
trào ra.
“Không có. Tuyết Nhi, nàng hãy nghe ta nói, ta đối với nàng là thật lòng, không
có bất kì rắp tâm bất lương nào, thật đấy, nàng tin ta.”
Bị Hàn Chiến ôm chặt vào trong ngực, chỉ nghe được lời
nói gấp gáp của hắn bên tai, ở nơi hắn không thấy được, Hàn Tuyết mới nghịch
ngợm lè lưỡi một cái. Cũng không tin không tới phiên ngươi, bại hoại!
“Tuyết Nhi, Tuyết Nhi, nàng nói câu gì đi!” Hàn Tuyết
trầm mặc khiến cho hắn càng hoảng hốt hơn, biết rất rõ Hàn Tuyết hận nhất là
người lừa gạt nàng, sợ nàng không tha thứ cho lừa gạt của hắn lúc trước, trên
đầu Hàn Chiến nhất thời nhanh chóng đổ đầy mồ hôi.
“Ai ----- chàng đừng lộn xộn nữa có được không?” Thật
chết người, quên mất hắn vẫn còn cắm trong thân thể chính mình, hắn quýnh loạn
lên như vậy, cây côn thịt xấu xa kia cũng lộn xộn theo, ở nơi này vẫn là đang
chỉnh người khác a, căn bản là thành ra chính mình mất rồi.
“Tuyết Nhi?” Hàn Chiến lúc này cũng kịp phản ứng, con
ngươi xưa nay luôn lạnh lùng nghiêm nghị nhất thời xẹt qua một đạo tinh quang,
eo khỏe giương cao đẩy lên, miệng nhẹ nhàng dụ dỗ: “Tuyết Nhi, nói là nàng
không tức giận đi.”
Nào có loại người ép buộc tha thứ như vậy, “Không cần,
ân -----”
“Tha thứ ta!” Bên hông vẫn không quên đưa đẩy.
“Ai -----,” Hàn Tuyết hung hăng trừng mắt nhìn hắn, “Ở
đâu ra loại người cầu xin người ta tha thứ như vậy?”
“Tuyết Nhi -----”
“Ai, chàng đừng động nữa, còn động nữa ta sẽ thực sự
tức giận.” Thật là, hình như càng động càng mạnh hơn rồi.
“Vậy nàng đáp ứng không được giận ta, ngoan ngoãn nghe
ta giải thích.” Hàn Chiến thận trọng nhìn sắc mặt Hàn Tuyết nói.
Nha, thật đúng là cho chút phẩm màu liền muốn mở
phường nhuộm mà, “Ai dám tức giận Úy Trì Hầu gia nhà chàng chứ, chàng còn không
mau đem cái vật kia của chàng lấy ra đi à.”
Nhìn Hàn Tuyết mị thái cáu giận gương mặt phiếm hống,
Hàn Chiến lúc này mới tạm buông lỏng tâm tình, ôn nhu nhìn chăm chú mắt Hàn
Tuyết nói: “Ta không phải Úy Trì Hầu gia cái gì cả, ta chỉ là thiếp thân thị vệ
của nàng.”
“Có tên thiếp thân thị vệ nào như chàng không?” Rũ mắt
nhìn hạ thể hai người liền cùng một chỗ, Hàn Tuyết dở khóc dở cười, lại còn
thiếp thân thị vệ, cũng liền cùng một chỗ rồi, còn chưa thiếp thân sao? (“thiếp
thân thị vệ” là thị vệ bên người còn “thiếp thân” là hai thân thể dính sát đó
:”>)
“Như ta đây vẫn còn chưa đủ thiếp thân sao?” Hàn Chiến
áp chặt hai cánh tay, cùng Hàn Tuyết ngực dán lấy ngực, bụng dán lấy bụng,
chứng minh cho thấy mình cùng với nàng cực kì “thiếp thân”. “Là như vậy?” Eo
khỏe liền đẩy lên phía trước.
“Ân. . . . . .” Nam nhân này là giống sói sao?
“Như vậy sao -----”
Chuyện gì lại có thể khiến cho một hoàng đế cùng hai
vị Vương gia nghe được mà trợn mắt há mồm? Đán án là: Nghe được Hàn Tuyết nói
muốn cùng Khách quốc hợp tác, chia đôi Long Dược quốc.
Hoàng Phủ Hạo Thiên đầu có chút choáng váng, nhìn
chòng chọc Hàn Chiến nói: “Chủ ý này không phải là do ngươi nghĩ ra chứ?”
“Hoàng đế ca ca, huynh là đang có ý gì, chẳng lẽ cả
ta mà cũng không thể nghĩ ra được chủ ý tốt như vậy ư?” Hàn Tuyết khó chịu
chống nạnh trừng mắt nhìn hắn.
“Ách,” Hoàng Phủ Hạo Thiên liếc nhìn Hàn Chiến đứng
phía sau Hàn Tuyết một cái, trong lòng kêu than, ta đâu có biết a, ai kêu nam
nhân ở sau ngươi tâm kế sâu xa như thế, mà che giấu giỏi nhất cũng là hắn, ta
đây chẳng qua là phản xạ có điều kiện thôi. Nhưng mở miệng lại là nhìn cả hai
phía cùng lúc nói: “Sao thế được, Tuyết Nhi nhà chúng ta là đệ nhất thông tuệ,
dĩ nhiên là có thể nghĩ ra được chủ ý tốt như vậy.” Còn người phía sau này biết
đáp sao đây, thật là. . . . ., gấp rút nháy mắt với hai đệ đệ. Dạo này làm một
thân hoàng đế cũng không quá dễ dàng mà, ngay cả lời thật lòng cũng không được
nói lung tung, phải biết dụ dỗ, không thể đắc tội người đó, hoàng đế hắn đúng
là có nhiều ủy khuất a.
“Hoàng đế ca ca bớt lời chút, mấy vị ca ca trước hết
cứ nghe ta nói đã.” Mới nói mấy câu mà trời đã tối rồi. Vì không muốn làm chậm
trễ thêm thời gian của hoàng đế ca ca nữa, Hàn Tuyết nói tóm gọn, đem tất cả ý
tưởng cùng kế hoạch của mình nhất nhất nói cho Hoàng Phủ Hạo Thiên, Hoàng Phủ
Cảnh Thiên cùng Hoàng Phủ Phượng Thiên nghe, thẳng cho đến khi thấy hai mắt
Hoàng Phủ Hạo Thiên sáng rực như sao, cằm Hoàng Phủ Phượng Thiên thiếu chút nữa
là muốn rớt xuống, mỗi Hoàng Phủ Cảnh Thiên là xem ra còn giữ được bình tĩnh,
chỉ thấy hắn lẳng lặng uống trà coi như không có chuyện gì xảy ra, ngoài miệng
vẫn giữ lấy một tia cười.
Bọn họ lập tức phân tích tình hình các quốc gia, bốn
nước cùng liên hợp tấn công Bích Lạc là tình huống không thể nào xảy đến, chẳng
qua là không nghĩ tới Hàn Tuyết lại có ý tưởng muốn mượn lòng thâu tóm của
Khánh quốc đối với Long Dược quốc, nhân cơ hội này cùng Khánh Quốc phân chia
Long Dược. Việc này mà thành công, thiên hạ rộng lớn chắc chắn sẽ mang một cảnh
tượng mới, năm nước cùng tồn tại sẽ đổi lại thành bốn nước, nhưng nếu không chu
toàn, cuối cùng có thể xuất hiện cục diện Bích Lạc một mình gánh chịu. Kế này,
thật khiến ba ng