XtGem Forum catalog
Chú Thiền Ký

Chú Thiền Ký

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322570

Bình chọn: 10.00/10/257 lượt.

n, ngươi chờ — Nhan Chú, Nhan Chú, ngươi này lão súc sinh! Không biết liêm sỉ, heo chó không bằng!”

Trong xe ngựa Nhan Chú nhếch bạc môi, từ trong hàm răng thoát ra thanh âm: “Ngươi làm ca ca, tính tình nhưng thật ra rất tốt!”

Cảm giác được nam nhân banh chặt cơ bắp, Tiểu Thiền nắm lấy bàn tay to của hắn: “Ngươi… Ngươi không cần chấp nhặt với hắn …”

“Ngươi gấp cái gì?” Nhan Chú híp lại hai mắt.”Ta nói ta muốn thế nào sao?”

“Ta… Ngươi…” Tiểu Thiền ngập ngừng, “Ngươi tin tưởng ta, hắn thật sự không phải người nào của ta, chỉ là đệ tử của cha ta, cùng nhà chúng ta ở gần…”

Xe ngựa đi càng nhanh, tiếng la của Mã Kiêu cũng dần dần nghe không thấy.

Tiểu Thiền càng sốt ruột, Nhan Chú càng căm tức.

Hắn nửa ngày không lên tiếng, bộ ngực từ từ phập phồng, một tay lấy nữ nhân bên người ôm ngồi trên đùi, âm thanh trầm thấp hỏi: “Ta nói sao, đang yên đang lành như thế nào đột nhiên muốn tảo mộ bái tế, ca ca muội muội hẹn trước gặp mặt tốt lắm, a?”

“Ngươi –” Tiểu Thiền đóng chặt mắt, run giọng nói, “Tùy ngươi nghĩ như thế nào, ngươi… Cố tình gây sự!”

Bàn tay to của nam nhân một phen nắm lấy cổ nàng: “Nói cái gì?”

“Ngươi không phân rõ phải trái!”

“Có phải thấy Mộc Trụ ca của ngươi không nằm trên tay ta, ngươi liền không kiêng nể gì, a” Trong mắt lửa giận tránh đi.”Ta muốn giết hắn còn nhanh hơn so với giết con kiến, hắn tưởng hắn vào quân thị vệ của Đô Ngu Hầu ta sẽ không dám động hắn?”

Cổ Tiểu Thiền căng thẳng, tay quẫy loạn trong không trung, hô hấp dần dần hỗn loạn…

Nam nhân thấy thế, dưới tay lập tức không thể nào ngoan quyết tâm vận sức, trong lòng lửa giận cuồng thiêu nhưng lại không thể không quan tâm nữ nhân trong lòng, ngực phập phồng, mạnh mẽ xoay người nàng qua.

Tùy ý cắn mút quấy đảo cái miệng nhỏ nhắn, tay bắt đầu thoát ý đại chiến.

Ngoại sam thoát lại cởi đến áo lót, ngón tay thô giáp cứng rắn ngón tay chạy trên làn da trắng mịn non mềm như ngọc…

Xả hai ba lần, cái yếm nhỏ màu da đã bị cởi xuống rất quen thuộc.

Từ lúc vật nhỏ có bầu, đã bao lâu hắn không cùng nàng thân thiết? Bàn tay nam nhân vuốt ve bộ ngực sữa cao tròn trắng mịn, ngón cái nắm lấy tiểu anh đào, thỏa mãn than nhẹ ra tiếng: “A — ngươi đúng là tiểu yêu quái mê hoặc người!”

Mặc dù đã là mùa xuân, thời tiết trong núi vẫn rất lạnh, Tiểu Thiền nhẹ rùng mình một cái, trên da thịt trần trụi bên ngoài nổi lên một mảnh đỏ ửng. Nam nhân cầm lấy áo da cừu ở một bên đắp lên thân thể hai người.

