XtGem Forum catalog
Cười Hỏi Sinh Tử Duyên

Cười Hỏi Sinh Tử Duyên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322562

Bình chọn: 10.00/10/256 lượt.

một chút đắc ý vì có được ngựa quý,

đối với cái yên ngựa kia chẳng cần để tâm tới.

Cung Tuyết Lăng mặt nhăn mặt nhăn mũi. “Nịnh hót!”

Độc Cô Tiếu Ngu tức cười chớp mắt. “Ta

làm vậy để cho nhạc phụ không ghét bỏ ta là nông dân mà mang đem ta tống ra khỏi cửa nha!!”

Nếu thật cha ghét bỏ hắn thì làm sao có thể đem nàng gả cho hắn!

Cung Tuyết Lăng hừ hừ, cằm hướng một bên . “Cẩn thận cô cô hận chết chàng!”

Cung Như Mị nhìn chằm chằm cắn răng ghen tỵ —— Cái nàng quan tâm chính là bảo thạch trên yên ngựa kia, bây giờ

đang cố gắng vặn óc suy nghĩ như thế nào lấy được cái yên ngựa, sau đó

lấy bảo thạch đi làm trang sức.

Nghĩ thì như vậy, lễ vật con rể tặng,

Cung Mạnh Hiền đâu có thể nào đưa cho Cung Như Mị “ngũ mã phanh thây”,

sợ rằng ngay cả cho Cung Như Mị thưởng thức một chút cũng không dám, nếu không Cung Như Mị nhất định sẽ “Không cẩn thận” đem cái yên ngựa kia xé thành hai nửa —— một nửa là da yên, trả lại cho nguyên chủ; một nửa

khác bảo thạch, không cánh mà bay!

“Vì sao? Ta làm gì trêu chọc phải bà ấy?”

“Chàng tặng cha vòng tay phỉ thúy, cô cô thích chết đi được, đòi cha đưa lại cho nàng. Nhưng cha đánh chết không chịu, bảo để lại cho đại ca cưới vợ. Kết quả cô cô quay sang trách biểu tỷ, nói ban đầu nếu biểu tỷ chịu gả cho chàng, nhất định vòng tay phỉ

thúy ấy chắc chắn sẽ thuộc về nàng!” Cung Tuyết Lăng nói nhỏ. “Đây là

nhị ca nói cho ta biết.”

Độc Cô Tiếu Ngu không khỏi mỉm cười.

“Ban đầu nếu không phải là nàng, mà là biểu tỷ của nàng gả cho ta, ta

cũng sẽ không đưa ra vòng tay Phỉ Thúy. Bất quá chỉ đưa một cái vòng

ngọc tầm thường cho cô cô nàng mà thôi.”

“Hả? Tại sao?”

Độc Cô Tiếu Ngu không nói, chuyển đề tài sang Cung Trọng Khanh. “Nói đến đây, đại ca cũng hai mươi bảy tại sao

vẫn chưa thành thân?”

Đề tài bị dời đi chỗ khác , nhưng vấn đề chạm đến nỗi lòng của Cung Tuyết Lăng, nàng lập tức ai một tiếng.

“Ta cũng đang rất lo lắng, thật ra thì

gia gia cũng đã thay đại ca, nhị ca hứa hôn. Nhưng vị hôn thê của đại ca đã qua đời lúc mười tuổi. Còn nhị ca thì không thích vị hôn thê của

mình nên kiên quyết không chịu thành thân. Họ không nghĩ đến cha đã sớm

muốn ôm cháu, bọn họ nhưng lành lạnh giả vờ không biết, khó có thể bọn

họ thật nghĩ cả đời không lập gia đình?”

Độc Cô Tiếu Ngu suy nghĩ một chút, đột nhiên cười ra tiếng. “Có lẽ đại ca cũng phải học theo ta.”

Cung Tuyết Lăng tò mò nhìn thấy hắn. “Học chàng như thế nào?”

