
n mình tính phúc.
“Kia, kia-----” Hàn Tuyết chột dạ lại đau lòng ngắm
loạn, chính là không dám nhìn Hàn Chiến, khóe mắt liếc thấy đại hắc mã đang
thảnh thơi ăn cỏ ngoài xe ngựa, trong đầu Hàn Tuyết linh cơ chợt lóe, vội vàng
kêu lên: “Nếu không chúng ta lên trên lưng Tiểu Hắc vậy?”
Hàn Chiến nghe vậy, ánh mắt thâm trầm, nhất thời sắc
mặt thay đổi quỷ dị, lẩm bẩm nhắc lời: “Lên trên lưng ngựa. . . . .”
“Đúng vậy, chúng ta đã không còn khí lực nha, mà chàng
bây giờ lại như vậy, hay là lên trên lưng Tiểu Hắc, để cho nó mang theo chúng
ta di chuyển, cũng không tiêu hao khí lực của chúng ta a.” Hàn Tuyết hào hứng
giải thích, thật cao hứng thầm tán thưởng mình có thể nghĩ ra biện pháp cường
lực tốt như vậy.
Trong mắt Hàn Chiến nhất thời như có lửa, dưới háng
càng thêm căng đau không chịu nổi, “Nàng nhất định phải. . . . . .”
“Xác định, xác định, ai da, chàng còn làm gì vậy.” Hàn
Tuyết bận bịu bù đắp sai lầm của mình, vừa thúc giục Hàn Chiến đứng dậy, vừa
lật mình tìm quần áo che thân, căn bản không thấy ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt
sống người ta của Hàn Chiến, nếu không nàng cũng sẽ chẳng kích động thúc giục
Hàn Chiến như vậy, rồi tự dẫn mình tới một cuộc hoan ái vĩnh viễn khó quên.
“Ai da, sao lại không có quần áo của ta chứ.”
Thân thể Hàn Tuyết xích lõa, lưng đưa về phía Hàn Chiến, úp người quỳ
xuống trên sàn xe ngựa tìm kiếm chung quanh ít đồ để mặc. Hàn Chiến cơ
hồ có chút nghiến răng nghiến lợi nhìn tiểu nha đầu đang bò loạn
khắp nơi kia, tấm lưng quang khiết không chút tỳ vết, mông đẹp đầy đặn
nhếch lên, cùng với nơi trung gian cặp mông kia vừa phải chịu đựng công
kích của hắn, miệng hoa cốc vẫn còn chưa hoàn toàn khép lại, triển
lộ toàn bộ trước mắt. Mới trải qua thương yêu tư ý từ hắn, cánh hoa
như thịt non vẫn còn lộ ra hồng sắc, lỗ nhỏ không che đậy, tựa cái
miệng nhỏ nhắn vẫn còn phun ra tinh dịch hai người.
Hỗn hợp thủy dịch trong suốt cùng tinh dịch
máu trắng kéo dài qua bắp đùi mảnh khảnh trơn loáng của nàng chậm
rãi trượt xuống, lại còn tuyết đồn sáng ngời đủ sức làm cho hắn
điên cuồng kia, nha đầu này hình như sợ hình ảnh dâm mỹ như vậy vẫn
không đủ để hấp dẫn hắn thì phải. Bàn tay hắn nhẹ nhàng an ủi phân
thân đang hưng phấn kêu gào của mình, một tay ở trên đùi nắm chặt
thành quyền, khép hờ mắt nhìn chăm chăm nha đầu không hay biết gì vẫn
hồn nhiên như ruồi nhỏ đang lật lung tung loạn xạ tìm kiếm kia.
Tìm khắp nơi mà không thấy quần áo của mình,
Hàn Tuyết chỉ có thể đem tấm áo choàng lớn phủ lên người. Vừa xoay
người, liền bị Hàn Chiến đã nhào tới trước mắt làm giật mình, “Nha.
. . . . .”
“Cái tiểu nha đầu nhà nàng, đúng là trời sinh
từ nhỏ đã khắc với ta.” Kích tình khó nhịn che lại khuôn miệng nhỏ
nhắn ngọt ngào, Hàn Chiến có chút cuồng loạn vuốt ve khắp người Hàn
Tuyết, cự thịt càng thêm dán sát lấy bắp đùi Hàn Tuyết cọ loạn.
“Đừng, ân. . . . . . Gấp. . . . . . Ngựa. . . . . .
Ngô. . . . . .” Hàn Tuyết bị hôn, thở gấp nhưng
không nổi giận, miễn cưỡng đứt quãng nặn ra được mấy chữ qua khóe
miệng hai người.
Nàng nói chưa dứt lời, nhưng chỉ độc một chữ
“Ngựa” này cũng đủ làm cho Hàn Chiến điên cuồng, kéo lấy hai bắp đùi
Hàn Tuyết vây ngang hông mình, Hàn Chiến ôm chặt nàng nhanh chóng phi thân
ra phía ngoài, hoàn toàn không quan tâm tới thân thể trần trụi của
mình.
Hàn Tuyết chỉ cảm thấy sau lưng bị một bàn tay
nhấn một cái, thân thể liền không tự chủ dán chặt trên người Hàn
Chiến, bên tai vang lên một trận gió, lập tức bị Hàn Chiến ôm theo. Bắp
đùi gác trên đùi Hàn Chiến, bụng kề sát cự vật to lớn của hắn, nàng
thậm chí có thể cảm giác được lỗ nhỏ trên đầu đỉnh đang nhỏ ra
từng giọt thủy dịch.
Hàn Tuyết vươn tay quấn lấy cổ Hàn Chiến, cố ổn
định thân thể mình, khung cảnh rơi vào tầm mắt, không khỏi khiến nàng
có chút trợn mắt há mồm. Đám sói dưới dược tính của xuân dược vẫn
còn đang liều mạng giao hợp, chẳng qua là đa số sói cái đều đã chân
trước phục xuống đất, chân sau run rẩy. Sói đực hoặc là áp lấy sói
cái liều mạng đút vào, hoặc là lộ ra phân thân đỏ tươi vây lấy sói
cái nôn nóng đi lại. Vốn là cỏ một màu xanh biếc, nay khắp nơi đều
vương lại dấu vết bạch dịch, thỉnh thoảng lại có vài điểm màu đỏ
hồng, mùi máu cùng mùi tinh dịch tanh nồng đặc trưng lúc hoan ái
tràn ngập trong không khí.
Khung cảnh thú vật giao hoan dâm mỹ như vậy làm
cho bụng dưới Hàn Tuyết không khỏi căng thẳng, trong huyệt như có nhiệt
lưu xông ra, nàng bất an vặn vẹo uốn éo mông, quay đầu nhiền Hàn Chiến,
nhưng không hề hay biết Hàn Chiến vẫn đang dùng ánh mắt như muốn đem
nàng ăn hết vào t