
úc ban đầu.
Rõ ràng là khách làng chơi cùng trai bao, lại giống như các cặp vợ chồng chung sống năm bảy năm, đến lúc đó nhất định sẽ rất
xấu hổ. Bất quá cũng có thể là cậu nghĩ quá nhiều…….dù sao, hôm nay cũng chỉ mới là ngày đầu tiên.
Cậu nhìn gương mặt đang ngủ yên ổn của đối phương.
Mệt mỏi suốt cả ngày cũng bắt đầu ập tới, cậu cũng rất nhanh chìm vào mộng đẹp.
Sáng sớm hôm sau, đồng hồ báo thức vừa kêu lên một tiếng nhỏ, cậu liền tỉnh
lại nhanh chóng ấn nút tắt báo thức. Nhẹ nhàng bò xuống giường, nhanh
chóng rửa mặt chải đầu, đeo tạp dề bắt đầu xuống bếp chuẩn bị bữa sáng.
Sau khi quyết định nhận công việc này, ngoài trừ những tư liệu được công ty cấp, cậu lên mạng thu thập tất cả tư liệu về Chu Sĩ Tranh xem qua một
lượt, còn tạo một tài khoản giả vờ làm sinh viên của đối phương để lấy
được một vài tin tức. Tuy rằng cảm thấy hành động của mình có chút giống kẻ biến thái, nhưng dù sao cũng là vì công việc, cậu cảm thấy không có
gì đáng trách.
Lịch giảng dạy của đối phương cũng dễ dàng tìm
thấy, bởi vì trang web của trường không bị hạn chế, Lí Cẩn biết đối
phương hôm nay có lớp bắt đầu lúc 9 giờ.
Bánh mì thịt xông khói
và rau xà lách, bên cạnh còn có trứng chiên vàng ươm, khoai tây nghiền
trộn với pho mát, hơn nữa cũng vừa pha xong cà phê, nhìn thế nào cũng là một bữa cơm phong phú. Tuy là lần đầu tiên chuẩn bị bữa sáng kiểu Tây
Âu, bất quá cũng không tệ lắm, Lí Cẩn trong lòng thầm khâm phục tay nghề của mình, đồng thời đi vào phòng gọi đối phương rời giường.
Bởi
vì nơi làm việc chỉ cần đi bộ 15 phút là tới nên hiện tại là 8 giờ, Chu
Sĩ Tranh còn chưa tỉnh ngủ. Lí Cẩn bò lên giường, nhẹ nhàng đẩy nam
nhân, nói: “Mau dậy ăn sáng, sắp tới giờ anh đi làm rồi.”
Chu Sĩ
Tranh mơ màng mở mắt, ngơ ngác nhìn cậu hồi lâu, cuối cùng mới chậm chạp ngồi dậy xuống giường, đến phòng tắm rửa mặt. Lí Cẩn xếp gọn chăn bông
xong đối phương cũng vừa lúc đi ra, dùng âm thanh có chút mơ hồ nói:
“Sớm an.”
“Sớm an.” Lí Cẩn cười trả lời: “Bữa sáng là bánh mì thịt xông khói, lần đầu tiên em làm, nếu không ngon thì anh bỏ qua nhá.”
“Ân.” Nam nhân kiệm lời đáp lại.
Trong lúc Chu Sĩ Tranh ăn sáng, Lí Cẩn dùng ánh mắt kín đáo lại mang theo tia nóng bỏng nhìn đối phương, một lúc lâu sau đột nhiên vươn tay chùi một
ít khoai tây nghiền dính bên khóe môi đối phương, có chút buồn cười nói: “Dính trên miệng.”
Cậu cũng không vội thu tay lại mà bình tĩnh
trộm nhìn Chu Sĩ Tranh, cơ hồ nhìn thấy trên mặt anh toát ra chút không
được tự nhiên…….. việc này rất buồn nôn đi? Lí Cẩn suy nghĩ thu tay lại.
Hai người yên lặng ăn xong bữa sáng, đối phương thay tây trang, Lí Cẩn đi
theo sau đối phương ra huyền quan, mới nghĩ có nên có một nụ hôn chia
tay không thì đối phương đã muốn quay đầu lại hôn cậu, đó là một nụ hôn
dài thật sâu và nóng bỏng, mặc dù Lí Cẩn một thân thân kinh bách chiến
cũng miễn cưỡng có chút khó hô hấp, không đề cập tới nụ hôn thôi, bàn
tay còn bắt đầu không an phận dao động trên người cậu, nhẹ nhàng xoa bóp những nơi mẫn cảm, cuối cùng dừng lại sau thắt lưng, độ ấm nóng rực làm cậu có chút thất thần.
“Anh đi.”
“Trên đường cẩn thận.”
Lí Cẩn không còn tâm tình để xem xét vẻ mặt đối phương, chỉ biết lúc này
ánh mắt mình nhất định là rất ướt át, bộ dáng muốn bị ôm lên giường, bởi vì đối phương ít nhiều cũng có chút mất kiểm soát, hành động rõ ràng có chút chần chờ……..tuy rằng không biết đối phương đánh giá những mặt khác thế nào, nhưng luận đến giường sự, chính mình hẳn là có thể đạt tiêu
chuẩn.
Cậu đi vào phòng tắm, rõ ràng đang là mùa đông lại dùng
nước lạnh rửa mặt, hữu hiệu làm nguội lạnh nhiệt độ quá mức trên người.
Tuy rằng quả thực vì nhìn thấy ảnh chụp của đối phương mới đồng ý hợp
đồng này, bất quá cậu hiểu được chính mình tuyệt đối không thể thâm nhập quá sâu, dù sao, quan hệ cả hai chỉ là giao dịch mà thôi.
Chu Sĩ Tranh không có ở nhà, có nghĩa là cậu có tự do tuyệt đối, Lí Cẩn phát
hiện trên đầu giường không biết Chu Sĩ Tranh từ khi nào đã lưu lại tài
khoản và mật mã, vì thế quyết định ra ngoài mua sắm. Hợp đồng có ghi rõ, Chu Sĩ Tranh sẽ chi trả các chi phí sinh hoạt một năm này, cùng với
những chi phí khác, bởi vậy Lí Cẩn dùng tiền của anh cũng không cảm thấy chột dạ.
Ra khỏi tàu điện ngầm, đầu tiên cậu tới hiệu sách, mua
một vài quyển sách bán chạy nhất hiện tại, sau đó chọn thêm vài quyển
sách dạy nấu ăn, tiếp đó mua tạp dề mới cùng một vài đồ dùng, cuối cùng
là tới siêu thị. Chờ đến khi xách bao lớn bao nhỏ chiến lợi phẩm về nhà
cũng đã gần hai giờ chiều.
Cậu tùy tiện ăn một chút khoai tây
nghiền trộn pho mát buổi sáng còn lại, mở TV, hiện tại vừa vặn thời gian phát lại bộ phim chiếu vào giờ vàng, Lí Cẩn say mê xem một bộ phim được biên soạn lại từ một bộ tiểu thuyết võ hiệp nổi tiếng. Chờ đến khi
chạng vạng, chuẩn bị bữa tối xong không bao lâu, Chu Sĩ Tranh liền đúng
giờ trở về. Tiếp nhận cặp xách và khăn quàng cổ của đối phương, cậu cảm
thấy mình thật sự xứng với chức vụ chủ phu trong gia đình.
“Đúng rồi, hôm nay em có mua sữa tắm mới, là mùi chanh, anh