
ớp, kì kèo kéo lấy tay áo Hàn Chiến làm nũng, hi
vọng Hàn Chiến có thể đổi cho nàng từ ăn cơm sang ăn điểm tâm. Trong lòng biết
nàng sở cầu điều gì, Hàn Chiến kiên định lắc đầu một cái khiến Hàn Tuyết gương
mặt tràn đầy tinh quang nháy mắt liền vụt tắt.
“Nàng
bình thường không chịu hảo hảo ăn cơm nên mới dễ dàng mệt mỏi như vậy, ngoan,
dùng nhiều một chút.” Hàn Chiến săn sóc gắp món ăn Hàn Tuyết thích nhất đặt
trong chén nàng, “Ít nhất ăn một nửa rồi có thể ăn điểm tâm.”
Hàn
Tuyết ủy khuất bĩu môi, tự biết nếu không chịu ngoan ngoãn ăn cơm, Hàn Chiến
chắc chắn sẽ không bỏ qua, chỉ có thể bưng chén cơm lên ăn từng chút từng chút,
thỉnh thoảng dùng ánh mắt giết người oán trách phóng đao về phía Hàn Chiến.
Nhìn Hàn
Tuyết nổi tính trẻ con, Hàn Chiến bất đắc dĩ lắc đầu, cưng chiều vỗ vỗ đỉnh đầu
nàng, bê chén cơm lên ăn nghiêm túc, thỉnh thoảng lại gắp vào bát nàng những
món ăn nàng thích.
Cơm tối
qua đi, Hàn Tuyết thay một thân váy dài đen huyền mỹ lệ từ trong nội thất đi
ra, đồng dạng với một thân áo đen của Hàn Chiến làm hắn buồn cười nhíu mày. Tuy
váy lụa mỏng manh một màu đen nhưng cũng hoa lệ vô cùng, đây là hoàng đế tặng
Hàn Tuyết nhân sinh nhật mười lăm tuổi của nàng, dùng vải lụa thượng hạng nhất
dệt cùng ngân tuyến, khi có ánh sang rọi xuống có thể lấp lánh sáng lên như sao
trên trời.
Một
thân quần áo này thiên hạ chỉ có duy nhất một bộ, trong kinh thành, trừ bỏ bách
tính bình dân không hiểu biết, sợ là cũng chẳng có mấy ai biết người mặc bộ
quần áo này có thể là ai. Hơn nữa, y phục này tuy là màu đen, nhưng đi trong
đêm tối so với ánh trăng còn bắt mắt hơn, Hàn Tuyết mặc xiêm áo này đi dạo nóc
nhà nhà người ta, không khỏi có chút kiểu ngạo quá chứ?
“Muốn
đi nơi nào?” Mặc thân y phục này, nếu là dạo chơi nóc nhà hoàng cung, thị vệ
có gặp được cũng nhìn không ra, trong suốt a.
“Vốn là
muốn đi trạm dịch thăm dò một chút đặc phái viên Tam quốc, bất quá, bây giờ ta
đối với Long Dược mỹ nhân gì đó cảm thấy hứng thú hơn, cho nên . . .” Lời còn
chưa nói hết, chỉ thấy Hàn Chiến không đồng ý cau mày, Hàn Tuyết nghịch ngợm lè
lưỡi một cái, tiến sát vào ngực hắn, hai tay vòng lấy eo khỏe khoắn ôm Hàn
Chiến thật chặt, làm nũng nói: “Người ta thật tò mò nha, chàng mang người ta đi
xem một chút thôi mà.”
“Muốn gặp
mai gặp cũng được, không cần phải ngồi chồm hổm trên nóc nhà nhìn lén.” Nha đầu
này có chủ ý gì, hắn còn không biết sao? Nhìn lén vẫn chưa là gì, vấn đề là,
nhìn lén người ta “làm việc” là quá giới hạn rồi, hơn nữa, nữ nhân của hắn còn
có thể nhìn thấy thân thể một người đàn ông khác, là nam nhân, ai cũng không
thể đồng ý chuyện như vậy.
