The Soda Pop
Cục Cưng Phúc Hắc: Mẹ Vẫn Còn Rất Thuần Khiết

Cục Cưng Phúc Hắc: Mẹ Vẫn Còn Rất Thuần Khiết

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328804

Bình chọn: 10.00/10/880 lượt.

g thêm” , “bỏ bài” hoặc “qua”. Sau khi năm lá bài được

phát xong, các người chơi mở ra tất cả lá bài tẩy để so sánh, toa cáp ở

toàn bộ thế giới chơi bài có địa vị rất cao, rất được mọi người yêu

thích.

*Tiến lên: Chạy trốn mau nhân vật Vua Hải Tặc, vương quốc Alaba Stan công chúa Vi Vi cỡi ngựa, là một con vịt chạy trốn rất nhanh. Trò chơi

“Chạy trốn mau” là một loại bài rất lưu hành, trò chơi có bốn người tham dự, sử dụng một bộ bài vua lớn nhỏ, mỗi người cầm 13 lá bài, mỗi lần

đổi phiên trò chơi người nào ra trước hoàn bài trong tay là người thắng!

* Giương mắt nhìn: Giương mắt nhìn là trò chơi bài pu-khơ một thời

gian gần đây đã lưu hành, được gọi tranh đấu địa chủ kích thích gấp 10

lần. 2-4 người có thể chơi, trong quá trình đánh bài, vận mệnh ván bài

của bạn biến hóa đa dạng, có thể cuối cùng có một lá bài, để từ nhà thua nghèo túng biến thành người thắng cuối cùng! Giương mắt nhìn là cách

chơi mới lưu hành gần đây, nó khởi nguyên từ Tứ Xuyên, lúc ấy là một đám người chơi nhàm chán lúc đang chơi bài tình cờ phát minh ra cách chơi,

sau đó nhanh chóng thịnh hành cả nước. “Giương mắt nhìn” , danh như ý

nghĩa, chính là lúc tôi có thể ra bài, bạn không thể ra bài, để cho nhà

đối diện lo lắng, cách đánh khác loại như thế nói vậy những người lần

đầu tiên nghe nói đến, mà có cảm nhận loại cách chơi này khác lại càng

là chuyện mới mẻ.

Cách chơi: trò chơi giương mắt nhìn là dùng một bộ bài pu-khơ, có 54 lá bài, mỗi bàn cần 2-6 nhà chơi mới có thể trò chơi. Giới hạn giương mắt nhìn (9 lá ) Sau khi trò chơi bắt đầu, theo như ngược chiều kim

đồng hồ dựa theo từ nhà cái bắt đầu chia bài, nhà cái phát 6 lá, nhà

nhàn phát 5 lá. Sau đó từ nhà cái bắt đầu theo như ngược chiều kim

đồng hồ ra bài, ra xong một vòng bài nhà chơi cuối cùng ra bài thêm một

lá bài, tiến vào vòng tiếp theo, cho đến khi có người ra hết thì trò

chơi kết thúc thủ thắng. Nếu như bài bắt xong thì bài kế tiếp trên tay

mỗi người bằng nhau chơi tiếp tục. “Đấu lại.” Chúc Kỳ không phục lắm, cắn răng nghiến lợi mà trừng mắt

liếc cháu mình, nhóc con xấu xa đừng thua bởi tay anh, nếu không cả

khuôn mặt của nó cũng sẽ bôi đen luôn.

Cậu bé le lưỡi với anh ấy một cái, đấu thì đấu, ai sợ ai.

Đông Bác Hải chỉ là người đứng ngoài nhìn hai cậu cháu mà bật cười, ván thứ hai, anh địa chủ, anh được gọi bài.

Mắt lớn mắt nhỏ liếc nhìn lẫn nhau, hai cậu cháu cũng không dám thắng anh, ai dám ra tay trên đầu thái tuế chứ!

