Chỉ Được Yêu Mình Anh

Chỉ Được Yêu Mình Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324011

Bình chọn: 7.00/10/401 lượt.

i mắt tuyệt đẹp lạnh lùng nhìn Thượng Linh đăm chiêu một hồi: “Nói xong chưa?”

“Thượng Linh!” Người ngoài sân phơi gọi cô.

Hai người đàn ông đối diện nhau. Những ngón tay dưới ống tay áo mỏng

của Diệp Thố từ từ siết chặt lại, sự lạnh lùng âm ỉ nung nấu trong ánh

mắt anh, như có áp lực vô hình bao trùm trong không gian.



thở dài nhìn Phong Duy Nặc đáp: “Anh đi về đi, những gì cần nói em đều

đã nói hết rồi, có chấp nhận hay không là việc của anh.” Nói xong cô

liền đẩy xe lăn, đi về phía phòng bệnh.

Diệp Thố không nghe lời bác sĩ tự ý đi lại khiến vết thương sau ca phẫu thuật càng đau buốt dữ

dội, y tá gọi bác sĩ đến đưa anh đi kiểm tra lại một lượt. May mà thời

gian đứng không lâu nên không có vấn đề gì nghiêm trọng lắm.

Bác sĩ dặn dò vài câu rồi cùng y tá bước ra khỏi phòng bệnh.

Thượng Linh đắp cho anh tấm chăn mỏng, định đi lấy cốc nước nhưng bị anh kéo lại.

“Sao vậy?” Cô vội nhìn xuống chân anh: “Có phải lại đau nữa không?”

“Không đau!” Có người đang nhăn cả mặt lại, rõ là miệng nói một đằng, bụng nghĩ một nẻo.

Cô lắc đầu: “Anh đang đau ốm thì phải chịu khó nghỉ ngơi đi! Bây giờ

anh bị gãy xương chứ có phải chỉ bị trầy da đâu? Hai tháng tới anh phải

chịu khó mà an dưỡng.”

Nghe đến đó, anh bỗng dừng bước chân.

“Sao vậy?” Thượng Linh vô cùng ngạc nhiên.

“Em nói đúng lắm!” Anh nháy mắt, vô cùng nghiêm túc nhìn cô: “Phải chịu khó an dưỡng, nhưng… anh muốn đổi địa điểm khác.”

***

Khi Mễ Mễ nhận được thông báo, Thượng Linh đã yên vị ở tận vùng biển Ấn Độ Dương xa xôi.

Nghe xong những lời giải thích như trên của cô, Mễ Mễ kinh ngạc nói:

“Cái gì? Đến Maldives dưỡng thương á? Vị quan lớn “yêu tinh” của cậu có

phải ăn no rồi dửng mỡ không vậy?”

“Anh ấy nói, dù sao cũng phải đầu tư dự án khu nghỉ dưỡng ở đây, nên đến để trải nghiệm trước…”

“Bố khỉ! Sao những việc tốt đẹp như thế này chẳng bao giờ đến phần mình được hưởng vậy?” Mễ Mễ nổi trận lôi đình qua điện thoại. Maldives, vùng biển và bãi cát tuyệt đẹp - thánh địa nghỉ dưỡng mà gần như bất kì

người phụ nữ nào cũng mong muốn được đến một lần trong đời.

Nhưng đồng thời, giá cả của nó cũng cực kỳ đắt đỏ.

Ngoài việc đang nóng nảy, Mễ Mễ cũng than thở thay cho lựa chọn của

Thượng Linh. Nguyên nhân như sau: Cô nam quả nữ, ở cùng với một người đã từng XXOO mình tại một hòn đảo giao thông cách biệt, ngôn ngữ không hay biết. Ngộ nhỡ người ấy hôm nào đó đột nhiên lại bộc phát thú tính, muốn XXOO mình một lần nữa thì biết làm sao? Hay nói cách khác, việc XXOO

này, nếu cứ ép buộc mãi liệu đến lúc nào đó có thành thói quen hay

không? Nếu như vậy, hy vọng lần này Thượng Linh có thể làm cho đến nơi

đến chốn, xác định rõ tư tưởng thường xuyên bị Diệp Thố XXOO, nỗ lực đến cùng vì cái “sổ gạo” dài hạn vừa đẹp trai vừa giàu có này.

Thượng Linh bị dọa cho giật bắn cả người. Cô đưa tay lên xoa cánh tay

vừa nổi da gà, ngay lập tức kể cho Mễ Mễ, thực ra cô và Diệp Thố không

hề rơi vào cảnh cô nam quả nữ. Một nhân vật kinh điển đã đuổi theo hai

người hai ngày sau khi họ đến Maldives.

“Phong Duy Nặc?”

“… Là An Huệ Nhi!”

“…”

“Tống cổ cô ta đi!” Mễ Mễ nói. Mễ Mễ bắt đầu coi An Huệ Nhi như kẻ thù

sau lần bị cô ta đuổi theo đến tận sân bay, khiến chuyến du lịch đến

Sabah của hai người tan thành mây khói.

Đương nhiên, lúc này

Thượng Linh vẫn chưa biết, vào một ngày nghỉ lễ mùa xuân không lâu sau

đó, Mễ Mễ sẽ cùng A Ảnh bay đến hòn đảo Vip năm sao tại Maldives.

Lúc đó, nơi này sẽ diễn ra một cảnh tượng hỗn loạn khiến cô suốt đời không quên.

Còn lúc này, sự xuất hiện của An Huệ Nhi cũng không phải ngẫu nhiên.

Thượng Linh gần như đã quên mất, một câu nói vô tình của cô khi các

người đẹp trong phòng đối thoại đánh cược với nhau vào mùa thu năm

ngoái: “Nếu lông cũng được tính là quần áo thì chắc em là người thấy anh ta ăn mặc mát mẻ nhất!”

Sau vài tháng lan truyền, câu danh

ngôn kinh điển ấy cuối cùng cũng đã truyền đến tai vị thiên kim tiểu thư tại một thành phố khác. Từ đó, chính thức mở màn cuộc chiến khốc liệt

giữa hoàng hậu và phi tần. PHẦN 3

Hòn đảo nhỏ mà Thượng Linh và Diệp Thố đến bao gồm bốn nhà hàng, một

quán bar, một quán cà phê, một Spa, ngoài ra còn có mười mấy căn biệt

thự giáp biển và một số biệt thự trên mặt biển. Chỉ cần ba mươi phút là

đã có thể đi một vòng quanh hòn đảo này. Đây không phải đảo nhỏ nhất tại Maldives, nhưng lại là hòn đảo có số phòng ít nhất trong tất cả các

đảo. Có lẽ vì các thiết bị đều thuộc hàng cao cấp, giá cả cực kỳ đắt đỏ

nên nơi đây thường chỉ tiếp đón các minh tinh hoặc tầng lớp thượng lưu.

Hòn đảo Diệp Thố định hợp tác đầu tư cùng Bao Tây Tình cách hòn đảo này khoảng hai mươi phút đi ca nô. Hòn đảo ấy có bãi cát mịn màng, nước

biển trong xanh, bờ biển dài hơn cả hòn đảo này.

Ngày đầu tiên

đặt chân lên đảo, Thượng Linh thấy mình như vừa lạc vào một thế giới

khác. Hòn đảo yên tĩnh, bầu trời trong xanh, nước biển tĩnh lặng, bờ cát trải dài. Xung quanh không hề có một tiếng ồn ào náo động hay một chút

bụi bẩn nào, khắp nơi đều là bóng dừa và bóng cọ cao lớn, trải bóng đẹp

mê hồn trên


Insane