Dưới áo da, trong bóng đêm, đầu lưỡi cơ khát của Nhan Chú lướt qua cổ Tiểu Thiền, bộ ngực, dưới nách, rốn, bụng…

Chỗ bụng nhẹ nhàng nổi lên là cốt nhục của hắn…

“A –” nàng duyên dáng gọi to, lưỡi hắn thế nhưng… Nàng hơi hơi vặn vẹo vòng eo, ngón tay ngọc thon dài cắm vào tóc hắn.

Để nàng xuống vị trí thuận tiện, xốc lên váy lót, quần lót đã là một mảnh thấm ướt…

Hắn tiếng cười khàn khàn: “Muốn ta sao? Ân, tiểu tử kia, bảo bối nhi — “

Trong tiếng nói trầm buồn, cứng rắn bộ vị đã vận sức từ lâu tiến quân thần tốc.

Đầy trời hoa nở, sóng nhiệt như thủy triều cuốn lấy toàn thân, nàng nắm chặt hai đấm, hai mắt đóng lại lóe lên là ảo ảnh…

“Ngươi là của một mình ta, cục cưng, phải không?” Mồ hôi nam nhân chảy ròng ròng, dùng sức đỉnh vào trong thân thể nàng.

“Phải không?” Lại đỉnh.

Yêu kiều thốt ra: “Phải…”

“Chỉ có ta một người.”

“A – Phải… phải…”



Nàng miễn cưỡng nằm trong lòng hắn, lệ ào ào chảy xuống.

“Như thế nào, đứa nhỏ…”

“Thối! Ngươi không biết xấu hổ, lúc này còn…”

“Còn như thế nào? Dù sao còn chưa đến, lại làm một lần!”

“Không — a…”

Một xe xuân sắc, chạy theo khắp núi cảnh xuân…

Trong bụng cục cưng sắp được năm tháng … Tiểu Thiền vuốt bụng nhẹ nhàng cười.

Nàng không suy nghĩ nhiều lắm, chỉ cần cục cưng sinh ra là tốt rồi, đây là đứa nhỏ của nàng!

Từ khi tảo mộ trở về, Nhan Chú không nhắc lại chuyện Mộc Trụ, kỳ thật trong lòng nàng không hề an tâm. Nhưng, sau khi có bầu, cả ngày tham ngủ thành quen, nàng thật sự không còn nhiều tâm tư suy nghĩ chuyện khác.

Đã chết dù sao cũng là chết, còn sống vẫn phải tiếp tục sống.

Có khi, nam nhân sẽ biểu lộ ra khát vọng độc chiếm, nàng sợ hãi hay… an tâm?

Lần trước hắn trở về đi hỏi đại phu trong nhà, sau đó tặc cười hề hề nói, chuyện giường chiếu sẽ không để đứa nhỏ bị thương… Thật tu nhân, hắn còn dám đi hỏi đại phu chuyện này, làm cho nàng về sau mặt mũi nào gặp người khác?

Nhưng, hắn vẫn thật cẩn thận, mỗi khi thấy hắn vất vả chịu đựng, vẻ mặt đều là mồ hôi, trong lòng nàng lại cảm thấy ấm áp.

Con người vì sao lại khó hiểu như vậy?

Trầm mama gõ cửa tiến vào: “Tiểu phu nhân, thị nữ của Nhị phu nhân Tiểu Lan lại đây tặng đồ.”

“Nga.”

Cùng hai nha hoàn tiến vào, Tiểu Lan nhu thuận cúi người thi lễ: “Tam phu nhân vạn an! Phu nhân chúng ta hôm kia ra ngoài đạp thanh, gặp được một người, nói là có gì đó muốn đưa cho tam phu nhân, bảo ta đưa tới!”

“Cái gì?” Tiểu Thiền nghi hoặc tiếp nhận hà bao trong tay Tiểu Lan.

Mở ra, trong hà bao là một khuyên tai hơi thô ráp nhưng được làm thủ công thật khéo. Tay Tiểu Thiền phát run, đây là… Đây là lần đầu tiên Mộc Trụ ca kiếm được tiền mua đã