Đầu tiên anh đánh ra một bộ liền đối, Chúc Kỳ có thể lớn hơn anh,

lại để anh qua, kế tiếp anh lại ra khỏi một bộ phi cơ, cậu bé có bom lại không nổ anh, anh đánh hơi được trong đó có gì đó không đúng, nhưng

cũng không biến sắc, nhếch môi cười cười.

“Nếu không ra bài, anh sẽ thắng.” Ánh mắt quét hai cậu cháu bọn họ một cái.

“Anh rể, không phải là em không ra bài, mà bài của em không hơn được anh.” Bộ dáng của Chúc Kỳ giả bộ xác thực, thật đúng là có thể hù dọa

người, nhưng đáng tiếc vẫn không gạt được ánh mắt của Đông Bác Hải, anh

cười nhạo một tiếng, không có phơi bày em vợ, ánh mắt chuyển sang con

trai, “Con thì sao? Bài của con cũng không lớn hơn?”

“Dạ dạ, bài của con cũng rất nhỏ.” Cậu bé lật đật gật đầu.

“Vậy thì cha thắng.” Cuối cùng, anh bày ra ba cái ba một cái bốn, hai cậu cháu nhìn thấy mà cứng họng.

“Ai yêu!” Cậu bé đáng tiếc vì bài trong tay mình là bài tốt, tất cả bài lớn đều trong tay cậu, lãng phí rồi, lãng phí rồi.

Chúc Kỳ cũng là bộ mặt rút gân, bài của anh ấy cũng rất tốt, đáng tiếc rồi, đáng tiếc~

“Để anh nhìn thử hai của hai cậu cháu, thật sự có tệ như vậy không?” Anh đề nghị muốn xem bài, hai cậu cháu lập tức hợp bài lại với nhau,

không để cho anh nhìn.

“Anh rể, anh vẽ em trước, hay là vẽ nó trước.” Chúc Kỳ xóc bài dời đề tài.

“Vẽ con trước đi.” Cậu bé nâng bút vẽ lên đưa cho cha, Đông Bác Hải

hơi nhíu lông mi, nhận lấy bút lông trong tay con, anh vẽ một × trên

khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn, rồi xoay người lại cũng vẽ một × lên trên mặt Chúc Kỳ.

Hai cậu cháu liếc mắt nhìn lẫn nhau, có chút chột dạ mà nhìn Đông

Bác Hải, thế nhưng anh lại không nói gì, mà cầm lấy bài xóc một chút,

“Đấu lại.”

Ngồi lại tại chỗ, ván thứ ba cậu bé là địa chủ, cũng là cậu gọi bài.

“Tiểu QQ, con muốn đem không may mắn của con, cắm vào trong tay cậu

sao.” Ván bài này, bài của Chúc Kỳ rất tốt, còn có một đôi quỷ, anh ấy

đã lên kế hoạch trước phải vẽ chỗ nào của cậu bé.

Cậu bé cau mày nhìn bài lộ ra ngượng nghịu, bài của cậu bé xác thực là rất tệ!

Nếu cậu bé ra bài, Chúc Kỳ sẽ dùng một đôi quỷ cho nổ cậu bé!

Cậu bé kêu rên, thảm, thảm rồi, ván này nhất định phải thua! “A lô?” Đông Bác Hải ở bên cạnh nhận điện thoại, hình như là có chuyện rất khẩn cấp, anh để xuống bài rồi đứng dậy, “Tôi lập tức tới ngay.”

“Cha, cha phải đi đâu?” Cậu bé gọi bóng lưng của cha lại.

“Có chút việc gấp, phải đi xử lý một chút.”

“Tối sẽ về nhà ăn cơm tối chứ?”

“Ừ.”

“Vậy trở về sớm chút, mọi người chờ cha ăn cơm.”

Cậu bé phất tay một cái đưa mắt nhìn cha rời đi, sau đó thả bài

xuống, nhìn mặt cậu của mình mà mỉm cười, “Cậu