Chỉ Làm Vương Phi Của Ngươi

Chỉ Làm Vương Phi Của Ngươi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324912

Bình chọn: 7.00/10/491 lượt.

hải hiện tại, lẳng

lặng nghe ta kể cho ngươi một câu chuyện xưa ngươi liền thoáng hiểu được ” đại sư đối Tử Điệp nói.

“Ở trong hoa viên của Vương Mẫu nương nương có một đóa

hoa lan nở rộ yêu dã tên là Tử La, chung quanh nhóm bách hoa đều hâm mộ

vẻ đẹp của nàng, nàng cũng càng ngày càng cao ngạo, đầu thủy chung cao

cao ngẩn lên không bao giờ cúi đầu xem tất cả bách hoa bên người.

Ở phía dưới Tử La lan sinh trưởng một cành hương bồ, hắn cũng bị mỹ mạo của Tử La lan hấp dẫn, vẫn ngẩng đầu thâm tình nhìn nàng nhưng nàng lại thủy chung không có chú ý tới một cành cỏ nhỏ không đáng vào mắt, cho đến khi Thiên Phong bà bà cùng Thiên Lôi cãi nhau, Phong

Bà rống giận tàn phá tất cả bách hoa, Tử La lan cũng không tránh khỏi

trận tai nạn này, nhưng nàng may mắn, bởi vì ở trong cuồng phong rống

giận đã có cành lá hương bồ thủy chung dùng thân thể đơn bạc của hắn gắt gao chống đỡ thay cho Tử La lan, không cho nàng ngã xuống.

Cuồn phong ngừng, tất cả bách hoa đều hấp hối chỉ có Tử

La lan vẫn ngẩng cao đầu như cũ, Tử La lan tò mò cúi đầu xem là ai trong lúc nguy nan cứu nàng, ánh vào trong mắt nàng là một cây hương bồ cành

lá đầy rẫy vết thương, cành lá hương bồ dùng thân thể của mình gắt gao

bảo vệ Tử La lan, ánh mắt cao ngạo của Tử La lan đã ươn ướt, nàng biết

chính khỏa cỏ nhỏ này cứu nàng, từ nay về sau Tử La lan cao ngạo cúi đầu chuyên tâm chiếu cố cành lá hương bồ, nàng đem tất cả tinh hoa mà mình

hấp thụ được đều dùng để giúp cành lá hương bồ chữa thương

Vài năm sau, cành lá hương bồ dưới sự chiếu cố của Tử La

lan dĩ nhiên khỏi hẳn, cành lá hương bồ cũng càng xanh um cùng Tử La lan lớn lên giống nhau, sau đó hai bọn họ ái mộ lẫn nhau cầu Vương Mẫu

nương nương thành toàn, Vương Mẫu nương nương tuy rằng giận dữ nhưng vẫn thành toàn bọn họ, cũng làm cho bọn họ luân hồi tam sinh tam thế, hai

thế trước không có hạnh phúc nhân duyên chỉ đến thế cuối cùng có thể

giai ngẫu thiên thành, nhưng trải qua hai thế luân hồi trước trí nhớ của bọn họ càng ngày càng mơ hồ, đến thế cuối cùng bọn họ không còn nhớ rõ

lẫn nhau chỉ có thể bằng vào cảm giác mà tìm đối phương hơn nữa sẽ trải

qua nhấp nhô mới có thể ở bên nhau” đại sư từ từ đem những điều cần nói nói xong.

Tử Điệp nghe đại sư giảng chuyện xưa này cảm động hai mắt đẫm lệ, tâm linh thật sâu bị rung động , nguyên lai trên thế gian này còn có loại

tình yêu thâm trầm như vậy, Tử Điệp nghĩ chuyện tình của nàng với Lạc

Hàn cũng không thể so sánh, chỉ như một chuyện bé nhỏ không đáng kể, nếu bọn họ có khó khăn gì đều có thể vượt qua, như vậy thì mình có cái lý

do gì mà không chịu kiên trì đây, nhưng mà Tử Điệp không rõ đại sư giảng chuyện xưa này cho nàng nghe dụng ý là gì.

“Đại sư chuyện xưa này thực cảm động, nhưng mà Tử Điệp không rõ cái đó với việc người biết thân thế của ta có quan hệ gì” Tử Điệp hỏi.

“Ta tốn nhiều lời nói cho ngươi nghe như vậy, chẳng lẽ ngươi không rõ sao?” Đại sư hỏi.

Tử Điệp lắc lắc đầu, tuy rằng trong lòng nàng ẩn ẩn cảm thấy việc này cùng mình có liên quan, nhưng Tử Điệp vốn là thế hệ tiên tiến, nàng sẽ

không tin tưởng duyên định tam sinh, nàng chỉ xem nó như một truyền

thuyết tốt đẹp mà thôi.

“Ta biết ngươi sẽ không tiếp thụ được giải thích này, nhưng

sự thật chỉ là như vậy,ngươi chính là đóa Tử La lan kia, Phong Lạc Hàn

chính là cành lá hương bồ” đại sư nói.

“Điều này sao có thể! Chúng ta là người của hai thế giới khác nhau, nếu không phải hồn phách ta rơi vào nơi này chúng ta căn bản

không có khả năng gặp nhau, lại càng không thể …” Tử Điệp chưa đem ‘sẽ yêu nhau’ nói ra đã bị đại sư cắt đứt.

“Không có khả năng yêu nhau “ đại sư cười nói.

Tử Điệp giờ phút này cảm thấy vị đại sư này căn bản không thể làm hòa thượng, người này có thể nói ra suy nghĩ nàng chưa nói.

Biết Tử Điệp không tin, đại sư cũng bắt đầu đem hai thế trước của bọn họ êm tai nói ra:

“Thế thứ nhất, hắn là đế ngươi là phi, hắn đối với ngươi

sủng ái có thừa, nhưng mà bất đắc dĩ thân là đế vương, phía sau hắn còn

có tam cung lục viện, hắn không thể nào chỉ sủng ái ngươi, phải mỗi ngày cùng ngươi gặp mắt, vì thế ngươi cảm thấy mình bị vắng vẻ cuối cùng hậm hực mà chết, biết ngươi chết hắn thống khổ nửa năm cũng theo ngươi mà

đi.

Thế thứ hai, như trước hắn là đế ngươi phi, các ngươi mơ

hồ nhớ rõ mọi chuyện kiếp trước vì thế càng thêm yêu đối phương, thế này không có tam cung lục viện chỉ có duy nhất một vị phi, hắn chỉ có một

người hoàng hậu duy nhất, một năm sau ngươi sinh con trai cho hắn lại vì khó sanh mà chết, hắn thương tâm ôm lấy con khóc bi thương nói Điệp nhi không phải rời khỏi ta, không cần bỏ ta một mình… , sau cả đời không hề thú thêm người nào.

Thế thứ ba, hắn không làm đế vương nhưng vẫn là một Vương gia, ngươi vốn đầu thai thành thiên kim Lam Thừa tướng ở Thiệu Dương

quốc này, kết quả âm kém dương sai đem ngươi đến hiện đại xa xôi, bất

đắc dĩ đành phải đem linh hồn của ngươi tìm trở về giúp các ngươi hoàn

thành tâm nguyện tam sinh tam thế” .

Tử Điệp nghe đại sư giảng việc hai thế giới trong đầu ầm ầm nổ tung,

bởi vì Tử Điệp


XtGem Forum catalog