pacman, rainbows, and roller s
Cùng Quân Đồng Mộng

Cùng Quân Đồng Mộng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322450

Bình chọn: 8.00/10/245 lượt.

nh.

“Khụ, Thư Phương, ta phải giới thiệu một chút, đây chính là cao thủ xuất thân từ Nam Nguyên, luôn luôn giúp đỡ Tam hoàng tử tác oai tác quái – Phong

Ngôn.”

“Ồ!” Từ kiếm pháp cũng nhận ra được thân phận của người này. “Ngưỡng mộ đã

lâu, ngưỡng mộ đã lâu, ngươi thích chết kiểu nào, đâm qua yết hầu, xuyên tim hay xuyên não? Đoạn Ly đao sẽ giúp ngươi chết theo cách ngươi mong

muốn, đưa tiễn ngươi một đoạn đường.”

Phong Ngôn lạnh lùng đạm mạc chẳng thèm trả lời, chỉ yên lặng liếc nhìn Tô Thiếu Sơ.

“Tứ thiếu, đa tình quá cũng không phải là tốt.”

“Ừ.”

“Phong Ngôn không muốn đả thương ngươi thôi, nếu là Tam hoàng tử ra tay, hẳn là không đơn giản như vậy rồi.”

Vài câu nói đã đủ hết những lời hắn muốn nói, Tô Thiếu Sơ thở nhẹ, cho dù

Phong Ngôn có đánh thắng Lý Thư Phương hay không, tối nay, hai người

đánh nhau, bọn thị vệ, quan binh kia, chỉ là một khúc nhạc dạo, thứ Chu

Dục muốn chính là nàng tự trở về bên cạnh hắn.

Xem ra, nàng đành phải đi đến bước cuối cùng.

“Nói với San San…” Nàng dựa vào bên cổ Lý Thư Phương, thấp giọng nói: “Ta và Chu Dục, chỉ một người mới được sống!”

“Có ý gì?” Lý Thư Phương kinh ngạc.

Tô Thiếu Sơ chỉ cười một tiếng, vỗ nhẹ mặt của hắn.

“Con trai ngoan, ngươi đừng có nhân cơ hội thì trốn đi nữa, hại ta lại thêm mấy năm không được gặp ngươi.”

“Hả? !” Có ý gì chứ …

“Khụ, kiếm pháp của ngươi tốt, không có ai đến gần ngươi được, vậy nên ngươi đi xuống phía sau cản người đi!”

Trên thềm đá, Tô Thiếu Sơ dùng sức đẩy Lý Thư Phương xuống – -

“Hai người ở cùng nhau rất khó thoát thân, mọi việc sau này giao cho ngươi.”

“Thiếu Sơ – - “

Lý Thư Phương nhanh chóng nhảy trở về, khi ngẩng đầu lên đã thấy nàng bị

Yến Bình Phi đưa đi, hắn vội vàng muốn nhảy lên, nhưng kiếm chiêu của

Phong Ngôn đã ngăn chận hắn!

Trong một góc tối, đôi đồng tử nhẫn nhịn đã lâu, nhìn thấy được hai người như khó chia lìa, Tô Thiếu Sơ không chút giấu giếm tình cảm với người kia,

còn tựa đầu vào người đối phương, làm cho hắn không chịu nổi, tay nắm

chặt thành quyền, gân xanh cũng bắt đầu nổi lên.

Đông Vực Đại hoàng tử, Lưu Tinh kiếm thủ Lý Thư Phương, rốt cuộc là ai? Rốt

cuộc là ai mới thật sự là người trong lòng của ngươi?

“Tam hoàng tử.” Chu Dục đưa tay lên, ý bảo võ vệ đưa cung tên lên.

“Bổn hoàng tử nên làm thế nào mới thật sự có được ngươi? Chẳng lẽ thật sự

biến ngươi thành một khối thi thể lạnh lẽo mới được hay sao?”

