XtGem Forum catalog
Cảnh Sát Không Được Nhúc Nhích

Cảnh Sát Không Được Nhúc Nhích

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322821

Bình chọn: 9.00/10/282 lượt.

iá này đủ để bù đắp cho sự đầu tư ban đầu của họ tất nhiên còn kèm theo cả lợi nhuận nữa. Nhà tài trợ có lẽ cũng sẽ tìm đến các nhà cung cấp và các đại lý khác để so sánh. "

"Bốp bốp bốp, " có tiếng vỗ tay vang lên từ cửa của phòng họp nhỏ .

Quý Quân chậm rãi đến gần, đi tới bên cạnh cô nói: "Kế hoạch này. . . . . . Không tệ."

Cô nhún nhún vai, ý bảo anh tiếp tục, ánh mắt anh chợt lóe, làm như đang kinh ngạc.

Trong lời nói mang đầy hàm ý, cô vừa nghe đã hiểu.

"Lời nói của em chỉ có tỷ lệ nhất định, tỷ lệ này rốt cuộc khi tiến hành sẽ như thế nào, đây chính là điểm thứ nhất"

Quý Quân cầm lấy phác thảo cô bày ra, đem ba chữ tiền tài trợ này khoanh lại: "Điểm thứ hai cũng là trọng yếu nhất, chúng ta đi nơi nào tìm tiền tài trợ, làm thế nào để cho bọn họ đồng ý? Dựa vào cái gì mà họ phải đầu tư hơn một tỷ vào đây?"

Cô sửng sốt, không ngờ anh nhanh như vậy mà đã nghĩ ra vấn đề mà cô suy nghĩ suốt cả buổi sáng.

"Tiền tài trợ, ở chỗ này, BJL là công ty đa quốc gia lớn mạnh, bọn họ cũng có ý đầu tư vào ngành cơ điện của Trung Quốc."

Cô lật tới phía sau, tiếp tục: "Bản thân tôi vẫn có khuynh hướng nghĩ đến công ty trong nước hơn, đó chính là “ Hòa Điền “, nếu bỏ tư tưởng yêu nước qua một bên thì,… "

Mặt Quý Quân liền biến sắc, mọi người lúc này mới ý thức được lời cô vừa nói hàm chứa ý tứ không rõ ràng, mấy người còn lại cúi đầu nghiêm túc lắng nghe, chỉ có Tống Thần giơ ngón tay cái lên nhìn cô.

"Khụ khụ khụ."

Cô che miệng ho khan che giấu lúng túng, thật ra thì cô căn bản không có nghĩ tới phương diện kia , Quý hải quy anh cũng không nên hiểu lầm!

"‘ Hòa Điền ’ mấy năm gần đây đầu tư vào dự án vô cùng thành công, Tổng giám đốc Điền là người đi đầu rất hăng hái trong các lĩnh vực kinh doanh, chỉ cần sản phẩm của ‘ Hưng Nguyên ’ có tính khả thi cao, báo cáo chân thật thì rất có triển vọng, tôi thấy ‘ Hưng Nguyên ’ và ‘ Hòa Điền ’ hợp tác cũng rất có tương lai ."

"Trong ngành cơ điện này, công ty sản suất xác thực cần phải có người một nhà nâng đỡ, những gì mà anh lo lắng thì em đều đã nghĩ tới rồi."

" Tổ trưởng Hạ thật lợi hại."

Quý Quân nói dứt lời liền vươn tay về phía cô.

Cô chau mày, lại bị Tống Thần ở bên cạnh chen lên nửa bước, liền bật cười lên: "Cám ơn, còn có rất nhiều chỗ sơ hở nên vẫn phải cần mọi người hỗ trợ cùng nhau hoàn thiện ."

Tống Thần, chị Trần, tiểu Từ, tiểu Ly đều quay sang nhìn cô, có nhóm đồng nghiệp đáng yêu như vậy cô đương nhiên không thể từ bỏ được rồi.

Nơi này có chiến trường, cùng các chiến hữu của cô!

"Làm phiền mọi người ra ngoài trước, tôi có lời muốn nói riêng với tổ trưởng Hạ."

Quý Quân theo tầm mắt của cô, quăng ra ánh mắt khiến cho người khác phải mộng tưởng.

Chỉ riêng Tống Thần là không choáng váng, chỉ chăm chú nhìn cô khoảng chừng mười giây.

Tống Thần trước khi đóng cửa lại, vẫn dùng ánh mắt trắng trợn uy hiếp nhìn cô.

"Sơn Chi, anh rất vui vì ý tưởng ngày hôm nay của em."

Cô ngồi ở trên ghế, cúi thấp đầu, mắt trợn lên, thế ra trước kia cô rất không có nội hàm chắc.

"Phương án của em đề ra rất tốt."

Sự khích lệ này cô tiếp nhận, tiếp tục cúi đầu lắng nghe.

"Nếu không lúc anh hẹn Tổng giám đốc Điền em cũng cùng đi nói chuyện một chút?"

Không ngờ Quý Quân lại nói sang ý này, cô theo bản năng liền trả lời: "Không cần đâu, Chị Trần so với tôi có kinh nghiệm hơn, để chị ấy đi theo anh sẽ thích hợp hơn."

"Sơn Chi, em định từ bây giờ tránh anh như tránh rắn rết hay sao?"

Quý Quân đột nhiên túm lấy cánh tay của cô: "Em quả thật chán ghét anh như vậy sao?"

Anh dùng lực kéo tay cô khiến cho cô phải ngẩng đầu, sau đó cô liền hạ mí mắt nhìn chằm chằm vào cánh tay nói: "Buông tôi ra!"

"Quý Quân, tôi lần trước cũng đã nói, Hoắc Sở Kiệt không thích tôi dây dưa với người khác."

"Quản lý Quý, xin anh tự trọng!"

"Hoắc Sở Kiệt. . . . . . Ha ha ha. . . . . ."

Mặt của Quý Quân liền khổ sở vặn vẹo, điên cuồng cười lên: "Em xem anh ta như trời vậy, thế nhưng em có biết năm đó vì sao anh không nói tiếng nào lại âm thầm rời đi không? Chính là anh ta, thừa dịp cháy nhà hôi của, thừa dịp bức người."

"Đủ rồi, tôi không cho phép anh vu oan cho anh ấy, anh ấy là người thế nào Hạ Sơn Chi tôi rõ ràng nhất."

Cô liền hất Quý Quân ra: "Không cần người khác ở trước mặt tôi vung tay múa chân."

"Người khác. . . . . . À, thì ra là bây giờ anh trong lòng em đã trở thành người khác. . . . . ."

Khuỷu tay Quý Quân va vào mép bàn, nhưng anh vẫn nặng nề ưu thương nhìn cô.

Lòng cô chợt thấy co rúm lại, lúc đầu cô yêu Quý Quân, chính là bị bề ngoài như ánh mặt trời nhưng đôi lúc lại bi thương kia của anh làm cho rung động.

Đúng là cô đã từng cho rằng mối tình đầu như vậy cũng đã đầy đủ viên mãn rồi, nhưng cũng chính là nó đã khiến cho cô lần đầu tiên trong cuộc đời tan nát cõi lòng.

"Quý Quân, nếu anh vẫn còn nhớ về tình cảm năm đó, về sau trừ công việc ra hãy xem tôi như là người qua đường thôi được không."

Cô nói lời này không hề có ý gây sự, nói đúng ra, cô thật không muốn sẽ cùng Quý Quân có bất kỳ liên lạc nào, cô không muốn bởi vì anh mà phát sinh tranh cái với lão Hoắc.

K