XtGem Forum catalog
Cô Dâu Bất Đắc Dĩ Phần 2

Cô Dâu Bất Đắc Dĩ Phần 2

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329931

Bình chọn: 7.00/10/993 lượt.

ười là huynh đệ”

Thời niên thiếu lần đầu tiên Hiên Viên Diêu gặp Thang Á Nam, trong

mắt hiện lên vài phần khinh thường. Thân thể gầy nhỏ, bộ dạng nhìn như

người suy dinh dưỡng. Tuy rằng anh ta nhỏ tuổi hơn Thang Á Nam nhưng

không hề thấp hơn Thang Á Nam bao nhiêu.

“Anh muốn làm vệ sĩ của tôi?”

“Phải.” Thang Á Nam gật đầu, anh dụng tâm vào Long đường không phải là vì hôm nay sao?

“Anh có thể làm được gì?”

Thang Á Nam hơi giật mình, lắc lắc đầu: “Bây giờ, cái gì tôi cũng không biết, nhưng tôi có thể học.”

“Vậy anh đi đi.” Hiên Viên Diêu mỉm cười, ánh mắt đầy mỉa mai: “Chờ học xong rồi nói sau.”

Một câu nói vô cùng đơn giản lại làm cho Hiên Viên Diêu trong thời

gian ngắn phải thay đổi quan điểm. Cha mẹ Thang Á Nam mất sớm, anh không được học tập tới nơi tới chốn. Tiếng Anh chỉ biết nói chút ít, còn ngữ

pháp gì gì đó thì hoàn toàn không biết, cũng không hiểu. Kiến thức không có bao nhiêu.

Anh được cho đi học trung học, trên thực tế, Hiên Viên Diêu liên tiếp nhảy lớp nên cũng là học sinh trung học. Thang Á Nam và anh ta cùng đi

học, anh ta lại nhìn thấy tên ngốc kia cái gì những không biết. Ngày

ngày chúi đầu học những chủ nghĩa nhàm chán trong sách, đối với anh ta

mà nói bài vở chẳng khác nào thiên thư.

Anh ta luôn chờ đến lúc được chế giễu, không chỉ thế còn giật dây

những bạn học khác kiếm chuyện với Thang Á Nam. Giày của Thang Á Nam lúc nào cũng có thể xuất hiện một cây đinh, một đống bã kẹo cao su. Trên

mặt anh cũng thường xuyên xây xát. Anh ta rất thích nhìn bộ dạng chật

vật đó của Thang Á Nam.

Có lẽ Thang Á Nam biết những chuyện này là do anh ta làm mà cũng có

lẽ là không. Nhưng chuyện đó không quan trọng. Quan trọng là…. Thang Á

Nam vẫn luôn nhẫn nhịn. Trong một năm, anh đã đọc hết sách giáo khoa

trung học, chuẩn bị thi vào cùng trường đại học với anh ta. Không riêng

gì bài vở mà cả võ nghệ cũng vậy. (Ladybug: Hơi quá à….)

Mỗi ngày Thang Á Nam đều rất nỗ lực cho những việc này, tuy anh ta

không chứng kiến toàn bộ nhưng anh ta vẫn biết khá rõ. Từ lúc đó, anh ta đối với cậu thiếu niên này có thêm vài phần thán phục, nhưng mà anh ta

sẽ không nói ra điều đó. Là người đứng đầu Long đường, anh ta không được có nhược điểm. Cho nên cái gì anh ta cũng phải học.

Anh ta rất mê chơi, mỗi lần có món gì đó kích thích là lại lao vào

ngay lập tức. Lão gia lo lắng cho anh ta nên ra lệnh cho Thang Á Nam đi

theo, lúc nào cũng phải cũng chú ý xem anh ta đang làm gì.

Anh ta lại bắt đầu thấy Thang Á Nam phiền phức. Cảm thấy anh giống

như cái đuôi của anh ta. Ghét nhất là ngày nào cũng phải thấy cái bản

mặt như anh ta thiếu tiền anh. Ở trước mặt cậu chủ Long đường, ai dám ho he gì? Cho nên có một lần, anh ta cố ý tìm hai cô gái, đưa bọn họ lên

giường, lệnh cho Thang Á Nam phải ở lại.

Anh ta nói: “Không phải anh là vệ sĩ của tôi sao? Nếu là vệ sĩ, vậy

tôi làm gì, tất nhiên anh cũng đi theo, lỡ như hai cô gái này có ý đồ,

muốn hại tôi, anh vắng mặt thì tôi phải làm sao?”

Anh ta rõ ràng là cố ý. Mà Thang Á Nam chỉ trừ thân thể hơi cứng

ngắc, còn mặt không chút thay đổi. Ngày đó anh ta cùng hai cô gái chơi

bời một buổi tối, cho đến khi hai cô gái kia hôn mê bất tỉnh, anh ta vẫn không bỏ qua. Sau khi xong việc nhìn Thang Á Nam, anh ta phát hiện anh

vẫn đứng đó, bất động.

“Chịu đựng giỏi lắm.”

Người càng trẻ, năng lượng càng dồi dào. Lúc triền miên cùng hai cô

gái kia, anh ta vẫn luôn quan sát phản ứng của Thang Á Nam. Phát hiện

anh thật sự không có phản ứng.

“Thang Á Nam, anh chịu đựng quá giỏi hay là căn bản anh không có dục vọng?”

Thang Á Nam không nói. Vô dục tắc cương (Không mong muốn thì sẽ cương trực). Đạo lý này, anh ta hiểu. Không muốn người khác nắm được nhược

điểm thì nhất định không thể có dục vọng.

“Thang Á Nam, tôi nhất định sẽ tìm ra nhược điểm của anh.” Hiên Viên

Diêu hừ lạnh, bảo Thang Á Nam đi giải quyết hai cô gái kia. Hai nữ nhân

kia trước đó đã bị anh ta xé rách quần áo. Nếu Thang Á Nam muốn quẳng

bọn họ đi thì nhất định phải động vào người của họ.

Trên cơ thể vừa mới bị anh ta chơi đùa, khắp nơi đều là dấu tay và

hương vị tình dục. Anh ta không tin Thang Á Nam còn có thể nhẫn nhịn.

Anh ta nhìn Thang Á Nam, lúc anh đưa hai cô gái kia ra ngoài, giống như

là đang bưng hai củ cải trắng vậy. Hoàn toàn không có một chút dao động, thậm chí mắt anh cũng không có chút phản ứng. Một khắc đó, anh ta lại

nổi giận.

Từ ngày đó, anh ta không ngừng khiêu chiến giới hạn chịu đựng của

Thang Á Nam. Anh ta chạy đến vùng cực, đến núi tuyết, chơi nhảy bungee.

Cái gì nguy hiểm thì chơi cái đó. Vậy còn chưa đủ, anh ta thấy một nhóm

hắc bang ngứa mắt liền một mình tới cửa khiêu khích lão Đại đối phương.

Đó không phải là lấy một địch mười thì có thể nói là tự tìm đường chết.

Thang Á Nam vẫn đi theo anh ta, mỗi lần có nguy hiểm, đều che chắn

trước mặt anh ta trước tiên, vết thương trên người Thang Á Nam, so với

anh ta còn nhiều hơn. Anh vẫn xem đó như là anh đang giả vờ.

Cho đến ngày đó. Anh ta qua lại với con gái lão Đại một nhóm hắc

bang. Đây vốn là chuyện anh tình tôi