
t dấu hiệu OK. “ Cô yên tâm, tôi sẽ không để bất cứ kẻ nào tổn thương đến một cọng lông của anh ấy.”
Đinh Nhược Du hừ nhẹ một
tiếng. “ Tốt nhất là như vậy.” Sau đó, cô dường như muốn thị uy với “
người khách” xa lạ trong phòng khách, đi về phía Giang Phong Duệ, khom
lưng ôm lấy anh hôn xuống một cái, cười ngọt ngào. “ Duệ ca ca, em đau
đầu, đi ngủ trước đây.”
“Ừ, em đi ngủ đi.” Lúc Giang Phong Duệ
còn chưa kịp phản ứng, cô đã nhanh chóng lui ra, anh chỉ có thể đưa mắt
nhìn cô trở về phòng. Trong phòng khách, một hồi tĩnh lặng, lát sau, Giang Phong Duệ mới quay đầu lại, nhìn Quan Ny Vi.
Cô đang ngậm thìa trong miệng, nhìn anh, đôi mắt trong suốt ngập nước, môi hơi hé, cười như không cười.
Tầm nhìn của anh cứng lại. Cô là đang cười anh sao?
“ Nhìn cái gì?” Giọng nói khàn đục.
Cô không trả lời, nhún nhún vai, không để ý ăn kem của mình, từng miếng
từng miếng, giống như là liếm lên ngực anh, kích thích một hồi rung động mãnh liệt.
Anh bối rối thanh thanh cổ họng. “ Cô vừa lớn tiếng,
sẽ không để người khác làm tổn thương đến một cọng lông măng của tôi?
Lợi hại như vậy sao?”
“ Anh không tin sao? Tôi đây nói được làm
được. Đừng xem thường tôi, tôi chính là “ nữ thần chiến thắng” Trong
giới huỷ diệt giả đó.” Cô nhấn mạnh.
Nữ thần chiến thắng mà ngậm thìa? Anh chưa từng thấy qua?
Giang Phong Duệ hừ lạnh, đang định châm chọc mấy câu, tầm mắt vừa rơi xuống,
liền thấy ở trên cửa sổ đang nâng đùi lên, vạt áo sơ mi lại một lần nữa
nguy hiểm kéo tới tận mông, khẩu khí cũng theo đó mà vút lên ____
“ Quan Ny Vi, cô lập tức cút về phòng thay quần áo cho tôi!”
Người đàn ông này, tính khí cũng thật là kém!
Động một chút là gầm thét, mắng chửi cô, lời vừa ra khỏi miệng chính là châm chọc, cô thật sự là vì đồ ăn thức uống của anh ta nên mới quyết định ở
lại đây đợi tên kia, đồng thời khôi phục thân thể, sinh hoạt thì rất
thoải mái…, nhưng tinh thần lại không thể thư giãn.
Thật may cô
là người trời sinh tinh thần là một cái cây lớn, anh ta mắng thì mặc anh ta, cô vẫn tiêu diêu tự tại sống trong nhà anh, coi nhà anh như nhà
mình.
Nhưng thư kí của anh ta hình như không có tốt như vậy, mấy
ngày nay cô quan sát hành động của hai người họ, cảm giác anh ta là một
ông chủ vừa nghiêm khắc vừa nóng nảy làm việc dười quyền anh ta tuyệt
không dễ dàng gì.
“ Anh đối với nhân viên cũng bắt bẻ như vậy
sao?” Có lần, cô không nhịn được hỏi anh ta, đổi lại là cái trừng mắt
lạnh như băng của anh.
Cô thức thời ngậm miệng.
Nhưng
không nhịn được mấy phút, cô lại hỏi. “ Này, anh cả ngày không bước chân ra khỏi nhà, có họp hội nghị cũng chỉ là qua webcam, anh không cảm thấy khó chịu sao?”
“ Có gì mà khó chịu?” Lúc này, anh cuối cùng cũng chịu đáp lời, mặc dù giọng điệu cũng chẳng lấy gì làm thân thiện.
“ Thở không thông a.” Quan Ny vi chỉ chỉ lồng ngực mình. “ Tôi ở trong
phòng mấy ngày, đã cảm thấy khó thở rồi, anh không cảm thấy thế sao?”
“ Cô là chê hệ thống điều hoà trong nhà tôi chưa đủ tốt sao?”
“ Tôi là nói, chẳng lẽ anh không muốn ra ngoài phơi nắng, hít thở không khí trong lành?”
“ Tôi không cần.”
“ Anh cũng là con người mà.”
“ Vậy thì sao?”
Tại sao anh ta so với Vampire lại càng giống hơn vậy? Quan Ny Vi trợn tròn mắt.
Giang Phong Duệ chú ý tới nét mặt của cô, sắc mặt trầm xuống, càng lộ rõ vẻ âm u.
Không được! Anh ta mà còn buồn bực ở trong phòng như vậy nữa, sẽ biến thành một con quỷ âm trầm mất.
Quan Ny Vi quyết định cứu vớt anh ta, cường thế kéo tay anh. “Đi theo tôi.”
“Đi đâu?”
“ Ra ngoài đi dạo!”
Anh hoảng sợ hất tay cô ra. “ Cô phát thần kinh gì vậy?”
“ Tôi rất bình thường, người không bình thường là anh.” Cô cười hì hì đáp lại. “ Loài người thì nên thích ánh mặt trời, không nên giống anh, cả
ngày núp ở trong phòng.”
“ Cô đối với con người hiểu được bao nhiêu?” Anh phản bác.
“Ít nhất là theo cơ cấu tôi nghiên cứu, những người kia cũng không khác
biết lắm, bọn họ luôn cả ngày la hét muốn đi nghỉ phép, đi bờ biển bơi
lội hoặc đi leo núi du lịch.”
“ Tôi không giống với những người đó.”
“ Không giống chỗ nào?”
Còn không hiểu? Giang Phong Duệ oán hận, nhìn chằm chằm cô. “ Bởi vì mặt của tôi!”
Cô sửng sốt. “ Mặt của anh làm sao?”
Anh thế nào lại quên? Nữ vampire này căn bản không cho rằng kí hiệu trên
mặt anh có gì phiền toái. Giang Phong Duệ tự giễu cười lạnh.
Quan Ny Vi đưa mắt nhìn vẻ mặt biến hoá của anh, chợt hiểu ra, người đàn ông này khồn phải nghiễm nhiên mà khép mình như vậy, chẳng qua là đối với
nửa khuôn mặt khác người của mình, cảm thấy không được tự nhiên.
“ Anh tự ti sao?” Cô nhẹ giọng hỏi.
“ Cô nói gì?” Anh đề cao giọng. Ai cho phép cô chỉ trích anh tự ti?
“ Anh xem thường mình, có đúng không?” Cô không thức thời hỏi tiếp.
“ Người phụ nữ này, cô nói thêm câu nữa thử xem!” Anh nắm bờ vai mảnh khảnh của cô cảnh cáo.
Cô thản nhiên cười. “ Nếu anh không phải tự ti, cũng không phải là xem
thường chính mình, vậy hãy cùng tôi đi ra ngoài, chứng minh cho tôi
xem.”
“ Tôi…….Tại sao muốn tôi chứng minh?” Anh hất mặt. “ Như đã nói qua, thân thể của cô đã hoàn