
nguyện, hợp thì đến không hợp thì
đi. Nhưng người phụ nữ kia dã tâm quá lớn, muốn làm phu nhân bang chủ
Long đường. Anh ta không chút khách khí mỉa mai cô gái kia, nói Hiên
Viên Diêu anh ta muốn dạng phụ nữ nào mà chẳng có? Một con đàn bà dâm
đãng mà cũng dám nói chuyện yêu đương trước mặt anh ta? Người phụ nữ đó
tức điên lên liền cầm dao gọt hoa quả trên bàn đâm về phía anh ta. Không ngờ cô ta ra tay, Hiên Viên Diêu hơi giật mình, nhưng không đến một
giây, Thang Á Nam đã chạy tới, chặn một dao đó. Máu chảy lênh láng, gần
như phá nát gương mặt. Từ ngày đó, anh ta bắt đầu vứt bỏ toàn bộ thành
kiến, xem Thang Á Nam như anh em.
Lúc này, Hiên Viên Diêu đứng trên đường phố thành phố C, nhìn cửa
hàng đối diện. Đó là cửa hàng quần áo của Trịnh Thất Muội. Cô đang chuẩn bị đóng cửa, tính toán sổ sách xong, tắt đèn. Thang Á Nam đóng cửa tiệm giùm cô. Hai người cùng nhau về nhà Trịnh Thất Muội.
Xa xa, anh ta thấy Trịnh Thất Muội nói câu gì đó, khiến Thang Á Nam
đứng im bất động, Trịnh Thất Muội lại lợi dụng lúc đó mà chạy đi, Thang Á Nam dại ra trong chốc lát rồi ngay lập tức đuổi theo. Anh ta nhìn Trịnh Thất Muội bỏ tay Thang Á Nam ra nhưng nhanh chóng lại nắm chặt lại.
Khoé môi Hiên Viên Diêu cong cong, vô thức cười nhẹ. Dựa người vào
xe, khóe môi cười cười, ý tứ không rõ. A Long đứng bên cạnh, cẩn thận
quan sát sắc mặt anh ta. Ngày hôm qua, thiếu gia đột nhiên nói muốn tới C sắp xết chút việc, tất cả mọi người không biết anh ta muốn làm gì. Bộ
dạng Hiên Viên Diêu lúc này tựa như là muốn đi thăm Thang Á Nam? Thật
sao? Đúng không?
Hiên Viên Diêu lấy bật lửa trong túi xách ra. Nhìn ánh lửa chớp động, ánh mắt hơi liêm diêm. Hôm nay là sinh nhật Thang Á Nam, năm ngoái, anh còn hôn mê, năm trước nữa, bọn họ cùng nhau chúc mừng. Mà bây giờ, cảnh còn người mất.
Chúc mừng sinh nhật. Thang Á Nam. (Ladybug: Nghe tới đây sao cứ như là HVD yêu thầm TAN ý!!!)
Anh ta tin Thang Á Nam và Trịnh Thất Muội, sau này sẽ thật hạnh phúc!
“Một người là đối thủ”
Lần đầu tiên biết Kỳ Lân đường, Hiên Viên Diêu vừa mới rời khỏi người một người phụ nữ. Cái tên đó làm cho lòng anh ta khó chịu thật lâu, bởi vì Kỳ Lân đường vừa mới phá một vụ làm ăn của anh ta. Vụ buôn bán vũ
khí cho quân đội Trung Đông cũng bị gã đó phá hoại. Anh ta không có cách nào bình tĩnh, từ ngày đó, ba chữ Kỳ Lân đường này bắt đầu án ngự trong lòng anh ta.
Sau đó rốt cuộc anh ta cũng biết, người đàn ông đó là con một nhà làm quan. Cố Học Võ, một người trầm ổn cơ trí, không có những tật xấu của
đám công tử thiếu gia. Là một đối thủ đáng gờm. Lá gan của người đó rất
lớn, phương pháp bồi dưỡng tâm phúc của anh rất giống Long đường. Anh
rất giỏi giang nhưng cũng rất lạnh lùng, ít cười. Ít nhất là lúc ở nơi
công công, ảnh do anh ta bảo người chụp lại không có cái nào Cố Học Võ
cười, cho dù có tình cờ chụp được những tấm Cố Học Võ cong khóe môi,
nhưng nụ cười đó cũng không chạm tới đáy mắt.
Cho đến khi cô gái kia xuất hiện, Chu Oánh, lúc đó trên mặt anh mới
như có sức sống. Nhưng còn chưa đủ. Hiên Viên Diêu muốn biết, rốt cuộc
Chu Oánh này có địa vị gì trong lòng Cố Học Võ? Tháng đó, anh ta phá ba
vụ làm ăn của Kỳ Lân đường. Anh ta muốn biết, người đàn ông đó có để ý
hay không.
Nhưng anh ta đã phải thất vọng. Cố Học Võ không có một chút phản ứng, còn rất bình tĩnh đi cùng cô gái kia. Có nghĩa là anh yêu mỹ nhân không cần giang sơn. Hiên Viên Diêu yên tâm, không để Cố Học Võ ở trong lòng. Sau đó, mọi chuyện lại phát triển ngoài dự kiến. Cô gái họ Chu kia mắc
bệnh, bỏ đi.
Anh ta biết Cố Học Võ tìm cô ta nên động tay động chân, chặt đứt mọi
thông tin về Chu Oánh. Vài lần, Cố Học Võ gần như sắp tìm ra, lại bị anh ta phá. Anh phá việc làm ăn của anh ta, anh ta sẽ làm cho anh không tìm được cô gái của mình, rất công bằng.
Trong mấy năm đó, Kỳ Lân đường và Long đường đấu tranh gay gắt. Bề
ngoài, hai bên chưa từng thật sự chạm trán nhưng trên thực tế, Long
đường mà phá một vụ làm ăn của Kỳ Lân đường thì bên Kỳ Lân đường cũng sẽ đáp lễ lại. Cứ như vậy nhiều năm đó, không thể nói rõ ai tổn thất nhiều hơn. Dường như, không có ai thắng.
Sau đó anh ta lại biết được nguyên nhân Kỳ Lân đường hết lần nay đến
lần khác thuận lợi. Thang Á Nam, tên chết tiệt đó, không chỉ là người
của anh ta mà còn là người của Kỳ Lân đường, một chân đạp hai thuyền,
vừa giúp Kỳ Lân đường, lại vừa bảo vệ Long đường.
Khi anh ta biết tin này liền tức giận tột cùng nên không chút nghĩ
ngợi nổ súng vào Thang Á Nam. Viên thứ nhất, viên thứ hai, viên thứ ba.
Đến viên đạn thứ ba, cơn tức giận đã tiêu tan phân nửa, anh ta tự nhủ,
chỉ cần Thang Á Nam mở miệng xin tha, anh ta sẽ không bắn viên thứ tư.
Nhưng Thang Á Nam không hề mở miệng chỉ thản nhiên đón nhận cái chết.
Anh ta không có lựa chọn mà bắn phát thứ tư. Trong lòng lại hận Cố
Học Võ, tên chết tiệt, đều tại anh, nếu không phải vì Cố Học Võ, sao anh ta có thể nổ súng vào anh em của mình?
Anh ta luôn tìm cơ hội khiêu khích Cố Học Võ. Trước khi anh biết chi
tiết về Lý Lam, anh ta đã biết hết mọi chuyện, lại vận dụn