XtGem Forum catalog
Cẩm Dạ Lai Phủ

Cẩm Dạ Lai Phủ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323575

Bình chọn: 8.5.00/10/357 lượt.

u lầm

thành cô nương của câu lan viện, thậm chí còn phải ủy khuất cầu xin quỳ

xuống đối với người xa lạ, cứ việc mười chín năm qua quỳ gối không ít,

nhưng nhục nhã như thế này, lại là lần đầu tiên.

[câu lan viện: chỗ ca kỹ, kỹ viện nói chung'>

Mới vừa rồi khi nàng tiến vào trực giác muốn ngẩng đầu, ngay sau đó đã bị

người khác hung hăng vả một cái từ sau gáy, đầu gối gập lại quỳ xuống

đập vào nền phòng dát hắc mã não, đau đến nghiến răng nghiến lợi.

“Không được nói chuyện, cũng không được làm càn.” Người mặc áo đen dẫn đường

lúc trước không chút nào thương hương tiếc ngọc dập đầu nàng trên đất,

sau đó túm cổ kéo nàng lên, lặp lại như thế hai lần.

Cẩm Dạ hận gần như muốn cắn rụng răng, phẫn nộ cùng sỉ nhục ‘xoát’ một tiếng liền bốc cháy.

Nàng Tô Cẩm Dạ cuộc đời này chỉ nguyện bái lạy hai người, một là cha nàng,

hai là mẹ nàng, ngay cả ông trời cũng không thể bắt nàng thỏa hiệp, mà

hôm nay lại cứ như vậy không minh bạch chịu vô cùng nhục nhã…… Hai tay

bị bắt chéo sau lưng, cảm xúc của nàng quá mức kích động, không khống

chế được phát run ‘khanh khách’, nếu không phải khóe mắt ngắm thấy hộ vệ chỉnh tề xếp hàng chung quanh, nàng thật muốn bẻ gẫy tay người phía sau bằng bất cứ giá nào, cho hắn hối hận vì hành động của mình.

Mấy

hoa nương đi vào phía sau thấy cảnh tượng như vậy, còn tưởng rằng mấy cô gái nhỏ này chưa từng gặp trường hợp đồ sộ như thế nên bị dọa…… đồng

thời cảm nhận được bầu không khí đáng sợ giờ này khắc này, một đám nhanh chóng quỳ xuống.

“Được rồi được rồi, đừng tốn thì giờ nữa, ngẩng hết đầu lên cho ta.” Có người đàn ông kỳ dị mở miệng, thanh âm rất

không kiên nhẫn.

Cẩm Dạ hơi hơi gấp khúc thân mình, tóc dài vừa

mới che lại vải dệt trong suốt trước ngực, cũng không dám trực tiếp nhìn thẳng vào tiền phương, thoáng đem đôi mắt đang buông xuống nâng lên nửa phần –

Phạm vi nhỏ hẹp tầm mắt có khả năng chạm đến đều ánh vào

mi mắt, một bàn tay, đầu ngón tay trắng nõn sáng bóng, thon dài thanh

mĩ, ngón tay cái có một chiếc nhẫn phỉ thúy, xanh lục rất đẹp, làm cho

bàn tay kia trở nên hoàn hảo không tìm thấy một chút tỳ vết.

Có thể là một cô gái…… Cẩm Dạ mân miệng, trong khoảng thời gian ngắn cũng có chút không xác định.

Đang hết sức đoán, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng hít không khí bén

nhọn, tiếp theo là một tiếng than sợ hãi thật dài, cứ như vậy không hề

có dấu hiệu phá vỡ yên lặng. Nghe được động tĩnh Cẩm Dạ lặng lẽ nghiêng

đầu, trong lòng rất kinh ngạc, không nghĩ tới cô gái quỳ gối phía bên

phải nàng cũng dám to gan như vậy, từ góc độ của nàng, có thể nhìn thấy

trên mặt nàng ta đang rất phấn khích –

Ba phần không thể tin, bảy phần…… kinh diễm.

Cẩm Dạ còn đang cân nhắc biểu tình đối phương, hộ vệ đứng ở một bên đã túm

lấy tóc cô gái kia kéo lên, giống như bắt gà con, lực đạo ngoan tuyệt

làm cho nàng âm thầm kinh ngạc, những người này do ai huấn luyện ra, đối mặt đại mỹ nhân như hoa như ngọc cũng có thể ra tay được……

“Rút

đầu lưỡi.” Tiếng nói chuyện nghe được lúc trước lại vang lên một lần

nữa, dừng một chút, lại có ngữ điệu nịnh nọt:“Nghiêm đại nhân, hạ quan

nhất thời sơ sẩy, để cho dân đen này làm càn, ngài đừng để ý, lát nữa ta sẽ để ba người còn lại làm cho ngài thật vui vẻ.”

Tiếng thét chói tai như bệnh tâm thần rất nhanh đã truyền khắp phòng, mang theo kêu khóc tuyệt vọng cùng giãy dụa tê rống.

Cẩm Dạ nghe thấy tiếng móng tay đối phương xẹt qua mặt sàn mã não thật sâu

nổi cả da gà, cảm thấy sống lưng lạnh buốt, không phải đồng tình với

nàng kia, chỉ là nghĩ tới nếu chuyện này xảy ra với mình…… Cho dù ngày

thường nàng hay tiếp xúc với du côn, cũng chưa bao giờ gặp phải loại

hình phạt như thế này, trong khoảng thời gian ngắn thật là có chút sợ

hãi.

Ba cô gái bên trái đã sớm bị dọa chết khiếp, vốn định đêm

nay kiếm sống, có thể tới phủ quan kiếm chút tiền, làm sao biết được

chuyến đi này đúng là bước chân vào quỷ môn quan. Thoáng chốc, lập tức

hai người hôn mê, còn sót lại một người quỳ rạp trên mặt đất, run rẩy

giống nàng.

“Cô, ngẩng đầu lên.”

Cẩm Dạ lặng im, chậm rãi nâng đầu dậy.

Cùng thời khắc đó, tiểu mỹ nhân còn lại bắt đầu liều mạng dập đầu, trong

miệng mơ hồ không rõ:“Đại nhân, xin ngài giơ cao đánh khẽ, van cầu ngài, van cầu ngài ……” Đầu đập kêu ‘bang bang’, máu loãng cùng nước mắt hợp

cùng một chỗ, mặt sàn vốn trơn bóng sạch sẽ trở nên dơ bẩn không chịu

nổi.

Có điều tiếng kêu lần này không thể liên tục thật lâu, thị vệ được huấn luyện nghiêm chỉnh đã giải quyết vấn đề nhanh chóng.

Trước mắt thực rõ ràng là một trường hợp bất lợi, nàng chỉ có một mình, đối phương…… mấy mình.

Cẩm Dạ nhắm mắt lại, nay nàng thật sự muốn biết mới vừa rồi hai người hôn

mê có kết cục ra sao, nếu chỉ bị chút đòn hiểm, nàng sẽ chịu được, chỉ

tiếc rèm cửa nặng nề đã ngăn cản tất cả tầm mắt, cho dù tròng mắt nàng

xoay chuyển thế nào, cũng không thể thấy được một chút tình huống.

“Đinh Thượng Thư, đây là diễn xuất rất hay mà ông an bài cho ta sao?” Ngữ khí thản nhiên, hơi trầm thấp, rõ ràng là một câu hỏi thực tầm thường, nghe vào tai lại mang th