
cái tính nghịch ngợm của cô lại làm anh rất đau đầu.
Vì vậy, nên mới nghĩ đến
chuyện kết hôn để giữ cô lại.
Nếu là hồi trước, hôn
nhân đối với anh là xiềng xích, nhưng bây giờ anh nguyện ý vì cô mà đem xiềng
xích nặng nề như vậy, cho dù có dốc hết sức lực, nhưng cũng vui vẻ chịu đựng.
Nhưng mà, hiện tại. . . .
. .
Cô kỳ quái nhìn anh, bộ
dáng làm anh rất tức giận!
Anh thở dài, lấy ra một
thứ trong túi quần mà anh đã chuẩn bị từ trước, “Oa Oa, gả cho anh” Anh lặp lại
lần nữa.
A? Cô nghĩ, anh ấy thật
lòng, không có nói đùa!
Oa Oa không có nhận,
nhếch cằm về phía chiếc hộp, “Chúng ta mới biết nhau không lâu mà, hơn
nữa………….Chiếc nhẫn này hình như rất đắt, em không thể nhận được!”
Tuy rằng cô rất muốn
nhận.
"Oa Oa, em có tin ‘Yêu
từ cái nhìn đầu tiên không’?" Anh cất hộp đi, lấy ra một điếu thuốc, châm
lửa, trong làn khói mù mịt nói.
Động tác lười biếng càng
làm cho anh mê người, hơi thở mị hoặc.
"Hả? Yêu từ cái nhìn
đầu tiên?"
"Đúng, yêu từ cái
nhìn đầu tiên. Anh không thể tin được, loại chuyện tình buồn cười vớ vẩn này,
sẽ xảy ra với anh." Anh cười tự giễu, hít thuốc thật sâu: "Cho đến
khi gặp được em anh mới tin."
Cô không dám tin mà nhìn
anh, không nói nên lời.
"Trên thương trường
ngươi lừa ta gạt, anh sớm đã nhìn thấu rồi, mệt mỏi, căn bản không tin trên
đời còn có cái gì có thể gây hứng thú cho anh. Nhưng từ lúc nhìn thấy em thì
không giải thích được , anh lại có thể bị em hấp dẫn, em luôn ở trong suy nghĩ
của anh. A, thật sự là buồn cười! Anh luôn coi trời bằng vung, người đàn ông
kiêu ngạo không để thứ gì vào mắt, một ngày cũng bị một cô gái tóm gáy?! Đối
với em…..”
Anh cúi đầu xuống, vẻ mặt
bi thương buồn bã trên khuôn mặt tuấn tú của anh,dừng một chút, anh nói tiếp :
". . . . . . Cứ như vậy cam tâm tình nguyện tóm gáy . Oa Oa, đồng ý gả cho
anh, đó sẽ là lựa chọn đúng nhất của em.”
Cô trả lời không được,
bởi vì, từ lúc cô nghe thì nước mắt rơi đầy mặt.
Thế giới của cô vẫn rất
đơn giản, đơn giản đến không biết tình yêu là cái gì, nên yêu người như thế
nào. Nhưng mà, trong lúc này, cô thích ở chung với anh, tuy hai người thi
thoảng có cãi nhau chút, nhưng cuối cùng vẫn là anh thua .
Ở cùng một chỗ với anh,
cô hoàn toàn có cảm giác an toàn, dù có chuyệ gì xảy ra, có anh ở bên cô sẽ cảm
thấy an toàn.
Cô nghĩ. . . . . . Đây là
tình yêu a, như vậy, chắc là cô yêu anh. . . . . .
Không có được câu trả lời
của cô, Ân Dập Diễm có chút lo lắng, liên tiếp mở miệng hứa hẹn: "Oa Oa,
tin anh, tuyệt đối anh sẽ không để em chịu khổ . Em muốn cái gì, anh đều cho
em, Oa Oa. . . . . ."
Cô còn có thể nói cái gì?
Cô còn muốn nói gì nữa?
Anh cũng đã hứa hẹn đối
với cô như vậy rồi, người đàn ông cao ngạo như vậy, ăn nói dịu dàng hứa hẹn với
cô . . . . . .
"Em , em. . . . .
." Cô nghẹn ngào nói không nên lời.
Vẻ mặt anh khẩn trương,
mồ hôi ở hai tay chảy ra.
.
Thật lâu , Oa Oa dò xét
anh một chút, e lệ gật đầu, "Được."
Giống như tin vui từ trên
trời, anh mừng rỡ, khóe mắt cũng cười.
Không nhịn được hưng
phấn, anh ôm cô, lực quá mạnh, như muốn
đem cô nhập vào xương mình. Anh không cách nào kiềm chế tình cảm của mình, xem
ra anh đã sa chân vào lười tình rồi!
"Oa Oa, chúng ta tìm
thời gian đính hôn được không?"
Bị anh nhắc như vậy, cô
mới đột nhiên nghĩ đến, bây giờ cô mới nhớ là đang đi lịch, còn chưa nói chuyện
này với cha mẹ !
Oa Oa nhăn nhăn cái mũi,
đi ra ngoài du lịch, không chỉ có hành lý bị mất, trái tim duy nhất cũng bị
mất, cái này làm cho cô rất ảo não!
Như là nhìn ra nghi ngờ
của cô, Ân Dập Diễm dịu dàng cười: "Oa
Oa, trước tiên chúng ta đi gặp cha mẹ của em."
Dù sao đây là chuyện đại
sự của cuộc đời, anh hiểu cô.
Cô gật đầu, "Diễm,
chúng ta đây bây giờ có thể ăn cơm không? Em đói bụng!"
Anh từ từ đứng lên, lấy
điện thoại nội bộ gọi điện."Chuẩn bị một phần cơm trưa tới đây."
"Thưa vâng, Tổng
giám đốc."
*
"Alô, mẹ?"
"Nha đầu chết tiệt
kia, còn biết điện thoại về ! Có biết mẹ rất lo lắng cho con hay không? Sợ con
trên đường gặp nguy hiểm gì, a! Đúng rồi đúng rồi, mẹ không gửi cho con bình
xịt phòng lang sói? Còn có . . . . . ."
"Không phải, con. .
. . . ." Oa Oa cắt đứt tiếng mẹ ở đầu bên kia.
Ai biết, mẹ Sở còn lợi
hại hơn cô, trong giây lát chặn đứng lời cô."Oa Oa, con gọi điện thoại có
phải là để xin tiền không? Hay là thật sự đã gặp tên bại hoại gì rồi? !"
Cuối cùng cô
nói!"Mẹ, yên tâm đi, con không có gì vấn đề, chỉ là. . . . . ." Cô do
dự bất an, không biết nên nói chuyện đính hôn với mẹ thế nào, năm ngón tay quấn
dây điện thoại qua lại.
"Chỉ là cái
gì?" Mẹ của Sở Oa Oa gấp gáp kêu to.
"Dạ. . . . . . Mẹ,
con, con muốn đính hôn. . . . . ."
Quả nhiên "Cái gì?
!"
Ngay sau đó
"Bốp" "Huỵch" vang lên!
Chỉ nghe thấy Sở mẹ ở đầu
điện thoại bên kia nói to: "Sở Thiên! Rất nghiêm trọng rồi, Oa Oa muốn
đính hôn! . . . . . . A, lão già chết tiệt, ngồi dậy!"
Trên trán Sở Oa Oa đầy
hắc tuyến, chắc là cha cô đang ngủ rồi!
Âm thanh lúc trước lại truyền
đến, nhưng lần này là giọng nói của cha:"Oa Oa a,