Kéo dây cung, mục tiêu đã định, Chu Dục lạnh lẽo bắn tên ra - -

Nghe thấy tiếng động lớn, Tô Thiếu Sơ quay đầu lại, nhìn thấy một cung tên xé gió đưa đến, nàng kinh ngạc gọi – -

“Thư Phương – - “

Mũi tên này không phải bình thường, Tô Thiếu Sơ xoay người xông đến, lại

thêm một mũi tên bay đến, mũi tên này xuyên qua vai của nàng – -

“Tô công tử!”

Thấy Tô Thiếu Sơ trúng tên, quỳ xuống mặt đất, Yến Bình Phi cũng phải khiếp

sợ nhìn chủ nhân, Phong Ngôn đã đi đến bên cạnh Tô Thiếu Sơ, xé vạt áo

ra tạm thời băng bó cho nàng, những chuyện khác phải đợi trở về rồi mới

có thể xử lý.

“Lý Thư Phương đã rời khỏi.”

“Vậy … sao?” Tô Thiếu Sơ tự tiếu phi tiếu, mũi tên đầu tiên là để thử nàng

ư? Thử vị trí của Lý Thư Phương trong lòng nàng, chỉ cần nàng dám quay

đầu lại, thì mũi tên thứ hai sẽ chọn nàng làm mục tiêu.

Ha ha, đến nước này, hắn quả thật đã giận điên rồi.

“Tam hoàng tử.”

Nghe thấy tiếng gọi cung kính của đám võ vệ, nàng nhịn đau, nhưng còn chưa

kịp ngẩng đầu, đã bị hắn thô bạo đưa cằm dưới lên, nghênh đón nàng là

đôi mắt tuấn mỹ nhưng âm trầm đáng sợ kia.

“Tối nay đúng là làm Thiếu Sơ yêu đệ cảm thấy vui sướng, nhưng thật sự phải nói, chỉ một Lý Thư Phương thì không đủ!”

“Nếu Tam hoàng tử thích, ta có thể … phụng bồi.”

“Không được đùa bỡn với Tam hoàng tử nữa, ngươi vĩnh viễn cũng không chịu nghe lời.” Nụ cười trên mặt Chu Dục biến mất, lạnh lùng nói.

Tô Thiếu Sơ nhịn không được cười nhẹ, chậm rãi nhếch môi khinh bỉ hắn,

“Thiếu Sơ… không có phúc đó, không đáng nhận ân hoàng tộc.”

“Xem ra, yêu đệ rất thích ép bổn hoàng tử dạy dỗ ngươi.”

***

Bên trong ‘Vân Lưu các’, thân thể nửa trần truồng nằm úp sấp xuống mép

giường, khéo léo đưa đẩy cái đệm trắng mềm mại dưới vai trái, mũi tên đã được gỡ ra, vết thương không ngừng chảy máu, nhuộm cả giường đệm phía

dưới cũng một màu đỏ tươi.

“Yêu đệ, có đau không?”

Giọng nói đáng sợ, dịu dàng hướng về gương mặt cứng nhắc phía trước, cánh môi của nàng còn cứng nhắc hơn cả gương mặt, lẩm bẩm nhẹ nói gì đó, sau đó

nhấp chặt lại, giống như đang chịu đựng thứ gì đó!

“Ai bảo ngươi luôn không nghe lời như vậy, lại muốn rời khỏi bên cạnh bổn

hoàng tử, ta đã sớm cảnh cáo ngươi, sẽ xảy ra chuyện, hiểu không?” Hắn

cười, cầm lấy chai thuốc đổ bột xuống vết thương.

“A a – - “

Bột rắc xuống vết thương, như thể đang xẻo từng miếng thịt của nàng vậy,

càng làm nàng thấy khó khăn là, bên dưới, dục vọng của hắn đang tung

hoành trong cơ thể của nàng.

“Sao nhìn ngươi đau đớn thế? Là vết thương hành hạ hay là tiểu tử kia dữ tợn quá? Yêu đệ cũng nên lượng thứ cho nó, tối nay nó rất không hài lòng về ngươi!”

Từ lúc nàng tỉnh lại