Duck hunt
Cô Gái Zombie Đi Đâu Thế

Cô Gái Zombie Đi Đâu Thế

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323943

Bình chọn: 9.5.00/10/394 lượt.

a được vấn đề?” Ánh sáng trong mắt Ngọc Phong

Tử không rõ lắm, không biết đang suy nghĩ cái gì.

“Đó là do ông

quá ngu ngốc! Mau thả tôi ra!” Bạch Hi thở phì phò, ông nói lâu như thế, ta vẫn là bị định ở chỗ này không nhúc nhích được? Mà ông ta ngay cả

một chút áy náy đều không có??

“A, a, được được, tiểu gia hỏa

đừng có gấp.” Ngọc Phong Tử có chút xấu hổ đi đến chỗ Bạch Hi, phách

phách hai tiếng điểm trên người Bạch Hi.

“Phù......” Bạch Hi hoạt động gân cốt.

“Tiểu gia hỏa này, ta thấy gân cốt cậu được lắm, mi thanh mục tú, muốn theo

lão nạp hay không?” Ngọc Phong Tử có chút đắc ý nhìn Bạch Hi.

Tuy rằng trước kia hắn là phế vật không thể tu tiên, nhưng bây giờ khác

xưa rồi, bây giờ hắn muốn dạy dỗ đồ đệ thì vẫn dư sức.

“Không

cần, người dạy ta chỉ có Phạn Phạn, huống hồ tu tiên? Bây giờ đều là Dị

Năng Giả, ta tu tiên để làm gì?” Bạch Hi không cho là đúng.

Mẹ

kiếp...... Tiểu gia hỏa ngươi làm sao thế? Người bình thường không phải

đều hoan hô nhảy nhót trực tiếp đồng ý sao? Đây là làm sao? Đây là đảo

Mê Nha Độc, người có thể sống ở đây, có ai là người thường? Tu tiên?

Đừng nói giỡn, tộc của ta đã là nhân loại cuối cùng có thể tu tiên, bọn

họ đều đã đi rồi, huyết mạch ở đâu ra? Ngươi cho rằng muốn tu liền tu

được sao? Ngươi có tiên căn sao! Trừ phi chính hắn và Phỉ Nhi tạo ra một đứa bé, thì còn có khả năng tu tiên......

“Tiểu gia hỏa......

Cậu xác định không cần? Không phải tu tiên, là tu hành.” Ngọc

Phong Tử vểnh cái nét mặt già nua lên, cho hắn xin, nể mặt hắn một chút, hắn lần đầu tiên thu đồ đệ mà!

“Không cần.” Bạch Hi lắc đầu, thái độ kiên quyết.

“Ông vẫn là mau mau đưa tôi trở về đi, tôi muốn về bên cạnh Phạn.” Bạch Hi

rất lo lắng! Phạn Phạn nhất định đang còn chờ cậu! Không thể ở trong này chậm trễ thời gian với lão quái vật không biết bao nhiêu tuổi này được.

Sắc mặt Ngọc Phong Tử có chút âm trầm...... Tiểu gia hỏa này, thật là không biết tốt xấu......

Nếu đã như vậy......

“Phách.” Ngọc Phong Tử đánh một cái liền khiến Bạch Hi hôn mê.

“Hừ, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, không biết là tính khí lão quái vật nhiều tuổi không tốt sao? Hừ, đánh cái đít nhỏ của cậu! Được

theo ta mà còn dám dựng râu trừng mắt, giật tóc của cậu! Ai bảo không

chịu làm đồ đệ của ta!......” Mặt trời vừa lặn là lúc bóng tối bao phủ

miếu thờ, dãy núi, khắp vùng đất, đảo Mê Nha Độc yên tĩnh, liệu ngày mai có phải sẽ náo nhiệt lên không?

“Làm cái gì thế, Ngọc Phong Tử.” Bạch Hi vừa tức giận lại vừa không biết phải làm thế nào.

Khi cậu tỉnh lại thì cũng đã ở trong miếu thờ không có một bóng người rồi.

“Ai......” Sờ sờ sau gáy, rất là đau, Ngọc đồ điên này xuống tay thật sự là đủ ngoan.

Hiện tại Ngọc đồ điên không ở đây, vậy cậu có thể...... Lén đi được không?

Hắc hắc...... Bây giờ không đi thì còn đợi đến khi nào nữa?

Bạch Hi rón ra rón rén ra đến cửa lớn của miếu thờ, nhìn trái một

tí, nhìn phải một tí, xem ra Ngọc đồ điên không ở gần đây.

Như vậy......

“Bịch bịch bịch bịch.” Bạch Hi chạy cấp tốc xuống dưới chân núi.

“Phù......” Bạch Hi hít vào đều đều rồi thở ra, vì sao núi này lại cao như thế, xuống dưới núi rồi mà cả người vẫn nóng.

Không đúng...... Vì sao lại nóng ......

“Ai u!” Bạch Hi quỳ một chân xuống đất.

“Tiểu gia hỏa, đã bảo đừng có chạy loạn, cậu trúng chướng khí trong núi rồi.” Một giọng nói nam giới vừa xa lạ vừa quen thuộc vang lên.

“Ngọc Phong Tử......” Bạch Hi giờ phút này đã có chút hô hấp khó khăn.

“Tiểu gia hỏa, tự cảm nhận một chút, ép chướng khí mới hít vào ra. Đảo Mê Nha Độc này đâu phải là dễ dàng ra vào được? Cái đầu ngốc này. Ai...... Cậu thất thần làm gì? Được rồi được rồi, cái đồ ngốc này, không cảm giác

sao? Chướng khí trong cơ thể cậu là thuộc tính hỏa, đúng chú?” Ngọc

Phong Tử có chút bất đắc dĩ, đây là đồ đệ của hắn ư? Thế nào ngay cả

chướng khí thuộc tính hỏa cũng không biết, rốt cuộc là ngốc hay là không ngốc đây.

Bạch Hi rất muốn trợn mắt một cái nhưng làm không

được, khắp người đã bị chướng khí nguyên tố hỏa trong không khí làm cho bất động, cậu đã thiếu dưỡng khí (oxi), chứ đừng nói đến việc Ngọc

Phong Tử nói hai câu mà có thể giải quyết được vấn đề trước mắt?

Bạch Hi nhắm mắt lại, ngưng thần cảm ứng.

......

Tại sao có thể như vậy?!

Bạch Hi ở trong đầu phát hiện cả ngọn núi trừ bỏ miếu thờ ở trên đỉnh núi ra, thì tất cả đều bị luồng khí màu đỏ đậm bao vây!

“Tiểu gia hỏa, đảo Mê Nha Độc của ta là nơi tu hành. Nếu muốn tu hành ở trong này, đầu tiên phải liên tục loại bỏ chướng khí trong không khí, nếu là

người lần đầu tiên đi đến nơi này, cho dù cao thủ tuyệt đỉnh, nếu không

có người kịp bào cho biết thì sẽ có khả năng chết ở đây đấy.” Ngọc Phong Tử một chút cũng không để ý biểu cảm khó chịu của Bạch Hi, có thể chịu

được như thế, như vậy thu cậu ta làm đồ đệ thì hắn cũng không chịu

thiệt, nếu không gượng được? Vậy đi chết đi thôi. Lão yêu quái sống mấy

ngàn năm thật sự là tính cách không thể nào chịu nổi.

Bạch Hi cố gắng nén không khí trong phổi lại, hi vọng có thể cho chính mình nhiều một chút, lại nhiều thời gian một