
g
“Tao thấy Thẩm Quân Tắc khá phù hợp với mấy điều kiện này.
Nếu đã ở vào thế “cưỡi trên lưng cọp”, hai bên gia đình đều coi trọng
bọn mày như thế, chi bằng mày nên suy nghĩ lại về anh ta?”. Kỳ Quyên
nghiêng đầu nhìn Tiêu Tinh, “Hơn nữa, anh ta lao tâm khổ tứ muốn lấy mày như vậy, rõ ràng là mày đang chiếm ưu thế, điều kiện mày muốn thế nào
cũng được, mày không muốn trả thù chuyện anh ta đã lừa mày sao?”.
Tiêu Tinh cau mày, “Dĩ nhiên là tao muốn, nhưng với khả năng của tao thì không thể đấu lại được với hắn”.
Kỳ Quyên mỉm cười, “Mày đã nghe câu, trên đời có hai chuyện
khó khăn nhất, một là nhồi tư tưởng của mình vào đầu người khác, hai là
nhét tiền của người khác vào túi của mình. Việc đầu tiên thành công thì
gọi là thầy, việc thứ hai thành công gọi là chủ, cả hai việc đều thành
công thì gọi là vợ”.
“…”. Tiêu Tinh nhìn cô, không còn gì để nói.
Kỳ Quyên phấn khích nói:“Nếu mày lấy anh ta, không những có
thể làm được hai chuyện này, cuối cùng còn phóng khoáng phủi mông bỏ đi, nói với anh ta, xin lỗi, tôi chỉ muốn chơi với anh một chút mà thôi.
Đến lúc ấy chắc chắn anh ta sẽ tức đến nỗi phát bệnh tim. Kế hoạch trả
thù này đúng là hoàn mỹ, quá hoàn mỹ”.
“Mày thật biến thái”. Tiêu Tinh lườm cô, nghĩ một lúc rồi mới nhếch mép cười, “Có điều, từ trước tới nay tao rất thích sự biến thái
của mày. Nhưng vì lý do này mà lấy hắn thì cũng chẳng có lợi lộc gì
cả”.
“Bây giờ Thẩm Quân Tắc trước mặt mày chính là chú cừu non
đang nằm trên thớt”, Kỳ Quyên nghiêm túc nói, “Dù sao sớm hay muộn mày
cũng phải lấy chồng, sớm hai năm cũng chẳng có gì khác biệt. Hơn nữa
chuyện hôn sự của hai người đã lan truyền khắp nơi rồi, mày không kết
hôn thì càng phiền phức hơn. Bây giờ mày đang chiếm ưu thế, còn có thể
đặt điều kiện với anh ta, còn tốt hơn là sau này ngày nào cũng phải đi
xem mặt, lấy một người hoàn toàn xa lạ”.
Tiêu Tinh nghĩ một lúc rồi mới do dự gật đầu. Dưới sự chỉ đạo của Kỳ Quyên, cô tìm giấy bút, tập viết một bản thỏa thuận.
Hai người tính toán một hồi lâu, cuối cùng sau khi gặp Thẩm Quân Tắc vào buổi tối, liên kết diễn một vở kịch.
Thực ra, mức độ bùng phát của Tiêu Tinh trước mặt Thẩm Quân
Tắc đã giảm đi rất nhiều. Bởi vì đây là lần thứ hai cô bùng phát, ngọn
lửa tức giận đã bị Kỳ Quyên gần như dập tắt trong cuộc nói chuyện buổi
chiều.
Nhưng Thẩm Quân Tắc không hiểu rõ về Tiêu Tinh, cũng không
ngờ Tiêu Tinh bùng phát thật sự trước mặt Kỳ Quyên, còn tưởng rằng Tiêu
Tinh vừa mới biết thân phận của mình, sợ rằng trong lúc tức giận cô sẽ
làm chuyện gì vượt quá khỏi tầm kiểm soát, đành phải nghĩ cách xoa dịu
cô.
Trong tình huống này, cô nói gì anh cũng sẽ nhận lời. Thế nên anh đã sa lưới như thế, ký tên của mình vào “điều khoản không công
bằng”.
Chưa nói điều khoản này có giá trị pháp luật hay không, chỉ
riêng nguyên tắc “nói lời giữ lời” đã khiến anh không thể không thực
hiện lời hứa.
Buổi tối, sau khi về đến nhà, Thẩm Quân Tắc bật QQ với tâm trạng bồn chồn bất an, quả nhiên nhìn thấy Tiêu Tinh online.
Vừa nhìn thấy anh online, Tiêu Tinh liền gửi tin nhắn:“Quân
Tắc on rồi ^_^”. Cảm giác bị người ta “ôm cây đợi thỏ” thật không thoải
mái chút nào, cái mặt cười phía sau càng khiến da đầu anh tê nhức, Thẩm
Quân Tắc căng mặt nhắn lại:“Ừ”.
Bên kia nhanh chóng trả lời:“Chuyện trước đây anh lừa tôi,
tạm thời tôi không tính toán nữa. Suy cho cùng lúc ấy tôi đang chửi anh, anh thản nhiên thừa nhận mình chính là Thẩm Quân Tắc thì cũng rất khó
xử, ha ha”.
Sao đột nhiên cô ta lại ân cần như thế?
Thẩm Quân Tắc vô cùng ngạc nhiên, thậm chí có chút vui mừng.
“Quan trọng là bây giờ, tôi đã nghĩ rất kỹ rồi nhưng vẫn thấy chúng ta
kết hôn không hợp lắm”. Tiêu Tinh gửi mặt buồn.
“Sao lại nói vậy?”.
“Người ta nói hôn nhân là nấm mồ, tôi vẫn còn trẻ, không muốn phải vào mồ sớm như vậy”.
Thẩm Quân Tắc cau mày, bình tĩnh nói:“Không sao, chết sớm thì sớm được đầu thai”.
Tiêu Tinh sững người:“Nhưng anh hơn tôi nhiều tuổi, giữa
chúng ta có sự khác biệt giữa hai thế hệ, không có ngôn ngữ chung. Tôi
rất thích xem phim hoạt hình, phim Hàn Quốc, tiểu thuyết dành cho teen.
Tôi còn thích chơi game online, lướt taobao. Ngày nào cũng ăn trộm rau
nuôi cá. Tôi sợ những hành vi này của tôi sẽ khiến anh phản cảm”.
Nghe cô nói vậy, anh thấy sởn tóc gáy…
Thì ra trong đầu cô chứa đựng những thứ này, chả trách lại
khó hiểu như vậy. “Không sao, sau khi kết hôn mỗi người có cuộc sống
riêng, cô làm gì tôi sẽ không can thiệp”. Thẩm Quân Tắc nói như đang thề thốt.
“Thật sao?”. Tiêu Tinh không kìm được khích anh, “Tôi còn
thích mộng du, điều này thì anh biết rồi đấy. Tôi thường mơ thấy mình
cầm đao truy sát hung thủ, hoặc là mơ thấy mình biến thành ma nữ đi bóp
cổ người khác. Điều này anh cũng có thể chịu đựng được sao?”.
Điều này thì hoàn toàn không thể chịu đựng được! Lúc ở trên máy bay bị cô coi là đạo cụ đã khiến anh khó chịu lắm rồi.
“Không sao, chúng ta sống riêng”. Thẩm Quân Tắc nhăn mặt nói.
“Tôi còn có rất nhiều điều kiện, anh đều có thể đồng ý chứ?”.
“Nói đi”.