
pháp hỗ trợ nha, anh chẳng lẽ không có thân cận bằng hữu nào có thể giúp
việc này sao?”
Sài thiếu Phong bị tức đến điên rồi, không chỉ là tức cô, càng là tức chính mình.
“Làm ơn ngồi yên nghe anh nói hết được không?” Anh nghiến răng nghiến lợi giảng thanh nói.
“Vậy anh liền nói cho hết nha, không cần lắp bắp như vậy.” Trử San San liếc trắng mắt, cảm thấy chính mình rất vô tội .
Sài Thiếu Phong nhịn không được trừng mắt nhìn cô.
Trử San San cũng không khách khí trừng mắt nhìn lại, nghĩ rằng nếu là muốn đọ mắt to mắt bé với cô, cô tuyệt đối sẽ không thua anh.
Dùng sức hít một hơi, lại dùng lực thở ra . Sài Thiếu Phong điều
chỉnh tâm tình, quyết định một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm
nói đi ra.
“Anh……”
Cố lên , cô lên.
“Anh thích…… e…… eeee……”
Có tiến bộ , thử lại một lần, lần này nhất định phải thành công.
“Anh — Anh thích em, em có nguyện ý làm bạn gái anh không?”
Anh rốt cục thành công nói ra , nhưng là nữ nhân vật chính lại bị dọa ngây người.
Trử San San nghẹn họng trân trối nhìn Sài Thiếu Phong, không tin lời nói mà chính mình vừa rồi đã nghe được.
Anh vừa rồi thật sự nói rằng anh thích cô, còn hỏi cô có nguyện ý làm bạn gái của anh hay không? Đây là thật sao? Cô không có nghe sai chứ?
“Em nói gì đi chứ, San San?” Anh hỏi cô, trong lòng tràn ngập khẩn trương.
“Nói cái gì?” Cô ngơ ngác hỏi, bởi vì tâm trí đang bị choáng quá nặng.
Ngày hôm qua cô mặc dù có nghĩ tới khả năng này, nhưng là chân chính
khi phát sinh thời điểm, cô mới biết được muốn nghĩ trước cũng vô dụng,
bởi vì đầu sẽ trong nháy mắt mà biến thành trống rỗng.
“Trả lời anh em có nguyện ý không?” Sài Thiếu Phong nhanh nhìn chằm
chằm cô nói, bởi vì sự trầm mặc của cô mà anh cảm thấy khẩn trương nói
năng lộn xộn. “Tuy rằng anh biết em cũng thích anh, nhưng anh vẫn muốn
nghe câu trả lời của em, tựa như việc kinh doanh buôn bán, biết rõ đã
nắm chắc thắng lợi, nhưng cũng muốn làm cho đối phương thấy được thành ý của chính mình, như vậy song phương mới có tương lai, không phải sao?”
Trử San San lăng ngốc nhìn anh, nghe không hiểu một chuỗi những lời
nói phía sau của anh là cái ý tứ gì, nhưng là lại tổng cảm thấy hình như có điểm kỳ quái, là làm sao đâu?
Cô suy nghĩ một chút, đột nhiên hiểu được làm sao lại kỳ quái.
“Chờ một chút.” Cô nói,“Là ai nói với anh em cũng thích anh?”
Trái tim đang đập điên cuồng nháy mắt lặng thinh, Sài Thiếu Phong
không tự chủ được giận tái mặt, nhanh nhìn chằm chằm cô, hoãn thanh
nói:“Chẳng lẽ em không thích anh?”
Trử San San cảm giác quanh mình không khí tựa hồ trong nháy mắt ngưng kết lại, hô hấp có điểm khó khăn.
“Em, Em cũng không nói như vậy nha.” Cô thật cẩn thận nói.
“Không nói như vậy là cái ý tứ gì?”
“Chính là……”
“Chính là?”
“Em là nói……”
“Nói cái gì?”
“Chính là cái kia……”
“Cái gì?”
Anh tuy rằng vẫn đứng tại chỗ, nhưng cảm giác lại giống từng bước tới gần, gần gũi cơ hồ sắp áp sát đến mặt cô. Chung quanh tràn ngập hơi thở bức bách của anh, làm cho cô tiến thoái lưỡng nan, cảm thấy khó thở,
rốt cuộc vô lực chống cự, chỉ có thể lựa chọn đầu hàng.
“Hảo, em nguyện ý.” Cô nhanh chóng gật đầu trả lời, tựa như sợ nếu chậm một giây sẽ bị anh nuốt chửng a.
Thật đáng sợ, thật đáng sợ.
Nhưng kỳ quái là, trước kia anh có dùng bộ mặt lạnh như băng đối diện với cô, cô cũng không thấy sợ, chỉ cảm thấy anh đáng đánh đòn, hiện tại sao lại tự nhiên cảm thấy anh thật đáng sợ, sợ anh tức giận nha?
Cô không cho rằng cô sợ anh tức giận từ nay về sau sẽ không để ý tới
cô, cho nên mới có cảm giác sợ hãi như thế, nếu quả thật là như vậy, cô
chính là đã thừa nhận ngày càng để ý đến anh rồi sao?
Không có khả năng, không có khả năng, không có khả năng. Bọn họ vừa
mới quen nhau thời gian không lâu, anh cũng chưa từng đối xử với cô vượt quá tình cảm đơn thuần — chuyện tối hôm qua luôn miệng kêu cô đi ăn bữa tối cùng đuổi cô về nhà, không cần ở lại bệnh viện có lẽ không nên
tính. Cho nên, cô làm sao có thể như thế mà thích anh đâu? Chẳng lẽ cũng chỉ bởi vì anh lớn lên có bộ dáng giống Triệu Quốc sao? Cô hẳn là không có như vậy nông cạn đi?
Câu trả lời của cô làm cho Sài Thiếu Phong không tự chủ được thở dài
nhẹ nhõm một hơi, sau đó đột nhiên cảm giác chính mình giống như một
thanh niên mới lớn đang nếm thử cảm giác tình yêu mà tự buồn cười.
Nhưng loại cảm giác tim đập nhanh hơn, khẩn trương chờ mong lại sợ bị thương tổn này anh cũng không chán ghét, thậm chí cảm thấy nó so với
công việc bình thường có tính khiêu chiến cùng cảm giác kích thích hơn
nhiều. Hơn nữa khi cô gật đầu nhận lời, trong nháy mắt cái loại cảm giác hưng phấn, sung sướng, muốn nắm tay quát to một tiếng “yes” , anh từ
rất lâu rồi chưa từng có .
Cô luôn có thể gây cho anh những cảm xúc bất đồng, tác động rất nhiều đến những phản ứng cảm xúc bình thường mà ngay cả chính mình đều đã
quên.
Cô tại sao bây giờ mới xuất hiện trong cuộc đời anh?
Anh nhìn không chuyển mắt chuyên chú nhìn cô, làm Trử San San có cảm
giác khó thở, cô nhanh chóng mở miệng nói:“Anh vừa rồi nói có cà phê, em hiện tại có thể uống ch