
vợ, lại chuyển hướng về phía con gái,「 Mẹ con
hơi nóng nảy một chút, nhưng cũng là mẹ con, không thể đối đãi với mẹ
con như vậy.」
Ông vẫn chưa khuyên nhủ vợ như Nhan Bái Dung mong muốn, ngược lại
yêu cầu con gái khống chế tính tình, đừng có duy trì phản đối ý kiến với vợ.
Ông dời tầm mắt lên trên người của Hạng Dư Khang,「 Hiện tại cậu đang làm cái gì? Cậu làm thế nào mà quen biết với Tiểu Dung?」
Nhằm vào vấn đề của Nhan Bá Nguyên, Hạng Dư Khang ngồi nghiêm chỉnh
trả lời:「Hiện tại ban ngày con lái tắc xi, buổi tối học đại học ban đêm, còn như làm thế nào quen biết Tiểu Dung, là vì có một ngày cô ấy ngồi
tắc xi của con.」
Anh nói xong, trừ bỏ Nhan Bá Nguyên và Nhan Bái Dung, thì mọi người
đều ồ lên. Không biết là vì công việc và bằng cấp của Hạng Dư Khang
không xứng với Nhan Bái Dung, hay là đối với chuyện hai người quen biết
mà cảm thấy giật mình?
Đây đối với Diêu Tuấn Khiêm hôm nay làm người tiếp khách mà nói, là
cực kỳ không thể tiếp nhận, làm thế nào cũng không tưởng tượng được anh
ta đã hao tổn tâm cơ theo đuổi Nhan Bái Dung, nhưng lại chọn một người
đàn ông mà mọi thứ đều không bằng anh ta?
Lại còn là một tài xế tắc xi! Cô ấy đem xe danh tiếng trăm vạn của
anh ta trở thành đống sắt vụn sao? Trong lòng anh ta có phần không thích thú.
「 Lái tắc xi?!」 Diêu Tuấn Khiêm cố ý kêu lên. Mắt thấy mọi người chú ý đến chỗ anh ta, nhất là mắt đẹp nhìn chằm chằm vào Nhan Bái Dung
không tha, buông ra nụ cười của một kẻ xảo trá,「 Nếu muốn đổi công việc
thì có thể tới tìm tôi, công ty chúng tôi đang mời ứng cử viên quản lý
tài xế.」
Nhan Bái Dung hung tợn trừng liếc Diêu Tuấn Khiêm, cô vốn đã rất
chán ghét anh ta, giờ lại nghe thấy những lời này của anh ta, cô tức
giận đến muốn đuổi anh ta đi.
Cô nhỏ giọng nói với Hạng Dư Khang:「Đừng để ý tới người nhàm chán
này!」 Sau đó quay đầu nhìn về phía cha,「Khang nói là sự thật, con là
ngồi xe tắc xi anh ấy lái mới biết anh ấy.」
Cô dám ở trước mặt hứa hẹn, là hiểu rõ cha sẽ không vì công việc thấp kém mà khinh thường người ta.
Nhan Bá Nguyên gật gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc nhìn không ra khác
thường, ông ấy nhìn Hạng Dư Khang, hỏi:「 Cậu sẽ lái tắc xi cả đời sao?
Cậu có mong đợi gì ở tương lai?」 Cùng bật ra với lời này là ánh mắt tinh nhuệ.
Thần sắc của Hạng Dư Khang chợt tắt, nghiêm túc trả lời:「 Trước kia
đến Đài Bắc, tôi không có thành thạo một nghề nào, cho nên con chỉ có
thể chọn công việc có thể làm được, chính là lái tắc xi. Bác trai, con
sẽ không lái tắc xi cả đời, hiện tại lái xe chỉ là vì sinh kế, chờ sau
khi con tốt nghiệp, con sẽ tìm một phần công việc có liên quan đến sở
học hiện tại.」
Nhan Bá Nguyên thản nhiên nhìn Hạng Dư Khang, cũng không dễ dàng
buông tha cho anh.「 Như vậy, cậu muốn làm thế nào để cho tôi an tâm giao con gái cho cậu? Tuy rằng nói còn quá sớm, nhưng, muốn làm con rể của
tôi tuyệt đối không chỉ là có một phần công việc vững chắc là được.」
Lời nói của Hạng Dư Khang mặc dù nói tứ bình bát ổn (sóng yên biển
lặng), không có thêm mắm thêm muối, nhưng đây không phải là đáp án Nhan
Bá Nguyên muốn nghe, ông có một phần chờ mong đặc biết đối với Hạng Dư
Khang, chờ đợi có thể từ trong miệng của anh ta nghe được chí hướng của
anh ta.
Nhan Bái Dung nghe xong vô cùng khẩn trương,「 Ba……」
「 Con gái, nếu đối tượng của con tầm thường không có chí tiến thủ,
thì không phải đã phụ lòng ba dạy con từ nhỏ sao? Ánh mắt chọn đàn ông
của con cũng chỉ là vì bộ dạng đối phương xinh đẹp, không để ý anh ta
chỉ là một cái gối thêu hoa sao? Làm vợ chồng là chuyện cả đời, con ở
trong loại gia đình này của chúng ta cũng đã nghe biết, tuyệt đối không
thể chấp nhận người chồng chỉ là một phàm phu tục tử (người thường).」
Những lời nói quả thật là đang nhắc nhở Nhan Bái Dung trăm ngàn đừng bị tình yêu làm cho hôn mê đầu óc, mà xem nhẹ bên trong của người đàn
ông.
Lời nói của cha cũng không phải là không có lý, nhưng mà chỉ vì Hạng Dư Khang không phải là lớn lên ngậm thìa vàng, thì xem thường thành tựu tương lai của anh ấy, không khỏi quá mức võ đoán à. 「 Ba, nhưng mà……」
「 Tiểu Dung, lời bác trai nói đúng.」 Hạng Dư Khang ngăn trở Nhan Bái Dung tiếp tục biện hộ cho anh, thái độ nghiêm cẩn, ánh mắt xinh đẹp
sáng ngời nói:「 Bác trai, con sẽ không ở thời điểm chưa làm được gì mà
yêu cầu bác gả Tiểu Dung cho con, đương nhiên phải chờ sau khi con có sự nghiệp mới dám mở miệng với bác.」
Chu Mĩ Quyên đột nhiên ở bên cạnh chen mồm vào,「 Thời điểm nào? Chắc không phải là muốn Tiểu Dung chúng tôi chờ hai, ba mươi năm chứ? 」Thanh âm cao vút có vẻ rất cay nghiệt.
「 Mẹ, cho dù hai, ba mươi năm con cũng nguyện ý chờ!」 Nhan Bái Dung
lập tức phản kích, rồi nắm chặt tay của Hạng Dư Khang, biểu đạt quyết
tâm của cô.
Hạng Dư Khang rất là cảm động, cầm ngược lại tay nhỏ bé của Nhan Bái Dung, che chở ở trong lòng bàn tay.
Chu Mĩ Quyên giận không thể át, nhưng ánh mắt lợi hại của chồng đã cản trở chê bai của bà.「 Tùy anh!」 Bà thở phì phì nói.
Nhan Bá Nguyên tiếp tục vấn đề vừa rồi,「 Giọng điệu của phu nhân tôi không tốt, nhưng vấn đề của bà ấy cũn