
để ý này chưa đủ để anh dừng chân lại, anh vẫn không buông tha
được cơ hội hưởng diễm phúc khác.
Nhiều nhất, cô chỉ đặc biệt hơn một chút so với đám phụ nữ kia.
“Tôi biết anh muốn cùng một chỗ với tôi.” Vẻ mặt cô hờ hững, giống như đang nói
mặt trời mọc đằng đông. “Nhưng mà tôi không muốn tiếp tục đoạn tình cảm không
có tương lai.”
Những lời này, giống như một quả bom dội vào tai, khiến anh nổ tung, bây
giờ, cô thực sự không muốn ở cùng anh.
Tim của anh trầm xuống, giống như rơi thẳng xuống vực sâu không đáy, “Vì
sao chúng ta không thể như trước đây? Như vậy có gì không tốt?”
“Bởi vì, tôi thay đổi.” Vẫn là câu nói đó, lý do đó.
Thay đổi chính là thay đổi, cảm giác chết đi rồi, cũng sẽ không tìm về
được nữa.
“Em...” Nhan Lập Khải nhìn cô đăm đăm, cho dù việc đã đến nước này, nhưng vẫn
không thể tin đây là sự thật.
Tiểu Khiết của anh, sao đột nhiên có thể thay đổi?
“Cảm ơn anh đã đặt tôi ở vị trí quan trọng trong lòng mình.” Tuy là lòng anh
còn chứa hàng tá phụ nữ khác, chẳng qua cô cũng không trách anh, dù sao anh
cũng chưa bao giờ lừa dối cô, toàn bộ trả giá đều do cô tự nguyện.
Trân trọng nâng khuôn mặt anh, cô lưu lại một thoáng nhìn nồng nàn, cùng
nụ hôn ly biệt.
“Tạm biệt.”
“Cuối tuần này em có muốn
đến biệt thự cạnh biển thư giãn một chút không?” Lưu Đạo Nam thay Vũ Khiết rót
thêm trà, thuận miệng đề xuất.
“Anh nói là thư giãn sao?” Đinh Vũ Khiết có chút không yên lòng, lại miễn cưỡng
phục hồi tinh thần nói: “Biệt thự nào? Ở đâu thế?”
Mặc dù cô hẹn Lưu Đạo Nam dùng bữa, nhưng mà tâm tư vẫn còn tại trên người đàn
ông mới cùng cô chia tay.
Đã hai tháng đi qua, cô vẫn không quên được thoáng nhìn cuối cùng, bộ dáng Nhan
Lập Khải sững sờ, tan nát cõi lòng, ngồi đó
Haizz, chuyện đã qua, cô còn nghĩ tới làm gì?
Cô yêu anh, nhưng không cách nào thay đổi được sự thật, anh không muốn dừng
chân lại.
Cô lắc đầu, kéo mình trở về thực tế.
“Trước đó vài ngày một người bạn có việc gấp, tạm thời không tiện bán ra ngoài,
cho nên anh liền mua nó...” Lưu Đạo Nam tính giấu giếm sự thật vì cô mà mua biệt
thự, không nhanh không chậm giải thích với cô.”Nơi đó quang cảnh thanh tĩnh,
tươi đẹp, em nhất định sẽ thích.”
“Nhưng mà...” Mặc dù cô tin tưởng nhân cách của Lưu Đạo Nam, nhưng mà hai người
trai đơn gái chiếc, chuyện gì cũng có thể xảy ra, tạm thời cô còn chưa chuẩn bị
tư tưởng cùng anh tiến thêm một bước.
Dường như nhìn ra sự lo lắng của cô, anh cười cười.”Hôm đó anh sẽ mời mấy người
bạn cùng đi, nhiều người náo nhiệt, chơi mới vui, đến lúc đó chúng ta còn có
thể mở một đại hội thịt nướng, em thấy được không?
“Tốt, đương nhiên được...” Nghe anh nhiệt tình sắp xếp như thế, Vũ Khiết mặc dù
không hăng hái lắm, nhưng vẫn mỉm cười đồng ý.
Đoạn thời gian này hai người thường qua lại, Lưu Đạo Nam bỏ công bỏ sức sắp xếp
nhiều buổi hẹn hai người, mong cô cảm thấy vui vẻ, chỉ sợ cô ghét bỏ cuộc sống
mình quá mức vô vị.
Nhìn anh nỗ lực như thế, cô sao không cảm động?
“Anh giúp em múc chút cháo gà.” Cầm chén của cô lên, anh chủ động phục vụ
cô.”Biết em mới mấy ngày, sao cảm thấy em càng ngày càng gầy? Cảm giác của anh
bị sai sao?”
“Mùa hè thường nhanh làm người ta gầy đi mà.” Vũ Khiết vội vàng kiếm cớ thay
cho nguyên nhân do chuyện chia tay kia.
“Các cô gái lúc nào cũng sợ mập, mập một chút đâu có sao? Thân thể khỏe mạnh
quan trọng hơn chứ!” Múc canh xong, anh liên tục thay cô gắp thức ăn. “Thân thể
khỏe mạnh mới có thể sinh con béo tốt được.”
Cũng không biết là cố ý hay vô tình, trong miệng Lưu Đạo Nam nói ra câu đó.
Sinh con?
Thức ăn trong miệng Vũ Khiết thiếu chút nữa phun ra.
“Em sao thế?” Phản ứng bất thường của cô hấp dẫn sự chú ý của anh.
“Không có, không có gì, chỉ là nghẹn chút thôi...” Cô tìm lý do giải thích,
đồng thời cảm thấy buồn bực.
Thật ra thì đối với nam nữ hẹn hò, những lời này hết sức tự nhiên, không đáng
kể chút nào, vì sao cô nghe lại cảm thấy quá lộ liễu?
Tư tưởng cô rất thoáng, tại sao có thể như vậy?
Chẳng lẽ... Là bởi vì cô còn chưa hoàn toàn tiếp nhận người đàn ông này?
“Đừng nữa gắp, em ăn không vô, anh cũng mau ăn đi.” Thật sự người đàn ông này
đối cô cực tốt, chia tay Nhan Lập Khải khiến cô cảm thấy mất mát vô cùng, nhưng
đối với sự săn sóc của Lưu Đạo Nam, lại bù lại khoảng trống trong lòng cô.
Cùng một chỗ với người đàn ông này, cũng rất được? Cô nghĩ.
Mặc dù anh sẽ không nói mấy lời lấy lòng, cũng không nói mấy lời hài hước,
nhưng lại thực sự thành tâm, tuy có lúc nhàm chán, nhưng lại khiến người ta có
cảm giác tin cậy, dựa dẫm.
Cô tin tưởng anh tuyệt đối sẽ là người đàn ông yêu gia đình, yêu vợ, yêu con.
Cũng chính vì thế, cô mới chịu đáp ứng lời mời của Lưu Đạo Nam, hẹn hò cùng
anh, cho dù anh không mang đến cho cô cảm giác tình yêu.
Thật ra thì, coi như có cảm giác yêu đương thì sao?
Người đàn ông kia, luôn phóng điện với tất cả phụ nữ, anh sẽ không vì cô mà
giam mình vào chiếc lồng hôn nhân.
Nhan Lập Khải cho cô trải nghiệm tan nát cõi lòng, nhưng cũng đem lại cho cô
không gian suy nghĩ lại mọi chuyện.
Lưu Đạ