
bốn mắt nhìn nhau, chỉ có tiếng nuốt nước bọt.
“Ái Hận Quân, trong khi nhắc nhở người khác cẩn thận thì cũng mong cô chú ý một
chút.” Bắc Bình Quân ở đằng sau bất lực vuốt trán, ngoài ra cũng nhờ cô mà che
giấu được tiếng nước miếng phát ra, thật mất mặt.
“Lần sau chú ý là được rồi.” Tần Thư Thần đỡ Ái Hận Quân, gật đầu với cô, đi
qua chỗ Trương Tề đang ngơ ngác rồi lại đi vào phòng.
“A ha, lần sau chú ý, lần sau nhất định em sẽ chú ý!” Người con gái nào đó hai
tay đưa lên che hai mắt có chút ngưỡng mộ.
“Em chắc chắn lần sau sẽ không để nghiêm trọng hơn chứ?” Bên cạnh có tiếng cười
khúc khích, chính là cô gái lúc trước cầm thước dây đo số đo ba vòng của Trương
Tề.
“Ha ha, cô đang đố kỵ à?” Ái Hận Quân nói xong lập tức bỏ đi, về chỗ của mình.
“Tôi luôn cảm thấy cô rất đanh đá.” Nữ sinh kia không hề tức giận, chỉ quay lại
nhìn Trương Tề: “Hôm qua XD Quân nói chuyện với anh thật bất lịch sự, tôi thay
cô ấy xin lỗi anh, cô ấy hôm nay có hoạt động ở nhóm khác nên không đến được.”
“Không cần, không cần.” Trương Tề liên tục từ chối, các cô không gây sức ép với
tôi là tôi đã cảm ơn rồi.
“Những gì cô ấy nói với anh, anh đừng để ý, thật quá đáng, rõ ràng là cô ấy nên
nhẫn nhịn để lộ “bóng”!” Tương Phùng Quân lòng đầy căm phẫn nói.
“Nói bậy, nên nói là nhẫn nhịn, ngấm ngầm lộ “bóng” mới đúng!” Bên kia, Bắc
Bình Quân phản bác.
Trời xanh ơi, hãy để sét đánh chết con đi.
Sắp đến ngày diễn ra vũ hội, công việc chuẩn bị của hội càng ngày càng nhiều,
sự an ủi cho các cô nương mỗi ngày chính là hai người Tần Thư Thần và Trương
Tề.
Đặc biệt là lúc Tần Thư Thần thay quần áo, trong hội tiếng gào thét thấu trời
đất.
Trương Tề cũng gào thét thấu trời: “Cái gì thế này! Tôi vì cái gì mà lại bị
cuốn vào cơn lũ này?”
Có thể tiếng than khóc của Trương Tề đã được một vị thần đi chơi đêm nghe thấy,
hoặc là cũng có thể con giun xéo lắm cũng quằn. Tóm lại, đêm trước khi vũ hội
bắt đầu, phòng để quần áo đã bị cháy.
Lúc Tường Vy chạy đến nơi, lửa đã được dập tắt, may mà mấy phòng chứa đồ bên
cạnh không việc gì, quần áo của người khác không bị làm sao.
“Còn có thể cứu được không?” Tường Vy liền hỏi một người thường xuyên ở lại
phòng hoạt động của nhóm có biệt danh là Tiểu Trùng.
“Theo tình hình điều tra trước mắt, hai bộ lễ phục của Tần sư huynh còn nguyên
vẹn, quần áo của mấy bạn nữ nhảy chính vẫn còn, chỉ có của Trương Tề... e rằng
không còn có bộ trang phục nam nào phù hợp, bây giờ có đi mượn cũng không kịp,
nếu đi mua thì giờ này các cửa hàng đều đã đóng cửa, hơn nữa trường học cách
thành phố rất xa.” Mặt mày Tiểu Trùng nghiêm túc báo cáo tình hình khẩn cấp trước
mắt.
Tường Vy hỏi: “Chắc còn trang phục khác phù hợp với kích cỡ của anh ấy chứ?”
“... Có... Nhưng...”
“Cái gì?”
“Là đồ nữ.”
“Có cả giày nữ đi kèm chứ?”
“Có.”
“Có tóc giả?”
“Có.”
“Vậy thì được, chuẩn bị tốt những thứ liên quan, chọn một bộ quần áo phù hợp,
may mà anh ấy cũng đã luyện chân nữ, tốt, ngày mai cứ theo kế hoạch mà làm.”
“Vâng!”
Cái gì “theo kế hoạch”? Trong lòng Trương huynh không khỏi ca thán!
Do vậy, chúng ta có thể tưởng tượng được tâm trạng kinh sợ muốn trốn sau cánh
cửa rồi bỏ chạy của Trương huynh khi mặc bộ trang phục này đi ra ngoài.
Cho đến khi nhìn thấy Tương Phùng Quân trong tay cầm nội y của con gái đưa cho
anh, anh lần nữa sụp đổ hoàn toàn.
Sau khi bị lôi lại lần nữa, Bắc Bình Quân vỗ vào vai anh mà nói: “Ông anh, làm
việc phải có đạo đức nghề nghiệp...”
Cuối cùng, sau gần nửa tiếng bị tẩy não, Trương Tề xuất hiện trước mặt mọi
người với một thân hình đẹp mỹ miều như con gái.
Bởi vì nét mặt sợ hãi và trắng bệch nên vốn dĩ không cần hóa trang, chỉ kẻ thêm
một ít chân mày, đội tóc giả, sẽ khiến một người con trai cao một mét bảy mươi
biến thành một mỹ nữ.
Phó Tường Vy vê cằm, suy tư, sao từ trước tới nay cô lại không nhận ra vị sư
huynh này lại có tố chất như vậy? Nếu với bộ dạng này anh mà là một cô gái thì
có thể làm say đắm biết bao chàng trai cơ chứ?!
Bên kia, Tần Thư Thần cũng đã thay quần áo xong, lúc xuất hiện thu hút biết bao
ánh nhìn ngưỡng mộ của các mỹ nữ, cuối cùng nói một câu: “Rất được.”
Anh còn hơn rất được ấy, nữ sinh bên cạnh trong lòng khen thầm.
Nhưng Trương huynh lại rất ghét lời khen ngợi từ kẻ đồng tính, trong lòng anh
có chút oán giận với nam sinh họ Tần kia: “Trông như con chó đội lốt người! Tư
chất bại hoại!”
“Tốt rồi, xuất phát.” Phó Tường Vy dẫn mọi người hướng về hội trường.
Lễ hội của Đại học X, cuối cùng cũng được diễn ra một cách sôi nổi.
Hôm nay đến tham dự buổi lễ, không chỉ có lãnh đạo của trường, ngay cả giám đốc
Sở Giáo dục cũng đến, ai cũng thăm hỏi khen ngợi tài năng của người tổ chức.
Và không biết là tại sao Tần Thư Thần nhảy cặp với người dẫn đạo Trương huynh
lại nhận được sự cổ vũ nhiệt tình của mọi người, không thể không nói hội DM nắm
rất rõ cảm giác của Trương Tề... Tứ phía xung quanh có không ít nam sinh đang
dò hỏi xem vị mỹ nữ kia là ai.
Vũ hội diễn ra hết sức thuận lợi, Tần Thư Thuần mặc bộ Âu phục trắng cùng với
Từ Mạc Đình m