Độc Cô Tiếu Ngu nhếch miệng cười vui vẻ

hơn. “Vì cùng cha giận dỗi, ta bị đuổi phải rời nhà, nói rằng người đầu

tiên tới cầu hôn ta, ta liền thành thân với nàng ấy.”

Cung Tuyết Lăng ngẩn ngơ. “Cho nên chàng mới đáp ứng hôn sự này chỉ vì giận dỗi cha chàng?”

Độc Cô Tiếu Ngu vuốt cằm. “Lúc ấy cho dù cha nàng bắt ta cưới heo mẹ, ta cũng sẽ đáp ứng.”

Cung Tuyết Lăng dở khóc dở cười. “Wey wey Wey chàng có hồ đồ quá không đấy?”

Độc Cô Tiếu Ngu nhún nhún vai. “Nhưng sự thật chứng minh, đây chính duyên phận, ta cũng không có nói sai nha!”

Hừ, nàng mới không tin người ta muốn hắn cưới heo mẹ, hắn thật sự đem heo mẹ về nhà làm thịt kho tàu rồi!

“Ai để ý ngươi!” Cái loại này hồ đồ đến

không có phương pháp xử lí này, không bắt chước cũng thế.”A, nhị ca!”

Cung tuyết lăng kính tự đi hướng cung trọng thư. “Lúc này thọ yến cha

cũng không có đưa thiếp mời con, chính là người trong nhà ăn uống một

chút mà thôi, biểu muội cùng biểu muội phu tới làm gì?”

Cung trọng thư ngắm một cái

cung như mỵ.”Là do cô cô sĩ diện nha, hi vọng biểu đệ cũng không gấp trở về, chính cô cô một người ôm đứa nhỏ đến khó coi, liền kêu biểu muội

cùng biểu muội phu đến giúp đở.”

“Làm sao khó coi?”

“Cha bên người có con gái và

con trai, cộng thêm con rể cùng cháu ngoại; cô cô lại chỉ có cháu ngoại, không phải thực đáng thương sao?”

“Đó cũng là do cô cô bản thân làm hư biểu ca thôi!” Cung tuyết lăng lẩm bẩm nói.

“Cũng thật là, ” Cung Trọng Thư lắc đầu, thở dài.”Biểu đệ luôn không ngoan, không trách cô cô thì nên trách ai?”

“Nói đến đây, biểu ca rốt cuộc lại chạy đi nơi nào? Còn có biểu tỷ đâu?”

“Ai mà biết, đại biểu muội bị

hưu, sau khi về nhà cũng không tỉnh lại một chút nào, chỉ nói nàng tâm

tình không tốt muốn tán gẩu giải sầu, liền cùng biểu đệ ra bên ngoài

rồi, bảo là muốn đi mua ngựa, mua lừa, trời biết lại chạy đi nơi nào

chơi rồi, khi trở về không đến vài ngày lại ra khõi nhà, tình trạng

kinh doanh cũng không hỏi một tiếng, cả con gái cũng không để ý, cô cô

đành phải tay phải gảy bàn tính, tay trái ôm cháu ngoại, huynh muội bọn

họ mặc kệ, cô cô toàn bộ bao hết!”

Cũng thật vĩ đại, chẳng những làm chưởng quầy, còn kiêm chức bà vú!

“Muốn biểu tỷ học làm chuyện

nhà một chút, nàng đã nói chân nàng bó rất nhỏ làm không được bất cứ

chuyện gì, nhưng nàng ra bên ngoài bỏ chạy so với ai khác đều nhanh

hơn!” Cung tuyết lăng lẩm bẩm nói: “Cô cô lại tiếp tục dung túng bọn họ

đi xuống như vậy, sớm muộn gì cũng hại đến người khác !”

Lời nói còn văng vẳng bên tai, thọ yến mới ăn vào một nửa, đại nạn liền tới trước mắt . . . . . .

“Tiếu ca, đem con giao cho ta, chàng ăn cơm