XtGem Forum catalog
Chuyện Cũ Của Lịch Xuyên

Chuyện Cũ Của Lịch Xuyên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328825

Bình chọn: 8.00/10/882 lượt.

thận nghe phản ứng của cơ thể bạn, cảm nhận hương vị nguyên chất của thức ăn xanh. Thời khắc nào cũng nghĩ tới sự khỏe mạnh của thân thể

mình, nghĩ tới những động vật bạn cứu được, nghĩ tới nhân loại, nghĩ tới Trái Đất. Tự nhiên và con người hợp lại làm một, bạn đang dùng hành

động thực tế để cải thiện thế giới, xúc tiến hòa bình. Bạn phải cảm thấy tự hào.”

“Hiểu rồi.” tôi nghĩ nghĩ, đột nhiên hỏi “Tại sao anh vẫn không hỏi nguyên nhân khiến tôi muốn trở thành người ăn chay?”

“Chúng tôi chưa bao giờ hỏi vấn đề này.

Đây là lựa chọn của bạn, không cần chúng tôi đồng ý. Mỗi người đều có

nguyên nhân riêng, chúng ta chỉ có sở thích giống nhau, cho nên tới với

nhau. Ví dụ như hội đọc sách, hội chơi cờ, hội chơi bài, hội câu cá

vậy.”

Đúng là một câu lạc bộ lý tưởng.

“Tôi phải tham gia tất cả hoạt động à?”

“Chúng tôi tổ chức rất rời rạc. Muốn tới thì tới, không muốn tới thì không tới. Có vài người chỉ tham gia vài

lần hoạt động đầu, phát hiện để tiếp tục kiên trì thì quá khó khăn, lại

biến mất.”

“Nam Cung tiên sinh, tôi có thể hỏi anh một vấn đề cá nhân không?”

“Hỏi đi.”

“Tại sao anh trở thành người ăn chay?”

“Như thế này, tôi là dân quê, trước đây

cái gì cũng ăn. Tôi có một em trai, từ nhỏ tình cảm rất tốt, chỉ có điều rất bướng bỉnh, tôi buộc nó đi nhập ngũ, nó đi. Kết quả trong lúc diễn

tập nó xảy ra chuyện, bị nổ tung. Nát bét. Kể từ giây phút tôi nghe được tin đó, tôi không thể ăn tất cả các loại thịt.”

“Thật xin lỗi, tôi không nên hỏi anh chuyện này.” Tôi thì thào nói.

“Không sao, đã lâu lắm rồi.” nói tới

đây, bỗng nhiên anh ta xoay người đi, giọng nói có chút nghẹn ngào :

“Tôi cần im lặng một chút.” Sau đó, anh ta đi vào một căn phòng khác.

Tôi không tham gia lần hoạt động đó, xấu hổ quá nên bỏ đi.

Về nhà, tôi nghiêm trang gửi thư cho các đồng nghiệp làm phiên dịch viên, tuyên bố tôi trở thành một người ăn

chay, nhờ bọn họ chiếu cố một chút. Sau đó, tôi dọn sạch tủ lạnh, vứt

hết tất cả thịt và trứng. Vứt hết đồ ăn vặt, vứt hết thịt bò khô, cá

khô, ruốc. Tôi xách giỏ đi chợ, mua một đống rau, trái cây, đậu hủ, sữa

đậu nành. Tôi ăn rau một ngày, không cản thấy khó chịu lắm, chỉ có điều

buổi tối ngửi mùi thịt dê và cánh gà nướng, cảm thấy vô cùng thèm

thuồng, vội vàng chạy về nhà leo lên giường, chui đầu vào chăn. Sau đó

tôi lại nhịn không được, lại chạy ra đường nhìn, sung sướng phát hiện,

thật ra trong số những đồ nướng cũng có rau, ví dụ như đậu hủ nướng,

khoai tây nướng, bắp nướng, xà lách nướng, nấm nướng, ngoại trừ không

phải thịt ra, thì mùi vị cũng giống nhau! Trời ơi! Quá tốt! Bữa tối liền xử lý ở đây, lập tức ăn no căng.

Hôm sau đi làm, không xịt nước hoa, trên người tản ra mùi rau củ.

Về Bắc Kinh hai tuần, tôi chưa nói

chuyện với Lịch Xuyên lần nào. Văn phòng Lịch Xuyên ở trên lầu, thời

gian đi làm của anh không cố định. Chỉ có lúc đi họp, hoặc vào giờ ăn

trưa tôi mới thấy anh. Lịch Xuyên luôn cố ý gia tăng khoảng cách giữa

tôi và anh, không bao giờ chủ động tìm tôi nói chuyện, tôi cũng không

lại gần anh. Phần lớn thời gian, hai mắt chúng tôi đối diện, gật đầu một cái, đều tự lấy đồ ăn, đều tự về chỗ ngồi, ngay cả nói chuyện cũng

không có. Lịch Xuyên cũng không gọi điện thoại cho tôi, ngoại trừ cần

cho công việc, cũng không gửi email cho tôi.

Tôi rất đau khổ, nhưng tôi không cần.

Chỉ cần biết rằng tôi và Lịch Xuyên ở trong cùng một tòa nhà, chỉ cần

mỗi ngày được nhìn anh một lần, cho dù không nói câu nào, tôi cũng cảm

thấy mỹ mãn. Không cần điều kiện gì, tôi không thể move on, tôi kém cỏi

như vậy đấy.

Cơm trưa của CGP đối với người ăn chay

đúng là một sự khảo nghiệm lớn. Vì nhân viên làm việc ở đây, 80% là đàn

ông tràn đầy sinh lực, không thịt không vui, còn phụ nữ đều là những

người thích hải sản. Tôi phát hiện, những gì tôi có thể ăn, chỉ có bánh, cơm, trái cây và salad. Hơn nữa, sau khi ăn xong, lại đói rất nhanh.

May mà tôi có người cùng phe. Vì ăn uống điều độ và hình thể, Emma trên cơ bản cũng ăn chay. Lâu lâu Emma cũng

ăn một ít cá, số lần không nhiều lắm. Emma ăn rất nhiều tương salad,

thật ra đó cũng là chế phẩm chứa thành phần sữa rất lớn. Tôi thì ngay cả tương salad cũng không ăn, tôi chỉ ăn rau. Vài nữ phiên dịch viên trong công ty hay ngồi cạnh nhau ăn tám chuyện, tôi vừa ăn vừa nghe. Có khi

vụng trộm liếc một cái Lịch Xuyên đang ngồi ăn cơm một mình ở chiếc bàn

xa xa. Lịch Xuyên vẫn đẹp trai như vậy, chỉ có điều hơi gầy. Mặc đồ tây

thẳng thớm, thật thần bí, thật mê người. Anh chưa bao giờ nhìn tôi.

“Này, tụi bay đọc thông báo tổng bộ gửi

xuống chưa?” Emma nhỏ giọng nói “Lịch Xuyên từ chức tổng tài CGP, chuyển sang làm Kiến trúc sư trưởng CGP, giáng tận hai cấp, mọi người biết có

chuyện gì xảy ra không?”

Một phiên dịch viên khác tên A Thiến

cười nói : “Tao cũng thấy kỳ. Vậy bây giờ Giang tổng không phải thành

thủ trưởng của anh ta sao?”

“Thủ trưởng gì, Giang tổng là CEO, anh

ta là owner, hiểu chưa? Giang tổng cùng lắm chỉ là làm công thay nhà họ

Vương thôi. Anh ta không làm Tổng tài phần lớn là vì anh ta sợ mệt, nghe nó