“Ban
ngày thì có gì mà xem.” Hàn Tuyết đôi môi đỏ mọng cong lên, không thuận kêu,
“Ban ngày sẽ không tới nhìn được nha, ngươi dẫn ta đi đi mà, có được không?”
Bộ ngực
mềm mại bởi vì hai thân thể dán chặt, theo động tác di động nhẹ nhàng của nàng
không ngừng cọ xát trước lồng ngực rắn chắc của hắn, làm Hàn Chiến nhiệt huyết
dưới bụng lại một phen nổi lên. Hắn ôm chặt hông Hàn Tuyết, làm hạ thể hai
người cận kề nhau, cúi xuống bên tai Hàn Tuyết dùng thanh lượng chỉ đủ hai
người nghe được nói: “Nàng nếu còn lộn xộn nưa, ta ngay bây giờ sẽ đè nàng trên
bàn.”
Vật
cứng rắn kia dán chặt với bụng làm Hàn Tuyết trừng lớn mắt, nhìn trộm cung nữ
cùng thái giám đứng hầu hai bên, nàng nóng đỏ cả mặt, phất tay cho mọi người
lui ra sau, nhu nhược yếu ớt nói: “Người ta chỉ tò mò cái Long Dược mỹ nhân gì
kia có khả năng gì mà khiến hoàng đế ca ca cũng bị đêm xuân của nàng mê hoặc
nha, chàng cũng không thấy kỳ sao?”
Khẽ
hếch eo khỏe, Hàn Chiến mặt không chút thay đổi nói: “Nếu không phải sợ nàng
yếu ớt không chịu nổi, hai người chúng ta sẽ không chỉ có hàng hàng đêm xuân
đâu.”
Hàn
Tuyết ngay cả lỗ tai cũng đỏ ửng, hai tai leo lên cổ Hàn Chiến, chơi xấu nói:
“Ta không biết hôm nay chàng mà không mang ta đi, sau này sẽ không cho phép
vào phòng của ta.”
Loại
uy hiếp này thực vô cùng nghiêm trọng, Hàn Chiến mày kiếm nhíu lại, tỏa ra
một thân hàn khí.
Hàn
Tuyết rụt cổ, trong lòng thầm mắng một câu ‘Quỷ hẹp hòi’, vùi mặt vào cổ Hàn
Chiến, nhẹ nhàng vặn vẹo cọ cọ vật cứng rắn trên bụng, “Chàng đi theo ta, cùng
lắm sau khi trở lại ta tùy chàng xử trí, có được không?” Nàng chính là không
muốn buông tha hắn, ngay cả mỹ nhân kế cũng đem ra dùng rồi, nếu như đến thế
cũng không thể khiến Hàn Chiến gật đầu thì tối nay cũng đành đi thăm dò trạm
dịch vậy.
Hàn
Chiến hai mắt lóe sáng, bàn tay khoác lên mộng đẹp cùa Hàn Tuyết xoa nắn, “Thật
mặc ta xử trí?” Trong đầu thầm nghĩ đến cùng Hàn Tuyết ở trên giường điên loan
đảo phượng, tình tiết thật mất hồn, Hàn Chiến ngay cả hơi thở cũng chuyển biến
có chút không yên ổn.
Hàn
Tuyến đáp nhẹ một tiếng, tay ở bên hông hàn Chiến thu hẹp, ôm chặt một chút.
Bàn tay Hàn Chiến chà xát nàng khiến cả người nàng cũng nóng lên, vật cứng rắn
ở bụng nhanh chóng nảy lên một chút, nàng thậm chí cảm giác được hoa huyệt mình
đã có chút ướt át.
Trong
đầu Hàn Chiến, ý nghĩ “Để Hà