
yến, đã làm cái gì, mặt khác còn phải chú ý
thu thập tin tức chiến sự tiền phương, có động tĩnh gì lập tức nói cho
ta biết, phương thức liên lạc của chúng ta vẫn như trước đây, phải bảo
đảm hắn an toàn trở lại Thiệu Dương” Tử Điệp bình tĩnh nói.
“Được, chủ nhân yên tâm, nhất định sẽ dựa theo phân phó của
người đi làm, nhất định làm cho Hàn Vương gia không tổn hao một cọng
lông sợi tóc nào trở về bình an” Tiểu Như nhìn Tử Điệp nói.
“Đừng cho bọn họ gây động tĩnh quá lớn miễn bị hoài nghi, ta
phân phó ngươi cho bọn họ luyện tập như thế nào , ở thời điểm mấu chốt
không thể ra xảy ra sai lầm, sai lầm tương đương đổi với sinh mạng” Tử Điệp nghiêm khắc nói.
“Bọn họ đều theo mệnh luyện tập các loại bản lĩnh, vì không
để cho người khác hoài nghi, đại đa số bọn họ đều vào ban đêm mới rèn
luyện , ban ngày thì là một tiểu nhị bình thường” Tiểu Như nói.
“Vậy là tốt rồi, ta sẽ không đi gặp bọn họ , đem những
lời ta nói nói cho bọn họ là được, chú ý nhất cử nhất động của người
trong khách điếm có cái gì khả nghi chặt chẽ quan sát, nhưng đừng bại lộ chính mình, một khi bại lộ ta sẽ không bảo vệ các ngươi, cho nên tất cả phải dựa vào an toàn là trên hết, chuyện bảo hộ Hàn Vương gia chỉ giới hạn vài người biết, không cần quá thân cận, đồng sự chú ý quan sát
chung quanh mình có người ở theo dõi hay không, có phải có những người
khác cũng đang theo dõi Hàn Vương gia hay không, đã hiểu chưa, tất cả
phải cẩn thận” Tử Điệp dặn dò nói.
“Yên tâm đi, ta sẽ dặn dò bọn họ cẩn thận , còn có cái gì muốn phân phó không” Tiểu Như hỏi.
“Bây nhiêu thôi, cứ như vậy đi, khi đó nếu ta lo lắng ta sẽ tự mình đi một chuyến ” Tử Điệp nhẹ giọng nói.
“Chủ nhân nếu muốn đi phải đem Tiểu Như đi theo làm bạn cùng
người, Hàn Vương gia thực quan trọng đến nỗi chủ nhân phải tự mình đi
một chuyến ư ?” Tiểu Như khiếp đảm hỏi.
“Hắn đối Thiệu Dương đến tột cùng có bao nhiêu quan trọng ta không biết, ta chỉ biết là hắn đối với một người rất rất quan trọng” Tử Điệp thở dài nói.
Tiểu Như không tiếp tục hỏi nữa, nàng ẩn ẩn cảm thấy chủ nhân nói người nào đó chính là chính nàng.
Tử Điệp đem tất cả mọi việc phân phó rõ ràng hết cho Tiểu Như xong
không có ở lại liền ly khai khách điếm, hôm nay Tử Điệp còn muốn đi biết rõ ràng một việc, chuyện này đã tra tấn Tử Điệp thật lâu mà nàng vẫn
không có dũng khí đến hỏi rõ ràng, hiện tại Tử Điệp cảm thấy bản thân
mình cần phải đến hỏi rõ nếu không sớm muộn gì mình cũng sẽ vì chuyện
này làm cho nghẹn chết.
Rời khỏi khách điếm Tử Điệp liền thẳng đến hướng lên núi đi, so sánh
với việc ngồi cỗ kiệu Tử Điệp càng thích đi bộ, xuyên qua trấn nhỏ cổ
đại, thưởng thức đặc sắc đặc hữu nơi đây làm cho Tử Điệp đem tất cả ưu
thương ly biệt tạm thời quăng lên chín từng mây, cầm trong tay nhành cỏ
hái ven đường đón gió đi từng bước một hướng trên núi đi lên, bầu trời
trong xanh thoáng đãng, thời tiết tốt như vậy nên những người muốn lên
núi cầu phúc càng nhiều, từ xa xa Tử Điệp đã nhìn thấy đoàn người nối
liền không dứt, Tử Điệp xoa xoa mồ hôi trên trán nhắc làn váy bước lên.
Trong miếu đám người tụ ba tụ năm đứng khắp nơi, Tử Điệp nhất thời
không biết nên đi đâu vì nàng không biết pháp danh đại sư, lại không thể loạn choạng khắp nơi đi kiếm, Tử Điệp nghĩ vị đại sư kia khẳng định rất nổi danh nếu không Lam mẫu sẽ không chỉ cần tìm hắn, vì thế, Tử Điệp
quyết định ở nơi nào náo nhiệt liền đi tới tìm, tin tưởng nhất định có
thể tìm được.
Tử Điệp kiên nhẫn tìm trong những nơi khá náo nhiệt, ngay trong lúc
Tử Điệp mỏi mệt thì một thanh âm hùng hậu ở sau lưng Tử Điệp vang lên.
“Lam tiểu thư là đang tìm lão nạp sao” .
Tử Điệp bị này thanh âm dọa run, quay đầu lại liền nhìn thấy vị đại
sư mà lần trước cùng Lam mẫu gặp qua, Tử Điệp đi nhanh qua nói:
“Gặp qua đại sư” .
“Ha ha, Lam tiểu thư, chúng ta lại gặp lại , lão nạp biết ngươi sẽ đến nên đợi đã lâu” đại sư ôn hòa nói.
“Ngại quá, đã để cho đại sư chờ lâu ” Tử Điệp hai tay khép lại thấp thắt lưng nói .
“Lam tiểu thư mời đi theo ta” đại sư vừa nói liền rời đi.
Tử Điệp cũng không có hỏi gì liền đi theo vị đại sư kia, ở trước một gian miếu tận cùng bên trong dừng lại.
“Lam tiểu thư mời theo ta đi vào” đại sư quay đầu nhìn Tử Điệp nói.
Đại sư ở phía trước một ngôi tượng phật dáng vóc tiều tụy quỳ xuống,
Tử Điệp cũng theo bộ dạng của đại sư hai tay tạo thành hình chữ thập quỳ xuống nhắm mắt lại.
“Lam tiểu thư muốn hỏi cái gì, nếu trong phạm vi lão nạp có thể giải đáp chắc chắn sẽ nói rõ” đại sư nhắm mắt lại nói.
“Ta muốn biết lần đầu tiên ta gặp đại sư nói câu nói kia là
có ý tứ gì, người như thế nào biết chuyện của ta, hay người là thần tiên” Tử Điệp buồn bực nói.
“Ha ha, lão nạp chỉ là một phàm nhân trải qua sự chỉ điểm của sư phụ lược tâm biết được một hai chuyện nhỏ” đại sư ha ha nói.
“Chỉ sợ không phải chỉ biết sơ một hai chuyện đơn giản như vậy, ta rất ngạc nhiên người làm sao mà biết chuyện của ta” Tử Điệp lẳng lặng nói.
“Ha ha, Thiên Cơ không thể tiết lộ, sớm muộn gì sẽ có một
ngày lão nạp ta sẽ cho ngươi giải đáp , nhưng không p