
được hi vọng. “Vương Kim Vĩnh là ân nhân
của em, em không thể rời khỏi ông ấy!” Thủy Y đau khổ nói . “Mười năm
nay, ông ấy giống như là cha của em, ông của Tư Long vậy! Em không thể
nói đi là đi.” “Giữa các người lại trong
sạch như vậy, em lấy thân phận gì đợi ông ấy. Bên cạnh đây?” Cương Triệt ghen tỵ nói. “Quan hệ các người bây giờ quá ám muội, anh làm sao có thể chịu được em cùng một người đàn ông xa lạ ở cùng một chỗ, hơn nữa còn
rất thân mật.” “Em lấy.” Thủy Y không dám
nói ra chân tướng sự thật. Thân phận 『 Con gái 』 để hiếu thuận với ông.
Đúng vậy. Nhiều năm như vậy cô sớm coi Vương Kim Vĩnh là ba của cô, chỉ
thiếu chưa có mở miệng gọi ông một tiếng. “Đáng ghét!” Cương Triệt đã mất nhẫn nại. “Vậy rốt cuộc lúc nào thì em mới có thể đi theo anh đây?” “Chờ đến khi ông ấy chết.”
Thủy Y cắn răng nói. Trừ phi Vương Kim Vĩnh chết nếu không cô nguyện ý
dùng thời gian cả đời để đền đáp lại ân tình của ông. Cương Triệt giận đến nói
bừa mất đi lý trí mà rống to bộ dáng có vẻ tàn ác. “Vậy hiện tại anh lập tức phái người đi giết ông ta!” “Không được!” Thủy Y liều chết mà ngăn cản . “Em sợ anh em của anh làm
không đủ sạch sẽ gọn gàng sao? Được! Vậy thì anh tự mình động thủ, cách
tốt nhất chính là hạ độc trong nước của ông ta” —— Cương Triệt lạnh nhạt nói trong tròng mắt hiện lên sát khí. “Anh điên rồi! Cương
Triệt!” Thủy Y giận dữ kêu to. “Anh còn chưa hiểu sao? Chúng ta đã không con là đứa bé nữa, giữa chúng ta không còn có cái loại bất chấp tất cả
như thiêu thân lao vào lửa giống như tình yêu kia của chúng ta đã quá xa vời! Bây giờ em có ràng buộc còn có những quan tâm không bỏ được. “Vương Kim Vĩnh sẽ là ràng
buộc và quan tâm của em sao?” Cương Triệt lửa ghen ngất trời giận không
kềm được nói. “Ân tình! Ân tình! Nói ra thật là dễ nghe! Anh nhìn thấy
trong tim của em, anh căn bản so ra kém Vương Kim Vĩnh có phải hay
không?” “Cương Triệt đừng vu khống em!” Thủy Y đau khổ mà cầu khẩn. “Thủy Y!” Cương Triệt nắm
lấy bả vai của cô dùng sức lắc lắc. “Chẳng lẽ em không hiểu, vì lấy được em cái gì anh cũng nguyện ý sao?” “Yêu, tại sao anh đau khổ
như vậy chứ? Yêu không phải là nên tràn đầy ngọt ngào, vui vẻ sao?” Cô
cắn môi dưới mặc cho nước mắt chảy xuống không ngừng. “Thủy Y! Chỉ cần em đi theo anh, em sẽ làm cho em hạnh phúc ! Không bao giờ đau khổ nữa.” Cương
Triệt nhẹ nhàng hôn lên nước mắt của cô yêu cầu. “Đi theo anh.” “Không!” Thủy Y dùng sức mà đẩy anh ra, đau lòng mà nghiêng đầu. “Không!” “Đáng ghét!” Cương Triệt
giận dữ giống như con cọp giương nanh múa vuốt hận không được một hớp
nuốt Thủy Y vào trong bụng. “Nói —— em chọn ông ấy hay là chọn anh?” “Cương Triệt cầu xin anh! Đừng làm người khác khó chịu.” Máu trên người Thủy Y dường như cũng đông cứng lại. “Đáp án này đã rất rõ
ràng.” Cương Triệt trợn mắt nhìn chằm chằm kiềm chế xuống cảm xúc sắp
bộc phát vô tình nói: “Được! Xem như cô lợi hại! Hừ! Tôi đường đường là
trùm xã hội đen muốn phụ nữ nào mà không có! Mười năm trước Hướng Thủy Y xấu xa căn bản không xứng với tôi, mười năm sau Hướng Thủy Y mù lại
càng không xứng với tôi!” Anh tiếp tục ác độc nói. “Đời này có vô số phụ nữ tâng bốc tôi, nịnh hót tôi, chủ động muốn cùng tôi! Tôi không thiếu
một Hướng Thủy Y!” Tâm Thủy Y giống như bị xé thành hai mảnh cực kỳ đau khổ. Cương Triệt nhanh chóng mặc quần áo vào chuẩn bị rời đi. “Cương Triệt” Anh đã đi chưa? Anh lại rời khỏi cô một lần nữa sao? Nước mắt to lớn từng giọt
từng giọt mà chảy xuống, cô đứng ở trong góc khóc rống nghẹn ngào. Chỉ
chốc lát sau cửa phòng phát ra một tiếng bịch. Cô cảm thấy lục phủ ngũ tạng cũng bị nhéo thành một đoàn cả người đau khổ không chịu nổi. “Cương Triệt.” Cô tuyệt
vọng mà hô to. “Đừng! Đừng rời khỏi em!” Cô bỗng dưng đứng dậy mở cửa
chạy như điên xuống lầu, lại nhớ ra mình vốn không nhìn thấy gì, không
cẩn thận cô đạp cầu thang trống không. Ái — cô phát ra một tiếng hét
thảm té xuống từ trên cầu thang. Ở giữa không trung đột nhiên có người đưa tay ôm lấy cô. “Thủy Y!” “Cương Triệt.”Taycủa cô quơ lung tung ở trong không khí. “Vội cái gì? Có bị thương không?” Thấy cô té xuống, trong nháy mắt đó trái tim của anh cơ hồ sắp ngừng. “Anh chưa có đi? Không có rời khỏi em.” Cô khóc đến ruột gan đứt từng khúc. “Thật xin lỗi. Anh không
nên nói những lời tổn thương em. Anh chỉ là.” Anh hối hận thêm. Ông
trời! Tại sao ông có thể đối với Vương Kim Vĩnh có tình có nghĩa, đối
với tôi lại vô tình vô nghĩa đây? “Cái gì cũng đừng nói.
Cương Triệt hai tuần sau hãy đi!” Hai mắt cô đẫm lệ cầu xin. “Để cho em
được hưởng thụ những ngày chỉ có hai người được không? “Thủy Y, em muốn hành hạ
anh đến khi nào đây?” Cương Triệt đau khổ vô cùng. “Em không phải thấy
anh moi trái tim ra giao thì mới tin tưởng anh yêu em sao? Hay là muốn
anh tiếp tục chờ đến khi tóc hai chúng ta trắng xoá?” Anh nổi giận nói.
“Anh thật là một người đàn ông không có ích lợi gì, chẳng những không
nắm được người phụ nữ yêu thương, cũng không có biện pháp rời khỏi cô
ấy!” Cô dùng môi ngăn chận cái
miệng của anh không để cho anh nói thê