
m ở cạnh Trình Thi Thi
ổn định lại hô hấp của mình, nhưng lúc này anh lại lần nữa nhắc tới cái
chủ đề quan trọng đã khiến cho anh cảm thấy vô cùng ức uất, “Thi Thi,
tại sao em lại không tin đây là lần đầu tiên của anh?” Dường như anh rất muốn biết rõ về vấn đề này.
Trình Thi Thi mím môi, dùng sự trầm mặc thay thế cho câu trả lời.
“Tại sao?” Đập vỡ nồi cát hỏi đến cùng, gia tộc của anh xưa nay là thuộc hạng truyền thống lễ giáo.
Trình Thi Thi nhướng nhướng mày, “Bởi vì những hành động việc làm trước đó
của Vương tử Điện hạ ngài.” Lúc nào cũng thích cợt nhã cô, ăn đậu hũ cô, dù nhìn ở khía cạnh nào cũng không giống một chàng thanh niên mới lớn
chưa từng trải qua việc đời, “Hơn nữa kỷ xảo lại còn rất. . . . . .”
Chợt ý thức được mình giống như là đang khích lệ anh, còn chỉ rõ về
phương diện đó nữa, vì vậy cô liền miễn cưỡng nuốt trở về mấy chữ sau
cùng.
“Kỷ xảo lại còn rất thế nào hả?” Nhưng Beard lại nghe được rất rõ ràng, từ mặt ủ mày chau ngay tức khắc biến thành thần thái
sáng láng, “Thi Thi là muốn nói kỹ xảo của anh lại còn rất giỏi, có đúng không?” Nở nụ cười quỷ quái hỏi.
Lật người lại, lần nữa đè lên người Trình Thi Thi, “Thi Thi có thể nói điều này, vậy chứng minh
biểu hiện khi nãy của anh đã làm cho em rất hài lòng? Vậy mới vừa rồi
anh đã làm như thế nào mà khiến em cảm thấy kỷ xảo của anh rất giỏi? Là
thế này phải không?” Một bàn tay đột nhiên nắm giữ bầu vú trắng mịn bên
phải của cô, “Hay là thế này?” Một bàn tay còn lại bất ngờ dò tìm vào
giữa hai chân cô.
Đồ háo sắc! Tính đến hiện tại, đây chỉ mới là cái đánh giá thứ hai Trình Thi Thi dành cho vị Vương tử Điện hạ này.
***
Vì luôn muốn hành động thực tế của mình để chứng minh, cho dù mình đã có
được thể xác của Trình Thi Thi nhưng vẫn sẽ” quấy rầy bám lấy” cô như
xưa, không xa không rời. Sau đó mấy ngày liền Beard đều giống như cục
kẹo cao su, bám chặt sát bên người Trình Thi Thi.
Trừ lúc
làm việc, bởi vì hai người họ không phải làm cùng một ngành; ngoại trừ
lúc ngủ, bởi vì hai người họ không phải ở cùng một mái nhà, thời gian
còn lại hầu như toàn bộ Beard đều là có đôi có cặp cùng chung vượt qua
sát cánh bên cạnh Trình Thi Thi,.
Cứ nói theo hiện tại
thôi, Trình Thi Thi đang ở nhà ăn trưa dành cho nhân viên, Beard liền
rất thân mật ngồi vào vị trí ngay bên cạnh cô.
Nhìn chằm
chằm dáng vẻ nhai kỹ nuốt chậm cho cơm vào bụng của Trình Thi Thi, mỗi
lần như thế anh đều có vẻ mặt thèm thuồng như sắp chảy nước miếng tới
nơi, sau nói với cô: “Thức ăn trong bát của em có vẻ như rất ngon lắm
thì phải?”
Kế tiếp lúc Trình Thi Thi vừa gắp lên một cọng
rau xanh thì anh đột nhiên giữ lại cổ tay phải của cô, rồi cứ thể đem
cọng rau xanh cô gắp lên bỏ ngược lại vào trong miệng mình, “Ừm. . . .
.Đúng thật là rất ngon.” Vừa nghiền ngẫm nhai mà còn vừa nói với vẻ tự
đắc.
Nhóm người đến ăn cơm ngồi ở một cái bàn khác, nếu như không quan sát cẩn thận, đều sẽ lầm tưởng rằng” Người đẹp lạnh lùng”
nổi danh ở công ty đang đút cho Vương tử Điện hạ Beard thân ái của chúng ta ăn, trên thực tế những thứ này nhìn có vẻ như rất thân mật, nhưng
căn bản không phải là như thế, hình ảnh cả sự việc đều chỉ có một mình
Vương tử Điện hạ tự biên tự diễn.
“Quan hệ giữa Thi Thi và
Vương tử Điện hạ hình như tiến triển rất nhanh à nha.” Đường Tĩnh Di
ngồi ở cách họ một cái bàn ăn, nhìn tới cả hai mà không nhịn được phải
trợn mắt há to miệng.
“Ừ.” Johnson ngồi cạnh Đường Tĩnh Di cũng gật đầu phụ họa nói theo.
Hai người bọn họ hiện tại cũng có thể xem như người cùng cảnh ngộ thì phải
thông cảm cho nhau, một người là cô bạn tốt của mình bị người khác bắt
cóc đi mất, chỉ có thể cô đơn ngồi ăn cơm một mình. Người còn lại thì bị cậu chủ của mình vứt bỏ không thương tiếc, cũng chỉ có thể cô đơn ngồi
ăn cơm một mình. Hai người đều cô đơn chiếc bóng nên đã dứt khoát sáp
lại ngồi cùng nhau, khác tổ nhưng lại ngồi cùng một bàn để ăn cơm.
Tuy rằng Johnson Terry không phải là nhân viên Đồ thị, nhưng bởi vì thân
phận đặc biệt của Beard, công ty đã suy tính về mọi mặt để đảm bảo sự an toàn cho anh, vì vậy đã đặc biệt cho phép anh dẫn theo người hầu đến
chỗ làm.
Ăn cơm xong xong, Beard lại bắt đầu đưa Trình Thi
Thi đi dạo vòng quanh trong công ty, Johnson đi theo ở phía sau cách vị
trí bọn họ khoảng chừng 5, 6 mét cố gắng phục vụ hết chức trách của
mình.
Có Trình Thi Thi làm bạn, ngay từ mấy ngày trước
Beard cũng đã đuổi đi quản lý Triệu – Triệu Tích Dương trước đó không
lâu còn luôn theo ở bên cạnh anh bỏ chạy không kịp, lúc ấy quản lý Triệu còn cảm thấy vô cùng oan ức, tưởng rằng trong lúc vô tình không biết
mình đã làm sai chuyện gì đắc tội với vị Vương tử Điện hạ này mới có thể bị đuổi.
Thật ra thì Beard vốn cũng không có hăng hái cùng Trình Thi Thi đơn thuần đi tham quan công ty, chẳng qua anh chỉ là muốn tìm một nơi tương đối kín đáo ở trong công ty để mình có thể dễ dàng
muốn làm gì Trình Thi Thi thì làm, để cùng cô làm cái chuyện kia mà
thôi.
Từ sau lần thành công công thành chiếm đất ở nhà
Trình Thi Thi, sau đó anh phát hiệ