổng thống, cánh tay vung lên bỏ qua nữ nhân không an phận, nhân lúc đối phương
mất đi trọng tâm mà đẩy nàng ta xuống giường.
Hắn cởi phăng chiếc cà vạt đáng ghét, bỏ âu phục cùng quần áo trong trên
người, lộ ra vùng ngực rắn chắc rộng lớn, đè lên nữ nhân, đúng lúc này, vang lên
tiếng đập cửa dồn dập.
Hắn mắt điếc tai ngơ, bàn tay to theo vạt áo của nữ nhân dò xét vào, vuốt ve
khuôn ngực tròn đầy sớm kiên đĩnh, ai ngờ tiếng gõ cửa không hề dừng lại, ngược
lại càng lúc càng gõ mạnh.
Hắn cắn răng thầm rủa, rời khỏi người nữ nhân, nửa người trên lõa lồ bước đến
cửa, kẻ gõ cửa tốt nhất phải có lý do chính đáng, nếu không hắn tuyệt đối sẽ làm
đối phương đẹp mặt.
Hắn kéo mạnh cửa, bên ngoài có một hàng bồi bàn trang phục chỉnh tề, vừa nhìn
thấy Doãn Lạc Hàn đều đồng loạt cúi người: “Tổng tài, sinh nhật vui vẻ!”
Một gã bồi bàn đã sớm chờ một bên đẩy một xe ăn nhỏ đi tới, mặt trên có một
chiếc bánh ngọt mười tầng, mọi người vỗ tay đồng loạt, bắt đầu hát bài chúc mừng
sinh nhật ấm áp.
“Ai cho các người làm như vậy?” Doãn Lạc Hàn lạnh lùng hỏi, tầm mắt đảo qua
từng khuôn mặt tươi cười một, khuôn mặt lạnh lùng đột nhiên điên cuồng làm người
ta sợ hãi.
Đối mặt với sắc mặt vừa nhìn đã không rét mà run kia, mọi người đều ngừng vỗ
tay, hai mặt nhìn nhau, không khí thân thiện tụt xuống mức thấp nhất.
Sau lưng vang lên tiếng bước chân, thanh âm kiều mị nịnh nọt của nữ nhân
truyền đến: “Lạc, anh không vui sao? Đây là sinh nhật bất ngờ em tặng anh. Em
nghe được sinh nhật của anh, suy nghĩ đã lâu, mới nghĩ…”
Nghe đến đó, hắn đột nhiên xoay người, ánh mắt lãnh liệt trừng trừng nhìn nữ
nhân không hiểu chuyện gì, đối phương nuốt nước miếng, bị sự tức giận của hắn
dọa, ngây ngốc đứng một chỗ.
Vừa nãy hắn đưa lưng về phía nàng, nàng không thể thấy thấy vẻ mặt của hắn
khi nhận được kinh hỉ của nàng, hiện tại nàng hoàn toàn thấy rõ, hoàn toàn tương
phản với tưởng tượng của nàng, có thể nói, giờ phút này, cơn thịnh nộ trên mặt
hắn lớn hơn bất cứ lúc nào trước đây.
“Trường hợp này thật đúng là chết tiệt làm tôi kinh hỉ.” Hắn nghiến răng
nghiến lợi nói gằn từng chữ. Hắn trăm phương nghìn kế muốn quên ngày này, nhưng
đồ nữ nhân ngu xuẩn lại khơi ra vết thương trong lòng hắn
“Em là…” Nữ nhân quá sợ hãi, vừa định mở miệng giải thích, cánh tay đã bị túm
chặt, hắn không để ý mọi người trợn mắt há mồm cùng bộ quần áo không chỉnh của
nàng ta, không hề lưu tình ném về phía cửa lớn.
“Ngày mai cô đến chỗ Từ trợ lí lấy chi phiếu.”
Nghe câu đó, nữ nhân quá sợ hãi, nghĩ đến chính mình sắp rời đi người đàn ông
độc thân giá trị hàng đầu, đương nhiên cùng đó là miếng cơm manh áo cũng sẽ mất,
nữ nhân kia mới ý thức được khả năng thật sự chọc giận hắn.
“Lạc, em sai lầm rồi, anh tha thứ em được không? Em sai lầm rồi…. Không cần
đuổi em đi… Khôn