
rên sân khấu, giống như tôi thích Tiểu Mạt, thích những người bạn thân khác vậy…
Chu Thiến có chút bí từ, cô không biết nên nói với anh thế nào. Mặt cô dần đỏ lên, chân tay luống cuống.
Triệu Hi Tuấn nhìn cô, dù lòng có chút thất vọng nhưng anh không phải là người dễ dàng buông tay. Từ khi anh xác định được tâm ý của mình thì đã có cảm giác Chu Thiến không phải là người dễ chinh phục, nhưng một khi
có được cô thì sẽ là cả đời này.
Anh cũng chưa từng nghĩ để có được cô là chuyện đơn giản. Cho dù trong
mắt mọi người, anh là cậu hai nhà họ Triệu, là người mà ai cũng yêu quý
còn cô chỉ là người bình thường. Nhưng tình yêu đích thực chẳng bao giờ
liên quan đến những chuyện này cả.
Nói cách khác, anh sẽ không vì vài câu nói của cô mà dễ dàng buông tay
Anh nhẹ nhàng cười, nụ cười vô cùng xinh đẹp, ngay cả anh cũng tự khinh
bỉ bản thân lại có ngày đi dùng mỹ nam kế… Nhưng có gì đâu, chỉ cần có
thể chiếm được tim cô thì anh không ngại bộc lộ tất cả những gì tốt đẹp
nhất của mình trước mặt cô.
Anh ngồi tiến về phía trước, lấy tay chống cằm, nhìn cô bằng ánh mắt gần gũi đã thành công trong việc biến mặt cô càng lúc càng đỏ…
Cô vô cùng bất an, đôi mắt sáng trong có chút kinh hoảng, cô ngả người về phía sau, kéo dãn cự ly, cúi đầu tránh ánh mắt của anh
- Thiến Thiến, tôi có thể gọi em thế không?
Chu Thiến vội ngẩng đầu, đương nhiên không thể, thế này quá thân thiết rồi
Nhưng Triệu Hi Tuấn như không cần cô đồng ý, tiếp tục nói:
- Thiến Thiến, tôi rất thích em
Những lời này như quả bom nổ tung khiến Chu Thiến hoảng sợ. Cô đứng ngồi không yên, khó nhọc nói:
- Nhưng Hi Tuấn, tôi thực sự chỉ coi anh như bạn, anh rất tốt, tôi rất
thích làm bạn với anh. Nhưng tôi và anh… Tôi không biết nên nói như thế
nào… Chuyện này không phải cứ tốt là được, giống như đi mua đồ, không
nhất định sẽ mua thứ tốt nhất, tôi chỉ chọn thứ tôi muốn…. Tôi cũng
chẳng biết mình đang nói gì nữa, anh hiểu ý tôi chứ?
Chu Thiến ngẩng đầu, vô thố nhìn anh.
Triệu Hi Tuấn nhìn cô, mắt sáng bừng, hồi lâu sau anh mới hỏi:
- Thiến Thiến, em đã có người yêu chưa? Trong căn phòng, khúc hát dịu dàng vang lên
Nhân viên gõ cửa đi vào, bưng lên hai tách cà phê thơm ngát, nhất thời, không khí tràn ngập hương cà phê và làn khói thản nhiên
Triệu Hi Tuấn lẳng lặng nhìn cô, chờ đợi đáp án của cô.
Lòng Chu Thiến có chút xót xa, sau hồi lâu, cô ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt anh, nhẹ nhàng trả lời:
- Đúng thế, Hi Tuấn, tôi đã có người yêu
Cho dù bọn họ không thể bên nhau nhưng tâm ý của cô dành cho Hi Thành không thể thay đổi chỉ trong thời gian ngắn được
Lòng Triệu Hi Tuấn trầm xuống nhưng anh bắt gặp sự cô đơn thoáng qua trong mắt cô thì hỏi:
- Giờ hai người có ở bên nhau?
Chu Thiến lắc đầu, thành thực trả lời:
- Không! Hi Tuấn, chúng ta bởi vì một nguyên nhân nào đó mà
không thể ở bên nhau nhưng tim tôi vẫn có anh ấy. Tạm thời tôi không
muốn nghĩ đến chuyện này
Trong giọng nói của cô có sự chua xót thoáng qua
Triệu Hi Tuấn dịu dàng cười:
- Thiến Thiến, em đừng lo lắng, tôi sẽ không ép em. Tôi rất
thích em, ở bên em khiến tôi thấy rất thoải mái nên tôi mới nghĩ, nếu em là bạn gái tôi thì sẽ là cảm giác gì? Nhưng giờ nếu em đã nói vậy thì
tôi sẽ tôn trọng quyết định của em, nhưng xin đừng vì chuyện này mà
tránh mặt tôi! Em vẫn sẽ coi tôi là bạn chứ?
Anh nhìn được trong lòng cô có vết thương lớn, phải cho cô thời gian
để chữa lành vết thương đó, cho cô dần dần quên đi nỗi đau này. Nếu cứ
cố ép cô, tạo áp lực cho cô thì sẽ chỉ lảng tránh anh mà thôi. Anh muốn
hai người vẫn giữ mối quan hệ tốt, anh sẽ ở bên cô, dần dần chiếm một ví trí quan trọng với cô, bất tri bất giác mà tiến vào lòng cô, đến cuối
cùng cô sẽ phát hiện, không thể không có anh
Triệu Hi Tuấn cười khổ trong lòng, thì ra anh cũng là người giảo hoạt
Chu Thiến nghe xong thì thở phào nhẹ nhõm, lòng thoải mái, cô vội cười nói:
- Đó là đương nhiên, tôi rất vui khi làm bạn với anh!
Triệu Hi Tuấn thấy cô như trút đi được gánh nặng thì lòng có chút khó chịu, anh cũng chẳng phải kẻ tự kỉ nhưng bên cạnh vốn có rất nhiều
người con gái hoàn hảo yêu thích, chỉ cần một nụ cười một câu nói của
anh đã khiến bọn họ mê mẩn không thôi.
Đây là lần đầu tiên tỏ tình, chẳng những không khiến đối phương vui
mừng mà còn khiến người ta như gặp thảm cảnh, nói thật, điều này với sự
tự tin của anh là một đòn đả kích lớn
Nhưng cũng chính vì sự khác biệt của cô ấy, trong mắt cô ấy, anh chỉ
là Hi Tuấn, không phải siêu sao cũng chẳng phải là cậu hai Triệu gia,
chẳng khác gì một người bình thường cho nên cô mới thật đáng quý, đáng
để anh tốn tâm tư chinh phục.
- Gần đây em làm gì? Mọi người không có tin tức của em, Thế Duy rất nhớ em
Triệu Hi Tuấn không nhắc đến chuyện khiến Chu Thiến mất tự nhiên nữa, thay vào đó là hỏi thăm về cuộc sống gần đây của cô. Nhắc đến Thế Duy,
Chu Thiến quan tâm hỏi:
- Thế Duy có khỏe không? Thằng bé đi nhà trẻ có quen không?
- Cũng không tệ lắm, lúc về đều cười tủm tỉm, có khi còn kể
chuyện bạn bè mới nữa. Em đừng lo lắng cho nó quá! Thế còn em thì